Thông báo:
Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.
Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.
Sadhu sadhu lành thay!
Ngày gửi: 29-07-2020
Câu hỏi:
Thưa thầy!
Dần dần đến một lúc con cảm thấy những chuyện mà con người tụ họp để kiếm chuyện nói chuyện với nhau đều không nằm ngoài tiền tài danh lợi. Mà những chuyện này dù muôn đời muôn kiếp thì cũng không bao giờ hết được, đời nào mà chẳng có. Con cũng quan sát được ở bản thân con trước đây nhờ vậy con hiểu tại sao trong một cuộc trò chuyện ai nấy cũng đều muốn nói, bởi vì nếu không tham gia sẽ có cảm giác như cái tôi của mình bị cho ra rìa, cảm thấy tủi thân, nên sẽ tìm cách chen vào để nói.
Dần rồi trong đám đông con cảm thấy không có gì để nói nên con cũng cảm thấy mối quan hệ xung quanh con dường như chẳng có ai cả. Cứ đi học 1 mình rồi lại về nhà, chẳng đi đâu chơi. Mà có đi chơi thì cũng chẳng biết rủ ai vì cũng không thân với ai cả.
Mặc dù đã hiểu nhưng dường như bên trong con vẫn còn một nút thắt gì đó, con cảm giác như đó là khổ ảo thứ 3 Hành khổ đã được học. Tâm không có xu hướng ở yên mà luôn mong muốn lao ra ngoài để tìm kiếm hạnh phúc. Nút thắt này đã ở trong con rất lâu. Nên tâm con vẫn hay xuất hiện ý muốn khởi lên để đi tìm bạn, kết bạn để đi chơi.
Thầy có sự chỉ dạy nào cho con không ạ? Con xin cám ơn thầy!
Ngày gửi: 06-07-2020
Câu hỏi:
Thưa thầy, con muốn hỏi 1 sự việc về thái độ của con đối với người thân ạ.
Con có duyên được học hỏi từ những lời dạy của các vị thầy PGNT và thầy là người khai sáng cho con nhiều nhất, con luôn sống để soi sáng chính mình như lời thầy dạy. Trong đời sống tục đế, con sống rất giản dị, tri túc và con luôn quán sát chính mình trong mọi sự, dần dần con thấy mình xả ly được nhiều thứ mà trước đây mình dính mắc. Chính vì con sống như vậy nên mâu thuẫn với người thân của con rất nhiều, vì họ vẫn chìm đắm và nắm bắt tài tình danh lợi, họ luôn thúc giục con phải đi giao lưu quan hệ để tìm chồng, phải ăn mặc đẹp, và họ cực kỳ bức xúc khi con rất giản dị không mua sắm nhiều như họ.
Con quán sát tâm của mình có sự chống cự, không hài lòng, nhưng rồi nó cũng sinh diệt. Con hiểu rằng mình không bao giờ thay đổi được ai hết và họ đang có nhận thức hành vi phù hợp với căn cơ của họ, họ sẽ học bài học của họ, con chỉ cần học bài học của chính mình thôi.
Thưa thầy, con cảm thấy con có thể chấp nhận được cho họ, bao dung không oán trách, nhưng con cảm thấy trong đời sống nếu cứ ở chung với họ thì không nên, chẳng hạn như con muốn sống giản dị tiết kiệm từ ăn mặc ở, còn họ thì cho như vậy là sai. Khi con ở cùng họ, con sẽ không thể nào sống trọn vẹn với lý tưởng là tri túc của mình được, vì sẽ phải góp tiền chung. Nếu con dọn ra riêng, vậy có chứng tỏ sự nhẫn nại, bao dung của con đối với họ chưa đủ lớn không? Như thế nào là con đã học được bài học Pháp dành cho ạ? (Dù nếu con ra riêng hay ở chung thì con cũng thông cảm, không hề thù ghét gì họ cả, chỉ là hệ giá trị khác nhau sống chung khó hài hòa ạ). Con không biết là như vậy có phải mình vẫn đang chọn lựa lấy bỏ không ạ?
