loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 1743 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'trình pháp & chiêm nghiệm'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 27-04-2022

Câu hỏi:

Kính thưa thầy,
Thái độ - Trạng thái, Tánh biết - Bản ngã, Chân như - Huyễn hóa, Bản lai - Giả tạm, Thật tướng - Huyễn tướng, Tánh - Tướng, Nước - Sóng,...
Thật ra đều thể hiện cùng bản chất.
Chán ngán cuộc đời có hai thái độ:
- Tiêu cực, cho rằng mình sai vì ai cũng không chán chỉ có mình chán thôi, muốn theo ý mình.
- Tích cực, mình nhận định đúng, tùy theo cuộc sống, không cần theo ý mình.
Tuy nhiên, chán ngán nói chung vẫn là trạng thái, còn thái độ (cái biết) vẫn ở đó quan sát tùy trạng thái chạy tới chạy lui.
Nhận thức và Hành vy biểu hiện qua Lời nói và Hành động. Tu sai hay đúng nằm ở điểm này, nói bậy và làm sai là cần tu thêm, vẫn chưa xong.
Tu thêm là vì chưa hoàn toàn sống với cái biết vẫn còn bị thói quen, tập khí lôi kéo.
Có những ngày con sống rất tỉnh thức, nhưng có lúc con lại hôn trầm. Tuy vậy, cái biết vẫn thấy những trạng thái này và nó đang điều chỉnh dần giúp con tỉnh táo lại.
Thế giới này sẽ là một đống lộn xộn nếu con cứ mê ngủ như vầy hoài, phải là Người tỉnh thức mới phá được vòng vây.
Con xin trình thầy, con cám ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 27-04-2022

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ Thầy!
Con vẫn nghe pháp thầy giảng hàng ngày, gần đây con được nghe đến phần thầy giảng về hành thiền con thấy thật sự có ý nghĩa với con quá. Con chợt nhận ra nhiều điều ạ. Trước đây, con lao vào đọc, vào nghe, ghi chép, suy ngẫm, và con thấy mình khi đó đúng là tu theo bản ngã, cố gắng mong đạt được. Ngay cả việc ngồi thiền, có lúc con cố gắng ngồi nghiêm túc, tâm tâm niệm niệm theo cách sách vở hướng dẫn. Nhưng sau đó con cũng thấy mình cũng kỳ kỳ, ngồi xong lại "sân lên" khi chồng hay con con trêu, gọi.
Giờ con nghe bài giảng của thầy xong, con chánh niệm vào việc mình làm. Như hôm qua, trong lúc con tập trung vào nấu cơm. Khi đang nấu, thấy chồng con kể chuyện công việc, thì con tham gia, xong con nhận ra mình thất niệm khi tranh luận quá hăng hái, nhận ra "sân" khi nghe ý kiến trái chiều, và thấy cái tâm mình đang dính mắc khi chuyện kia không liên quan. Thế là con quay lại làm công việc của con là nấu cơm. Nhưng khi chồng con lại tiếp tục nói và kể nữa, thì con thấy mình sân hơn vì nghe nhiều và gây mất tập trung, thì con lại xuất hiện ý nghĩ phải dừng việc này, quay ra nói với chồng là "anh nói nhiều quá, dừng được không?" Cái bản ngã muốn dừng lại mọi chuyện nó làm cho mình sân hơn, bực hơn và sau đó con buông, quay về tập trung vào nấu cơm. Rồi tâm sân nó biến mất lúc nào không biết. Và con chỉ tập trung vào việc nấu các món, dọn lên bàn. Trong các mối quan hệ, con cũng thấy mình chả nên xen vào việc vận hành của pháp. Chỉ sinh ra phiền não, sân si nhiều hơn trong khi mọi cái đâu sẽ vào đó. Và con thấy cái gì càng dụng công sức, thời gian theo tư ý của mình thì ngay đó sinh khởi bản ngã, đau khổ có mặt. Con xin trình pháp với Thầy, không biết cách con hiểu, con thực hành và quan sát có sai ở đâu không ạ? Mong thầy từ bi chỉ dạy giúp con. Con xin cảm ơn Thầy ạ!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 26-04-2022

Câu hỏi:

Kính thưa sư ông.
Có một ngày kia, trên đường đi thiền hành, con vẫn nhận biết bước chân chạm đất và mọi thứ diễn ra chung quanh, con đã thực tập thời gian lâu rồi, đến lúc đó tự nhiên bật lên một nhận biết rõ ràng trước mặt hơn. Con nhận biết trong tâm trống trơn, không cần mình nhìn vào bên trong, tự nó đã rõ biết, không có gì, trạng thái bình an, không có bất cứ ý niệm nào, con vẫn bình lặng quan sát và từ từ mất đi...
Con nghiền ngẫm nó nhưng không biết là gì, kính xin sư ông chỉ dạy. Con thành kinh tri ơn sư ông, con kính chúc sư ông được nhiều sức khỏe và an vui.


Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 26-04-2022

Câu hỏi:

Kính đảnh lễ Thầy.
Con có trình pháp với Thầy bài kệ:
Một và Hai!
Xa cố quận,
Chân và Mê tưởng một.
Trở về nhà,
Rõ Chân một, Mê hai.

Và con đã được Thầy đã từ bi khai thị cho con:
"Không Một nói chi Hai
Chân - Mê vốn bất nhị
Tuy ngàn biệt muôn sai
Chỉ thấy pháp như thị!"

và Thầy cũng đã từ bi chỉ rõ rằng đó chính là "không lưu dấu":

Không Dấu!
Không lưu dấu,
chẳng sinh, chẳng diệt
Lưu dấu rồi,
sinh tử trôi lăn.

Con kính tri ân Thầy.
Con
Tánh Thuần Khiết

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-04-2022

Câu hỏi:

Kính đảnh lễ Thầy.

Con kính trình pháp lên Thầy:

Một và Hai!
Xa cố quận,
Chân và Mê tưởng một.
Trở về nhà,
Rõ Chân một, Mê hai.

Con kính tri ân Thầy chỉ dạy cho Con.

Con
Tánh Thuần Khiết

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-04-2022

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy,
Nay đã tròn 2 năm kể từ ngày con được quy y. Con thành kính đảnh lễ và biết ơn Thầy.
Hai năm, con có những khoảnh khắc/ giai đoạn an vui; nhưng cũng có những khoảnh khắc/ giai đoạn bất an, khổ đau. Con nhận thấy những khi bất an, khổ đau con mới thấy mình rõ hơn: ảo tưởng, tham, sân đủ cả. Rất nhiều lúc con thất niệm, lăng xăng, không trọn vẹn, đau khổ rồi tự trách mình. Con vẫn từ từ chậm rãi đón nhận & học từ những điều đó...
Con thành kính tri ân Thầy.
Con kính chúc Thầy sức khỏe.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-04-2022

Câu hỏi:

Con xin kính chào Sư Ông!
Con xin bộc bạch với Sư Ông một số điểm thấy biết của con, mong Sư Ông cho con nhận xét định hướng:
Phật dạy "chỉ nơi Pháp hiện tại - Tuệ quán chính là đây" và Ngài dạy chúng ta trở về tuệ tri nơi Thân, Thọ, Tâm, Pháp của mỗi người.
Gộp hai điều đó lại, chính ngay nơi sự sống đang là trong từng khoảnh khắc hiện tại của mỗi người mà tuệ tri trọn vẹn thì sẽ thấy ra tất cả đều ở đó:Niết Bàn, Tịnh Độ, Cực Lạc, Chân Như, Đạo, Thượng Đế... đều ở đó cả.
vì đó là cái thực, nếu chúng ta bỏ quên cái thực tại đang là nơi chính mình mà chìm đắm trong cái không thực, mang tính giả danh như danh xưng, địa vị, cái tôi ảo tưởng v.v. sẽ phát sinh phiền não khổ đau ngay.
Bây giờ thì con đã hiểu vì sao Bồ-Đề Đạt-Ma khuyên: "trực chỉ nhân tâm, kiến tánh thành Phật". Rồi những vị Tổ xưa đánh hét, hoặc chỉ vào cây Tùng ngoài sân, hoặc hỏi nghe tiếng suối đang chảy không v.v. khi có người hỏi Đạo là gì, Niết-bàn ở đâu. chỉ vì các Tổ muốn người hỏi quay về với cái thực nơi thân tâm cảnh của mình mà tuệ tri, tất cả chân lý đều ở đó.
con xin gửi bài thơ con làm khi nhận ra điều đó ạ :
Pháp
Nó chỉ là nó
Ngay giây phút này
Trong nơi sự sống
Diệu kì ngay đây

Nó chỉ là nó
Định nghĩa làm chi
Đến thì thấy rõ
Đi thì tùy nghi

Nó chỉ là nó
Lưu tâm làm gì
Nhạn qua hồ nước
Bóng hiện rồi đi

Nó là tự nó
Chẳng phải do ai
Duyên khởi trùng trùng
Tương sinh, tương diệt

Nó chỉ là nó
Chỉ vô thường thôi
Chỉ là vô ngã
Chấp thì "than ôi"!

