Thông báo:
Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.
Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.
Sadhu sadhu lành thay!
Ngày gửi: 31-12-2021
Câu hỏi:
Thầy kính!
Mấy hôm trước con có đọc được câu hỏi của chị đạo hữu chia sẻ về phản ứng của người chồng khi con trai 8 tuổi bị chậm, lòng con cảm thông vô cùng như thấy lại mình. Xin phép Thầy cho con được chia sẻ đôi chút.
Thưa Thầy, lúc nhỏ con rất chậm, 24 chữ cái con học hàng trên quên hàng dưới, ba con đánh, kí đầu, bạt tai, chửi rủa… nhưng bằng sự quyết tâm, nên lúc đó khu Cầu Ông Tán chiều nào cũng có cô bé đạp xe đạp bán vé số để kiếm tiền đóng tiền học phí, để cố gắng vươn lên cho đến ngày học ra cô giáo. Nhưng những dư chấn tổn thương tâm lý, sợ hãi, ám ảnh lúc nhỏ luôn theo con cho đến khi lớn lên lấy chồng đi xa nơi ấy rồi mà thỉnh thoảng con vẫn còn gặp ác mộng mỗi đêm…
Rồi khi con sinh em bé, con trai con bây giờ gần 4 tuổi nhưng thằng bé chưa thể tự múc ăn, chưa nói chuyện nhiều được, chưa bỏ tả, không thể vận động tay chân mạnh… vì ảnh hưởng của việc xạ trị ung thư quá lâu nên tất cả bộ phận đều bị hư hoại. Chăm sóc một đứa con như vậy cũng không dễ, nhưng nhờ vào việc nghe pháp Thầy nên đã giúp con càng ngày có thêm niềm tin, sức mạnh vào tự lực của bản thân. Những câu chìa khoá với con như: “pháp đã hoàn hảo với riêng mỗi người”, “trọn vẹn với cái đang là, đừng mong sẽ là, phải là, muốn là”, “hoàn cảnh có như bùn, nhưng tình thương và trí tuệ hãy nở như hoa sen”, “có chấp nhận mới có nhẫn nại, mới có cảm thông, mới có thương yêu, mới có cảm ơn”… Con đã thay đổi thay đổi suy nghĩ và cách sống theo hướng tích cực hơn, con đón nhận hoàn cảnh bằng sự nhẫn nại và điềm đạm nhẹ nhàng từ ái nhiều hơn. Mà lạ lắm, khi con chuyển hoá được mình trước rồi, con an vui tự do thật sự rồi, thì con thấy chồng và con trai con cũng an vui theo dù hoàn cảnh vẫn vậy nhưng thái độ đón nhận của chúng con khác hơn trước. Nhiều lúc chồng con ghẹo vui thằng bé là “lớp con 20 đứa, con đứng 19 ba thưởng” rồi cả nhà cùng cười, nụ cười của sự chấp nhận, chấp nhận tôn trọng bài học riêng đang là của thằng bé và luôn sẵn lòng giúp đỡ nó như một chúng sanh hữu duyên trong kiếp này của chúng con đang gặp khó khăn cần giúp đỡ mà thôi.
Thưa Thầy, con đã trải qua những điều đó, đã học những bài học đó, và đúng như Thầy dạy, sau tất cả chỉ còn lại lòng biết ơn dù thuận duyên hay nghịch duyên. Con kính chúc Thầy cùng tất cả muôn loài luôn thật nhiều bình an!
Ngày gửi: 31-12-2021
Câu hỏi:
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!
Kính bạch thầy, Thầy nhiều lần giảng dạy chúng ta đến và có mặt trong cuộc đời này là học ra những bài học… cho đến khi hoàn toàn buông xả, không mong cầu, không tìm kiếm, không tham ưu, dính mắc bất cứ điều gì ở đời nữa. Hôm nay con chợt thấy ra lời dạy của Thầy đúng là như vậy.
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật!
Ngày gửi: 30-12-2021
Câu hỏi:
NAMO SHAKYA MUNI BUDDHA!
Con xin chấp tay, cúi đầu đảnh lễ Thầy.
Dạ kính Thầy, hôm nay con tiếp tục chiêm nghiệm và có bài chia sẻ sau khi học pháp.
Con thấy thì ra từ trước đến tận bây giờ, vì vô minh mà tâm con khởi ảo để rồi vui với ảo, buồn với ảo, yêu với ảo, ghét với ảo, tham với ảo, sân với ảo, si với ảo, sợ với ảo, truy tìm ảo, mong cầu ảo, thỏa mãn ảo, cầu ảo bất đắc khổ, ái ảo biệt ly khổ, oán tắng hội khổ ảo, khổ chồng khổ ảo, quá nhiều phiền não, vọng tưởng điên đảo vì ảo.
Và sau khi học Phật con đã và đang thực tập hạnh xả ly ảo, con đã thấy ra con đường đi đúng, đã bước từng bước một và thấy được giá trị tuyệt vời của con đường đi đó chính là: Xả Ly, Ly Tham, Đoạn Diệt, An Tịnh, Chánh Trí, Giác Ngộ, Giải Thoát, Niết Bàn ạ.
NAMO BUDDHAYA!
Ngày gửi: 28-12-2021
Câu hỏi:
Thưa Thầy!
Hôm nay trong lúc con tìm cái mền đi giặt thì mất tiêu, thì ra là chồng con đem đi bỏ rồi.
Chồng con luôn tự ý bỏ đồ đạc trong nhà đi mà không hỏi ý con. Lý do là hầu như mọi đồ đạc đều do con vất vả làm lụng, mua sắm.
Trước đây vì việc này mà con khóc lóc, đau khổ không biết bao nhiêu lần, hôm nay lúc đầu con hỏi tại sao bỏ, người con thấy khó chịu nhưng con chợt nhớ đến lời Thầy dạy, rồi con thấy sao mà khổ quá. Làm ra tiền mua đồ đã khổ, rồi bây giờ phải chịu thêm cái khổ mất đồ nữa.
Lúc đó con nhớ lại các pháp vô thường mà Thầy dạy, nhớ Thầy dạy thái độ đối với các pháp, rồi con nghĩ thôi từ nay cái gì đến thì đến cái gì đi thì đi. Một lúc sau thì con trở về trạng thái bình thuờng không còn tức giận như ngày xưa nữa.
Trước kia bắt đầu nghe Phật pháp con thích lắm, nhưng nghe hoài với nhiều sư thầy mà trong cuộc sống hằng ngày con vẫn cứ điên điên, con không biết làm sao. Rồi con gặp được Thầy, con đã có một số thay đổi trong cuộc sống hằng ngày, những thứ điên điên trong con đã giảm.
Cuộc sống sao cũng được miễn là con thấy được chỗ điên điên ở con là con mừng lắm rồi.
Cứ lâu lâu con lại nhận ra lời Thầy dạy ngay trong sinh hoạt đời sống, con vui lắm.
Con cảm ơn Thầy nhiều nhé!
Ngày gửi: 26-12-2021
Câu hỏi:
Con kính đảnh lễ thầy ạ!
Hôm trước con đọc lại bài kinh Kalama, rồi con nhớ đến lời thầy: “cứ đau khổ đi con” và tự nhiên mỉm cười. Thật tuyệt vời biết bao!
Hôm nay con viết bài thơ xin kính trình thầy ạ.
ĐƯỜNG VỀ
Khi buồn “chỉ thấy” buồn thôi
Khi vui cũng “chỉ thấy” vui đang là
Khổ đau vẫn “chỉ thấy ra”
Rỗng rang “chỉ thấy” để mà thấy thôi
Không nắm giữ, chẳng đẩy lùi
Không buông mà tự nhiên rời si mê
Không tìm lại thấy lối về
Thì ra vẫn ở bến quê thanh bình
26/12/2021
Ngày gửi: 24-12-2021
Câu hỏi:
Con xin đảnh lễ Thầy,
Thầy ơi, sáng nay bỗng con nhận ra: Cuộc sống, chỉ có ở ngay khoảnh khắc này, và mãi mãi không bao giờ kết thúc. Khoảnh khắc này ở ngay tại đây, và sẽ theo ta suốt chiều dài sự sống, có kết thúc bao giờ. Những niềm vui, khổ đau, hạnh phúc,... đều sẽ đi cùng ta mãi mãi dù ở bất kỳ kiếp sống nào. Ta ở ngay giây phút hiện tại này, ôm ấp tất cả những gì ta đã trải qua từ muôn ngàn kiếp sống trước, và tất cả sẽ cùng nhau đi đến muôn ngàn kiếp sống về sau, chẳng thể xa rời.