Con cám ơn thầy ạ.
Ngày gửi: 05-07-2020
Câu hỏi:
Kính thưa Sư Ông, con lại làm phiền Sư Ông.
Trong công việc kinh doanh, con nhận ra không hành vi nào của con không nhằm mục đích cuối cùng là tư lợi. Khi gặp một khách hàng, con luôn phải đối mặt với ý nghĩ rằng: làm thế nào để khiến họ tiêu nhiều tiền cho dịch vụ của mình và mình cũng có lời nhiều ở trong đó, như vậy mình mới phát triển được kinh doanh. Dù con đã phát tâm nguyện: "việc kinh doanh chỉ là để nuôi dưỡng mạng sống của con và người thân, không phải để phát triển tham dục ngã mạn,..." nhưng một ngày 24h con luôn bị giằng co giữa 2 luồng suy nghĩ và mỗi khi như vậy con trở nên phiền não. Con thấy đời sống một ngày 24 giờ thực sự luẩn quẩn, là thách thức lớn lắm.
Con xin Sư Ông cho lời khuyên!
Con cảm ơn Ngài!
Ngày gửi: 02-07-2020
Câu hỏi:
Con xin đảnh lễ thầy. Con xin hỏi, trong cuộc sống hàng ngày con sống hiền lành và con thường thua kém trong các tranh chấp về mọi mặt. Như vậy có phải con thiếu lòng dũng cảm không ạ? Với các thầy dạy "bi, trí, dũng" thì con không có lòng dũng cảm đúng không ạ? Con xin cảm ơn thầy.
Ngày gửi: 01-07-2020
Câu hỏi:
Thua Thay tu bi!
1. Muon xa ly thi phai thay thuc tanh Phap phai khong Thay?
2. Con nay da cam nhan duoc su that moi quan he gia dinh chi la ban nga voi ban nga, khi dung den "ta, cua ta" thi khong co gi la ruot thit... Nay con thay dau kho, vi con chi biet hi sinh lo lang cho nguoi khac ma quen thuc tai. Con muon song cho ban than minh, nhu vay co ich ki khong Thay?
3. Xa ly, ly tham trong viec giup do gia dinh con nen hieu the nao cho dung?
Kinh xin Thay chi day!
Ngày gửi: 27-06-2020
Câu hỏi:
Con xin cúi đầu dưới chân thầy.
Sống đời ở giữa thế gian
Con luôn giữ lấy bình an làm đầu
Nương theo Phật pháp nhiệm mầu
Giữ tròn năm giới về đâu thì về.
Ngày gửi: 25-06-2020
Câu hỏi:
Thưa sư ông, không biết con có nhầm không nhưng có lần sư ông có đề cập đến một vấn đề trong phân tâm học đó là người nào mà cảm thấy khó chịu hay ghét, thậm chí ghét cay ghét đắng một điều gì xấu xa, tội lỗi ở một người khác tức là người này có tập khí ẩn tận sâu trong tiềm thức cũng chứa đựng những điều đó. Không biết có đúng thế không thưa sư ông? Con xin cám ơn sư ông!
Ngày gửi: 30-05-2020
Câu hỏi:
Kính thưa Thầy!
1. Con luôn bị dính mắc vào cách hành xử của người khác. Con thấy ra là tâm con hoan hỉ khi người khác tôn trọng (trong thời gian ngắn) và khó chịu (trong thời gian dài hơn) khi người khác không tôn trọng. Có phải đây là Tập Đế, Khổ Đế không ạ?
2. Rồi con thấy dù người thương hay khinh thì thân tâm con vẫn như vậy, đây là Đạo Đế, Diệt Đế chưa ạ?
3. Con thấy mối quan hệ hữu vi hữu ngã là ăn miếng trả miếng, bao lâu còn cố gắng thì quan hệ còn tồn tại. Điều con thấy là thuộc về tánh hay tướng dụng, thưa Thầy?
