loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 180 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'giao tiếp & ứng xử'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 15-06-2015

Câu hỏi:

Thưa thầy, gần đây trên phương tiện thông tin đại chúng có nói nhiều trường hợp sinh viên bị bắt cóc. Mẹ con rất lo lắng nên dặn dò con rất kỹ lưỡng và cần học kỹ năng phòng tránh khi gặp những trường hợp như vậy. Nhưng con thiết nghĩ chuyện gì đến sẽ đến, nếu nó xảy ra với mình thì có tránh cũng không được nên việc học những kỹ năng đó là không cần thiết. Nên con chỉ việc sống tùy duyên thuận pháp và không quan tâm đến việc học những kỹ năng đó. Vậy suy nghĩ của con là đúng hay sai. Xin thầy cho con lời khuyên ạ. Con cảm ơn thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 10-06-2015

Câu hỏi:

Bạch Thầy, Thầy cho con hỏi. Tại sao khi chọn bông, người ta chỉ chọn bông đẹp mà loại bỏ những bông xấu? Như vậy là công bằng hay không công bằng ạ? <p>

Đối với con người, những người giỏi giang, xinh đẹp thì được yêu mến hơn, dễ kiếm việc làm hơn. Những người không giỏi hoặc có ngoại hình không đẹp thì còn có điều kiện để hoàn thiện bản thân, trở nên giỏi hơn hoặc xinh đẹp hơn. Nhưng bông hoa thì lại hoàn toàn bị động, phụ thuộc vào người làm vườn. Vậy có phải chăng, đẹp hay xấu chỉ là những màu sắc khác nhau của cuộc sống? Và đã là bông xấu thì phải chấp nhận số phận là không một lần được cắm trên bình bông? <p>

Khi con đi làm, người làm vừa lòng sếp và hiệu quả cho công việc thì được giữ lại. Ngược lại thì bị sa thải. Đôi khi con tự hỏi, tại sao sếp không đào tạo nhân viên hoặc cho họ thêm cơ hội để sửa đổi? Rồi con nhận ra mình phải tự thay đổi để làm việc tốt hơn. Nhưng con lại không còn yêu quý sếp nữa. Con chỉ làm việc, nhận lương mà không có cảm xúc. Vì con nghĩ, một ngày kia mình không còn giá trị, người ta sẽ đuổi mình không thương tiếc, cũng chẳng thèm đoái hoài những gì mình đã làm đâu! Những điều này là lẽ thường phải không Thầy? <p>
Nếu một ngày kia con được làm sếp thì con nên cư xử như thế nào đối với những nhân viên làm việc không có hiệu quả ạ? <p>

Con cảm ơn Thầy nhiều!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2015

Câu hỏi:

Kính thưa thầy. Con luôn tâm niệm sống có nhân quả đối xử tốt với mọi người sẽ được mọi người yêu mến. Nhưng đôi lúc con có cảm giác mình đang cố để làm mọi người yêu quý mình. Tỉ dụ như mọi người hay tìm con để chia sẻ. Nói chuyện với ai con cũng sẽ nói để mọi người được vui vẻ. Và mọi người rất thích nói chuyện với con. Con còn biết nói những gì sẽ tốt cho mình mong sẽ có cảm tình với mình. Như thế có phải là một dạng khôn ngoan không ạ? Con rất sợ bị mọi người ghét bỏ và luôn muốn làm hài lòng tất cả. Dù trước giờ không ai ghét bỏ gì con. Con xin cảm ơn thầy ạ.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 01-06-2015

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, cuộc đời này nếu sống tốt thì có người thương, có người lại lợi dụng. Con không biết phải làm sao?