Con xin cảm ơn những bài pháp thoại của Sư Ông đã khai sáng và truyền cảm hứng cho con!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 22-04-2022

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, ban đầu con nghĩ cái thấy nó nằm phía trước mắt, con thấy mà mất quân bình với tay chân, và nhìn không kịp những thay đổi của tâm trong thân.
Sau đó con nghĩ tâm trong thân mình có vấn đề nên con quán vào tâm trong thân và thấy nó như trung tâm và xung quanh vọng niệm, vọng tâm, vọng tưởng xoay vòng vòng và quán chúng là vô thường khổ và vô ngã nhưng con thấy vẫn chưa đủ, chưa xong.
Tối hôm qua buôn bán lại có vấn đề cần xử lý, con lại nằm quán tiếp, con thấy lại toàn bộ cơ thể, ban đầu cái vấn đề nó bị điều khiển đeo vào não, thế là nặng đầu và nặng thân. Nhưng kỳ lạ ở chỗ, tất cả chúng chỉ tồn tại ở trong cơ thể này thôi, tivi vẫn phát, chồng và bọn trẻ vẫn nô đùa, khách hàng ở nhà khách thì họ vẫn ở đó, tất cả tách bạch riêng biệt không có gì liên quan tới gì.
Tối qua con nghĩ chắc cái thấy mình nằm sau ót nên nó thấy hết như vậy. Tới sáng nay con thấy đau sau ót, con mới thấy cái thấy không nằm ở đó, nó nằm ngoài tất cả những biến động bên trong cơ thể.
Nó quên là quên những biến động giả tạo đó chứ không quên những dữ kiện thực tế.
Do vậy, diệt hoàn cảnh, diệt cơ thể, diệt trí óc là sai lầm. Diệt là diệt những gì trôi nổi bên trong đầu và thân hay ngôn ngữ Phật pháp gọi là thế gian tập khởi và thế gian đoạn diệt.
Con xin trình thầy, con cám ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 21-04-2022

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ sư Ông ạ,
Con có tư duy thế này về như lý tác ý, con không biết có đúng pháp không ạ. Con xin sư Ông chỉ dạy cho con.
Đối với các việc làm hiện tại đang là, dù khối lượng công việc hay thông tin đến đi đều là giúp mình hiểu ra thực tế. Vậy đối với các công việc mình đang thực hiện, định hướng đúng như lý tác ý chính là sử dụng hết công năng của thân - tâm, để tạo ra mọi phương tiện và công cụ để đi đến thực trải nghiệm các pháp, dù không có công cụ hay phương tiện thì tạo ra chúng để hoàn thành công việc và có thể thực trải nghiệm trọn vẹn những gì đến đi, nhưng cũng ko dính mắc vào các công cụ phương tiện đó, hiểu ra thực tại thì có thể bỏ nó đi bất cứ lúc nào mà chúng không còn phù hợp với thực tại nữa, không còn công năng sử dụng nữa. Tất cả để trải nghiệm, nhưng với tâm thực chứng sự thật đang là chứ không phải thỏa mãn Bản Ngã, con cảm thấy việc này có thể phân biệt qua cảm nhận của thân tâm, khi có cái Ngã thì tự nhiên cơ thể sẽ phản ứng hoàn toàn khác, con không thể tả bằng lời được, và khi Vô Ngã thì tâm hoàn toàn mát mẻ vắng lặng, không lăng xăng trạo cử nữa.
Không biết con đã định hướng đúng tâm của mình chưa ạ?

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 18-04-2022

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, con xin được Thầy chỉ dạy.
Chẳng có “Ai” của “một đời”
Chỉ là Cái Biết muôn đời sáng trong
Con Minh Thường

Xem Câu Trả Lời »