4. Con rất khó xử khi phải đối diện với những hành động không chân thật, thuộc về giới cấm thủ. Con thấy nó thật vô nghĩa, một năm con phải đi vài chục lần sinh nhật. Con đi thì họ đi lại, cứ như thế làm con có dị ứng với trò chơi này, đâm ra sinh bệnh.
Thầy bảo con phải làm sao cho đúng Pháp?
Con kính chúc Thầy sức khỏe!
Ngày gửi: 30-05-2020
Câu hỏi:
Dạ thưa thầy trong cuốn Sống trong thực tại có đoạn: "Có lẽ bạn nên hiểu ngược lại! Chính vì để làm tròn trách nhiệm đối với những công việc đòi hỏi phải khẩn trương, căng thẳng mà chúng ta cần phải biết thư giãn buông xả. Buông lỏng giúp giảm bớt căng thẳng, nhanh chóng phục hồi năng lực để tiếp tục công việc và nhờ vậy sẽ đạt được hiệu quả cao. Một người có khả năng buông thư khi phải đối đầu với những công việc khẩn trương thì chẳng bao lâu anh ta sẽ thản nhiên, nhẹ nhàng trong những công việc khó khăn hơn." và " Trầm không trệ tịch".
Con xin được chia sẻ trải nghiệm của con, đó là khi con dành ra kế hoạch lên thời khoá ngồi thiền, trong lúc ngồi tâm con được thư giãn rất nhiều nhưng khi giáp mặt với việc học tập hay công việc trong cuộc sống con bị áp lực rất nặng. Mỗi lần như vậy con lại tiếp tục bỏ việc đang làm để ngồi thư giãn nhưng khi bắt tay vào việc lại thì lại bị áp lực. Lặp đi lặp lại như vậy rất rấy nhiều lần.
Đến một lúc mới gần đây con quyết định chịu đựng cảm giác áp lực của công việc nhưng trong đó vẫn có sự cảm nhận chính mình dù rằng tâm lúc đó bị áp lực công việc hút vào nên cảm nhận rất mờ. Rồi con cố gắng nhẫn nại không nản chí mỗi khi sự chán nản xuất hiện, qua vài ngày gần đây con nhận ra khi bắt tay lại vào việc đó dù rằng vẫn áp lực nhưng sự áp lực đã giảm đi chút ít.
Con nhận ra rằng tâm mình có sức chịu đựng trước mọi thứ, không phải là làm cho tâm bình an, nhẹ nhàng rồi mới đối diện với sự va chạm. Mà là thông qua sự va chạm mà giúp tâm (tâm của người biết cảm nhận chính mình) mỗi ngày vững vàng hơn. Đến một lúc tâm vững vàng thực sự thì dù công việc như vậy nhưng vẫn không ảnh hưởng người đó. Giống người ban đầu cơ thể yếu mà đi ra đường lúc trời lạnh là bị bệnh liền, sau đó người đó tập luyện dần dần đến cuối cùng khi cơ thể khoẻ mạnh thì gió lạnh ngoài đường vẫn vậy như không còn làm ảnh hưởng đến sức khoẻ của người đó.
Trải nghiệm và cái hiểu của con có đúng không thưa Thầy? Con xin cám ơn!
Ngày gửi: 27-05-2020
Câu hỏi:
Dạ thưa Thầy, con có đọc được là "Mặc dù có kẻ vì lòng tham khôn cùng, thúc đẩy hắn trộm cắp hoặc bảo kẻ khác tước đoạt tài sản của ta, hãy tha thứ/hiến cho hắn thân thể, của cải và công đức ta đã góp nhặt, trong quá khứ, hiện tại và tương lai - Đấy là pháp hành Bồ tát đạo". Thầy cho con hỏi nếu làm như vậy thì không phải sẽ vô tình làm tăng trưởng lòng tham của kẻ ác sao ạ? Con xin cảm ơn Thầy.