Những nơi ta từng qua, những ký ức ta từng có, những người ta từng gặp; những nơi ta đang ở, những khoảnh khắc ta đang có, những người đang bên ta - tất cả đều luôn có mặt ở bất kỳ khoảnh khắc nào, dù bây giờ và ở đây, hay nơi nào đó ở một tương lai nào đó. Biết như thế, ta luôn vững tin rằng, không có gì kết thúc hay vĩnh viễn mất đi. Tất cả đều có mặt ở ngay giây phút này.
Biết như thế, ta thành tâm sám hối cho tất cả những ký ức khổ đau mà ta đã vô tình hay cố ý tạo ra cho người, cho tất cả những người ta từng làm họ buồn khổ, bởi ta nhận ra rõ rằng, những khổ đau đó vẫn mãi luôn tồn tại và đi với họ đến mãi ngàn sau, dù họ có nhớ hay không còn nhớ thì những ký ức đó vẫn mãi tồn tại. Ta thành tâm xin lỗi họ, sám hối với họ, và ta xin gửi tất cả những niệm lành đến họ, chỉ mong họ sẽ có những niềm vui, những phước lành, những ký ức hạnh phúc, mong họ mãi an vui.
Biết như thế, ta nguyện sẽ mang đến thật nhiều niềm vui, an nhiên, nụ cười đến những người ta gặp, những chúng sinh ta có duyên hạnh ngộ, để làm đẹp thêm mảng trời tiềm thức của họ, vì tất cả sẽ đi mãi cùng họ về sau, về sau, về sau nữa, đến ngàn kiếp sống sau, để xoa dịu và an ủi họ mỗi khi họ gặp chuyện buồn khổ. Ta sẽ là người đi gieo những mầm xanh ký ức tươi đẹp vào không gian ký ức vĩnh hằng của những chúng sinh ta hữu duyên gặp gỡ.
Con xin trình lên Thầy những điều con chiêm nghiệm, nếu có gì chưa đúng, xin Thầy từ bi chỉ dạy thêm cho con ạ.
Con biết ơn Thầy vô vàn và thầm mong Thầy có thật nhiều sức khỏe để chúng con được nương nhờ ạ.
Ngày gửi: 18-12-2021
Câu hỏi:
Con kính dâng lên Thầy sáng nay:
Khi còn cố giữ cái ta
Trong vô lượng nghĩa chỉ là ảo thôi
Ngay đây thực tánh ngộ rồi
Không buông cũng thấy cái tôi rứa à!
Con của Thầy phương xa
Ngày gửi: 18-12-2021
Câu hỏi:
Kính đảnh lễ Thầy.
Kính chúc Thầy và các bạn đạo một buổi sáng thật an lành. Con đang ngồi đây với những dòng chữ trình pháp kính gửi đến Thầy.
Thầy đã dạy, con hãy tự mình khám phá thực tánh pháp nơi chính mình. Thầy bảo, nếu Thầy nói ra hết thì sao con có thể nếm được hương vị thực tánh pháp. Nhưng thật ra, Thầy đã từ bi nói hết rồi đó: con hãy "thấy, thấy, ... thấy ra...", "thấy tức là hành", "hành chỉ để thấy"... Thầy đã từ bi trao cho con chìa khóa "tinh tấn, chánh niệm, tỉnh giác" để mở cánh cửa vô sinh. Thầy từ bi và nhẫn nại khai thị vì:
"Ta vốn từ thiên thu
Đứng bên bờ giác ngộ
Nhưng yêu đời bể khổ
Ta chọn kiếp phù du."
