loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 34 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'tà kiến, thường kiến, đoạn kiến'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 18-03-2018

Câu hỏi:

Kính thưa thầy!
Con xin trình pháp hành: Đạo là sống tùy duyên thuận pháp. Lúc hữu sự thì sống tùy thuận theo pháp thế gian, ví như phải lo chuyện cơm áo gạo tiền để mưu sinh chân chính, nếu duyên có gia đình thì lập gia đình và chăm lo chuyện gia đình, sống tùy thuận theo pháp tục đế, không hại mình hại người, nên làm những việc mình biết là lợi mình lợi người thì cứ sẵn lòng làm hết mình. Làm trong chánh niệm để trải nghiệm sẽ thấy ra những dính mắc trong tà kiến cho là phải là. Khi tâm thấy ra tới đâu thì bản ngã ảo tưởng tự biến mất đến đó. Lúc vô sự thì trả thân và tâm lại cho nó được thư thái nghĩ ngơi, đi đứng nằm ngồi gì cũng được, không cần phải dụng công cố gắng định tâm hay chế ngự tâm gì cả, cứ để tự nhiên như nó là. Tâm trôi đi đâu thì thấy ra tâm trôi ở đó, tâm trụ ở đâu thì thấy ra tâm trụ ở đó, tâm không trôi, không trụ thì thấy ra tâm không trôi không trụ. Cứ như vậy tâm sẽ tự lắng mà không cần ý thức can thiệp vào. Ví như ly nước để trên bàn 1 lúc sau sẽ tự khắc yên lắng.
Giờ con đã hiểu ra thế nào là lòng từ bi đích thực. Con Xin tạ ơn pháp, Con xin tạ ơn thầy, con xin tạ ơn những bậc giác ngộ đã nhiều lần khai thị cho con. Trước đây con hành theo lý trí kiến thức, kinh nghiệm là chính. Con bị vướng kẹt trong rất nhiều tà kiến chấp trước do chính ảo tưởng chấp thủ trong con tạo ra, Chính vì vậy con cứ mải lo tìm kiếm trong mê mờ, nào là nghi ngờ, do dự, tính toán, phân vân, lưỡng lự, cầu toàn, rồi lo lắng, sợ hãi... Đã rất nhiều lần con may mắn được bậc thiện trí giác ngộ khai thị nhưng con lại nghi ngờ, con cứ mãi tìm cầu theo ý mình, con cứ mãi mê mờ trong ảo tưởng do mình tự vẽ ra. Con cứ mãi loay hoay chống pháp, cứ mãi lo rèn luyện để trở thành và con cũng đã được nếm mùi khổ. Trong khi nếm khổ thì may mắn lại đến với con là được gặp bậc thiện trí giác ngộ khai thị dẫn lối cho con, và năm ngoái con may mắn nghe được pháp thoại của thầy. Đến hôm nay con đã trải nghiệm và thấy ra được lời thầy dạy hoàn toàn chân thật, không hư dối.
Con hiểu ra rằng bậc giác ngộ từ bi vô lượng, các Ngài thấy rõ chỗ vướng kẹt của chúng sanh. Và các Ngài từ bi khai thị, nhưng còn chúng sanh thì mê mờ không thấy, nên nghi ngờ, lắm lúc còn chống pháp. Nhưng các Ngài vẫn âm thầm thọ khổ, các Ngài nhẫn nại chờ đợi để tạo duyên khai thị cho chúng sanh vô minh giống như con. Khi con hiểu ra được điều này con như chết lặng, chua xót khôn cùng, không cầm được dòng nước mắt đang cuồn cuộn tuôn trào. Con xin thành tâm được sám hối pháp, sám hối thầy, sám hối những bậc giác ngộ.
Con xin cầu chúc Thầy sức khỏe! Xin cầu chúc mọi người sớm thấy ra được đạo sống tùy duyên thuận pháp.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 29-04-2017

Câu hỏi:

