Duyên Thầy trò
Người thức tỉnh con, kẻ tìm vui trong câu chữ
Bao tháng bao ngày mê lặn ngụp giữa trang kinh
Hồ hởi mân mê ngón tay ngờ là ánh nguyệt
Vứt bỏ bên lề vầng trăng bình dị uyên nhiên.
Người đánh thức con với nụ cười từ dịu
Lời vô ngôn soi sáng bóng đêm đen
Trong lặng lẽ, đủ để tâm bừng tỉnh giấc
Chết cơn mộng dài, từ giã chốn mê say.