Thầy ơi, khi tự mình thấy ra trạng thái và thái độ ngay nơi thân tâm, con đã phát hiện ra tinh tấn, chánh niệm tỉnh giác cũng là quay trở về, trọn vẹn, thấy ra tuần tự diễn biến tự nhiên của pháp: ngoài cửa sổ, mặt trời đang lên cao, tiếng chim hót, giọng nói của Thầy đang vang ra từ bài pháp thoại, tâm hoan hỷ đang khởi sinh,... đúng như lời Thầy dạy:
"Hiện hữu tùy duyên khởi
Trùng trùng pháp tướng sinh"
Còn gì nữa đâu. Con cứ tự nhiên soi sáng cái đang là. Vì các trạng thái nơi thân, thọ, tâm, pháp luôn sinh diệt nên khổ tự nhiên và khổ quả là đương nhiên, chỉ cần con thư giãn buông xả quan sát thấy rõ thái độ tâm lý đối với các trạng thái ích kỷ, vọng động, tham ái, vô minh, giãi đãi, đối kháng, ảo vọng, chấp không, bất mãn, thủ trước. Con biết con đường phía trước của con còn dài lắm để buông hoàn toàn những cái ta ảo tưởng trên. Nhưng con vững bước, nghiêm túc, hồn nhiên, thận trọng tinh tế, tự do sáng tạo, và chân thành đi trên "con đường" có dấu chân của Thầy và các Bậc Giác Ngộ đi trước.
Con xin đảnh lễ tri ân Thầy.
Con
Tánh Thuần Khiết
Ngày gửi: 18-12-2021
Câu hỏi:
Kính thưa thầy, bây giờ con thấy, cuộc sống này không có gì là khổ, vô thường là đẹp, chỉ có thường hoài ở đời sống này mới là.. kinh dị. Vì con đã trải qua cái khổ y như nhau mấy chục năm và cái hạnh phúc giả tạo y như nhau mấy chục năm. Bây giờ mỗi ngày con đều đón nhận cái mới mà không bị ai trói buộc bởi sợi dây vô hình nữa, con cảm nhận sự tự do thực sự dù bên ngoài cuộc sống vẫn là công việc đó, vẫn là tiếp xúc với những con người như vậy. Nhưng bên trong họ và bên trong ngoại cảnh bên trong con đã có sự thay đổi. Không còn thường hằng bất biến như trước nữa. Thậm chí những cơn trầm cảm đột ngột xuất hiện và rồi nó cũng đột ngột ra đi khi biết đâu là nguồn gốc vấn đề. Từ trước đến giờ con không hề "chiến đấu" một mình. Con nhờ cậy Tam Bảo hay cả Thượng đế và cả một "đội quân" hùng hậu những người thân thậm chí bè bạn con không hề biết. Con thấy mình đúng là không có gì đặc biệt, không có gì hơn người, chẳng qua là con chân thật thôi và khi khó khăn nhất con có sự cầu cứu, con không tin với cái bản ngã cố gắng thì mình sẽ vượt qua được. Con tin vào sự tương thông của vạn vật, vạn Pháp, tâm người, tâm Phật,... sẽ giúp con khi cần. Điều mong ước lớn nhất bây giờ con cần cho cuộc đời con khi qua một trang sách mới của cuộc đời là... sự thảnh thơi thật sự trong tâm hồn mà hôm nay con mới bắt đầu cảm nhận được. Con xin chia sẻ niềm vui này với vạn vật muôn loài và sự thảnh thơi ấy sẽ đến với tất cả.
Con xin trình thầy, con cám ơn thầy.
Ngày gửi: 13-12-2021
Câu hỏi:
Kính Thầy!
Trên bảy năm âm thầm theo gót chân Thầy trên mạng. Hôm nay con có bài trình kính dâng lên Thầy.
Dấu Ấn năm xưa đang hiện bày
Cuộc đời vui khổ như gió thoảng
Tự do thong thả không ràng buộc
Con quỷ vô thường khóc hu hu