Nhân mấy ngày nghỉ con chúc thầy nhiều sức khỏe ạ! Thầy cho con hỏi trong nhiều bài kinh dạy không có cái ta làm chủ sắc, thọ, tưởng, hành, thức, nhưng sao lúc khác đức Phật lại nói con người làm chủ nhân của cái nghiệp do mình tạo ra ạ? Vậy thì cái sắc làm chủ hay thọ, tưởng, hành, thức làm chủ hay cái gì làm chủ ạ? Con còn một câu hỏi khác đó là khi con nghe một bài giảng do một vị thầy dạy nói rằng "khi nhập Niết bàn vô dư y thì vị ấy không còn hiện hữu nữa, vì còn hiện hữu chỗ này, chỗ kia là còn sinh tử luân hồi" Như vậy có đúng không ạ, không hiện hữu có phải không còn tồn tại không ạ? Trong nhiều bài kinh đức Phật cho rằng câu hỏi "Như lai có tồn tại hay không tồn tại sau khi chết" là câu hỏi không hợp lý do vậy nói "không còn hiện hữu chỗ này, chỗ kia nữa..." có đúng không ạ?
Con cảm ơn thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 14-12-2016

Câu hỏi:

Kính thưa Sư,

Con càng ngày càng không ngờ nổi là bản tâm chúng ta lại trong lặng, thanh tịnh, sáng ngời như vậy ạ. Quả đúng như Tổ đã dạy "tự tánh mình hằng thanh tịnh, hay sanh ra muôn pháp...", "rõ ràng thường biết", không mặt mũi gì cả, mà hằng biết muôn việc và hay ở chỗ là vẫn tự thanh tịnh ạ. Con có vài lời mạo muội trình Sư ạ, nếu như có chỗ nào sai thì xin Sư từ bi chỉ dạy thêm, để con tránh phải đi vào con đường sai lầm ạ.
Con chân thành tri ân và kính chúc Sư thật nhiều sức khoẻ, thân tâm ngày càng an lạc.
Kính,
Con.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 21-11-2016

Câu hỏi:

Kính chào Thầy,
Con có những việc chưa thông suốt con kính nhờ Thầy chỉ dẫn giúp con ạ.
1. Theo con được biết Phật giáo Nguyên thủy không công nhận con người có linh hồn, vậy Thầy cho con hỏi vì sao phải cúng dường hồi hướng cho người đã khuất? Nếu không có linh hồn thì những khu nghĩa địa có chúng sinh khác ở đó không ạ?
2. Nếu con người ai cũng có nghiệp quá khứ và có số phận của họ thì lúc đau ốm là do nghiệp và chết là do hết số thì ngành y có phát triển bao nhiêu cũng không giúp được gì cho con người đúng không ạ? Nếu vậy dù con người sống và nghỉ ngơi đúng khoa học đúng pháp cũng chỉ giúp con người khỏe hơn chứ không thay đổi được nghiệp và số phận đúng không ạ? Nếu sống có đức độ, làm nhiều việc thiện có giúp con người vượt qua nghiệp và số phận không ạ?
Con kính nhờ Thầy chỉ giúp con. Con thành kính cảm ơn Thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 27-06-2016

Câu hỏi:

Con kính bạch Thầy!
Xin Thầy giảng cho con hiểu rõ hơn câu kinh này: "Phật nói: Các pháp sanh ra duy tâm biến hiện. Tâm là cái thể của tất cả thế giới vi trần, của mọi nguyên nhân và kết quả…" (Lời Phật nói với Ngài A Nan trong đoạn đối thoại về tâm).
Con cám ơn Thầy. Chúc Thầy nhiều sức khỏe!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 14-01-2016

Câu hỏi:

Thưa Thầy con xin được hỏi. <p>
1. Khi mắt nhìn sắc, đủ duyên thấy có hình ảnh khởi lên. Ý thức khởi lên biết thấy hình ảnh và khởi lên niệm đây là hình ảnh gì. Xin Thầy chỉ cho con hỏi đâu là tánh thấy không do duyên sinh? <p>

2. Con thấy có hai tiến trình. Một tiến trình đủ duyên thì biết hình ảnh ở mắt khởi lên, không cần có ý niệm. Và một tiến trình ý thức khởi lên hướng về hình ảnh nhận xét có hình ảnh và hình ảnh đó là gì. Thưa Thầy con thấy như vậy có đúng không? <p>
3. Trước đây con cố gắng quan sát hay chọn lựa đối tượng nên thấy mệt và không tự nhiên nay con hiểu được lời dạy của Thầy, con chỉ ngồi xuống thư giãn và có niệm thì nó liền tự biết, có cảm thọ trên thân liền tự biết, không có gì sanh khởi thì liền tự biết toàn sự thở ra vô. Vì để tự nhiên như vậy nên mới thấy được cái gì sanh khởi thì tự biết không phải ta cố ý biết mà biết. Con cảm nhận được hai chữ Vô Ngã hơn. Thưa Thầy con hiểu như vậy đúng với lời dạy của Thầy chưa và xin Thầy cho con những chỉ dẫn thêm trong sự thực tập này. <p>
Con xin thành kính tri ân, đảnh lễ Thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 26-02-2015

Câu hỏi:

Con kính lễ Thầy! Người sống có lý tưởng có rơi vào thường kiến và đoạn kiến không Thầy? Con xin kính lễ Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 20-10-2014

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy! <p>
Hôm nay con đọc được câu hỏi của đạo hữu hỏi về cảm xúc đối với loài cây cỏ. Về vấn đề này con cũng có một thắc mắc xin chia sẻ với đạo hữu và kính xin Thầy chỉ dạy. <p>
Trước đây, khi hái lá rau con cảm thấy mình đau, khi nhìn nhựa chảy ở cành do mình gây ra con cảm thấy mình chảy máu. Con đã rất sợ cảm xúc này và theo dõi nó, suy nghĩ về nó. Sau đó con nghĩ, “Nếu con người không ăn rau củ, động vật không ăn cây cỏ thì làm sao để sống? Như vậy thì sự sống trên trái đất này sẽ ra sao nhỉ? Có lẽ đó là quy luật, tuy hơi khắc nghiệt nhưng cũng không thể vượt qua nó được”. Rồi cảm giác này cứ nhẹ dần, khoảng 3 năm thì mất. Con không biết mình suy nghĩ có đúng không? Nhưng bây giờ trong lòng con vẫn còn một chút “không nỡ”, nhưng nếu cần thì con vẫn có thể làm một cách bình thản. <p>

Kính Thưa Thầy! Trong quá trình tu tập con nhận thấy nếu như con thực hành và hiểu được một pháp môn nào đó thì ngay lập tức con không thể dùng nó được nữa. Như vậy thì khi một pháp nào đó khởi lên trong tâm, ta chỉ cần nhìn nó và hiểu nó cho thấu đáo thì nó sẽ tự diệt nhanh hơn là chỉ nhìn nó đúng không ạ? <p>
Kính xin Thầy hoan hỉ chỉ dạy, con cung kính đảnh lễ Thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 26-10-2013

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, con xin Thầy chỉ dạy cho con. Trong tứ oai nghi và những lúc làm việc, con luôn có niệm biết. Cái biết này hầu như lúc nào cũng sáng trong Thầy ạ. cái biết này không phải cái biết của tâm thức mà là cái biết của tự tánh thanh tịnh thưa Thầy. Đó là theo chỗ hiểu của con. Những lúc ngồi thiền, con cũng chỉ duy trì niệm biết thôi, mặc kệ những gì xảy đến cho thân hay ngoài thân. Và dĩ nhiên khi niệm biết có mặt thì không một niệm nào khác xen vào. Bạch Thầy, cứ như thế con hành trì trong suốt thời thiền, có đúng không ạ? Con mong Thầy hướng dẫn cho con. Con kính chúc Thầy luôn khỏe.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 13-09-2013

Câu hỏi:

Kính thưa Sư, con có 1 vướng mắc xin Sư gỡ giúp con! <p>
Trong Kinh có dạy, A-la-hán là bậc không còn tái sinh lại nữa. Theo lời dạy này rất dễ làm cho người đọc hiểu rằng đích đến cuối cùng của sự giải thoát là mất đi hay chết đi vĩnh viễn, vì không còn tái sinh, luân hồi? Mà như vậy thì có rơi vào đoạn kiến hay thường kiến không? <p>
Vậy phải hiểu lời dạy đó như thế nào để không rơi vào tà kiến?
Kính cám ơn Sư.

Xem Câu Trả Lời »