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 29-05-2015

Câu hỏi:

Bạch Thầy!
Gần đây con thấy mình buồn phiền khi so sánh tình trạng thấp kém của mình so với người khác, và lo sợ về tương lai. Con biết là không cho phép mình như vậy nhưng vẫn không sao ra khỏi tâm trạng chán nản. Kính mong Thầy chỉ dạy cho con. <p>
Con xin đảnh lễ Thầy!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 19-05-2015

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, <p>
Tính tình con nhu nhược, nhút nhát, ai muốn gì con cũng làm theo. Bởi con nghĩ, đúng hay sai chỉ là tương đối nên hết lần này tới lần khác, con chưa bao giờ dám phản đối người khác, con sợ họ tổn thương, sợ họ buồn! Rồi sau đó, con lại một mình tự trách, đã không đối xử công bằng với chính mình, đã không làm những gì mà con muốn! Thưa Thầy, con cũng muốn đối xử với chính mình công bằng như mọi người, con không muốn con tiếp tục tự làm tổn thương bản thân mình nữa!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 30-04-2015

Câu hỏi:

Con thưa thầy<p>
Con nghe thầy giảng:... như nó đang là,... hoàn hảo,... thấy chỉ thấy,... nghe chỉ nghe,... biết chỉ biết thôi... <p>
Vậy khi con thấy người gặp nạn, hay nghe người kêu cứu, biết người đó sắp chết... thì con áp dụng lời thầy giảng vào trường hợp này ra sao? Con chưa hiểu thấu đáo, mong thầy hướng dẫn thêm cho con. Con cám ơn thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-04-2015

Câu hỏi:

Thưa thầy, con ít nói và trầm tính nên khó hòa đồng với mọi người. Đôi lúc, con cảm thấy mặc cảm, những lúc như vậy, con quan sát cảm xúc của mình, xem nó sinh hay diệt ra sao rồi cảm xúc đó một lúc sau cũng hết. Con cũng không tìm hiểu nguyên nhân sâu xa vì sao bạn bè xa lánh con. Con chỉ để mặc vậy. Thưa thầy, con làm vậy là đúng hay sai? Xin thầy cho con lời khuyên.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 11-03-2015

Câu hỏi:

Kính Thưa Thầy, con xin thành kính đảnh lễ Thầy! Thưa Thầy cho con hỏi, bản ngã và lòng tự trọng có khác nhau không ạ? Con xin tri ân Thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 16-02-2015

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ thầy. Vấn đề của con đơn giản lắm ạ nhưng cũng kỳ lạ. Trong các chuyện giao tiếp con chẳng biết nói gì. Bạn bè hay thậm chí bạn gái cũng thế. Có bạn nói con nhàm chán. Trước kia con hay phiền lòng về chuyện đó. Nay con chấp nhận con như thế nhưng con không hiểu sao lại thế. Có lẽ lúc đặt câu hỏi này cho quý thầy, lòng con vẫn hơi phiền mà con không thấy rõ đó thôi. Con không có vấn đề gì về trí não cả, học hành làm việc bình thường. Hồi nhỏ con cũng ít nói có lẽ do bản tính và cũng do môi trường nữa. Hồi nhỏ con hay bị nhốt trong nhà để trông nhà, đi học thì đến lớp sợ cô giáo phạt nên không nói chuyện. Giờ lớn lên chẳng có gì ràng buộc mà con vẫn thế. Hỏi A thì con trả lời A, cái này đẹp thì con chỉ ừ ầm cũng chả nhận xét gì. Lắm lúc con cũng muốn nói nhiều hơn nhưng hình như gượng ép nên nhạt nhẽo và lắm lúc chả ăn nhập lắm. Con hỏi và họ trả lời rồi thôi. Con cũng để ý quan sát tâm, không được thường xuyên lắm, nhưng có lẽ con cảm thấy chỉ là lý trí tự quan sát chứ không phải tánh thấy. Khi con khó chịu, buồn phiền chuyện gì thì con quan sát, nhưng cái quan sát đó chỉ là suy nghĩ - con chuyển từ suy nghĩ này sang suy nghĩ khác thôi. Hay con đang bị chấp vào cái rỗng không mà Phật pháp hay nhắc tới. Con xin thầy độ cho con ạ. Con cảm ơn thầy và chúc thầy năm mới nhiều sức khỏe.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »