loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 1793 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'trình pháp & chiêm nghiệm'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 25-10-2022

Câu hỏi:

Kính thưa sư ông.
Con thấy nếu có sự chấp thủ về cái ta ảo tưởng, dù có làm gì đi nữa, kết quả sau đó luôn luôn là phiền não, khổ đau ạ.
Con nghe Pháp thoại của sư từ trước đến nay đã đề cập rất nhiều về vấn đề này ạ. ("Có sự để làm nhưng không có tôi làm",...)
Nhưng cái ta ảo tưởng này rất gian manh, khi thì nó phô bày 1 cách thô thiển, khi thì núp lén một cách vi tế, khi thì biện tranh, lý luận 1 cách rất tinh vi.
Con ngày càng có niềm tin về Pháp mà sư ông đã giảng. Công việc có khó khăn, nhưng giờ nó lại thênh thang hơn, nội tâm trở nên tinh tế, luôn hướng đến thiện Pháp, tâm từ khởi lên, tâm không còn thô tháo, phiền lụy, sầu bi như trước đây khi gặp các xúc duyên ở trong công việc và xã hội.
Đâu đó trong những lời giảng, bài Pháp của sư ông (cũng như con thường sư Giới Đức giảng) về sự giác ngộ, con thấy có sự giác ngộ tương tự như vậy. Biết vậy nên con tiếp tục kham nhẫn, và niềm tin, thiện pháp được tăng trưởng.
Con kính đảnh lễ sư ông.
Mong sư ông có sức khỏe, tiếp tục công cuộc Hoằng Pháp lợi sinh.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 21-10-2022

Câu hỏi:

Con chào thầy. Con chúc thầy sức khỏe. Con xin trình bày cái biết như sau. Con thấy có hai cái biết. Cái biết có điều kiện và cái biết vô điều kiện. Tạm gọi là tâm. Tâm có điều kiện là tâm thế gian, sự biết của nó thường thông qua các giác quan. Bản chất của nó là vô thường, khổ, vô ngã. Chịu tác động bởi nhân quả duyên sinh. Nó tạo tác đủ thứ ảo tưởng, cảm xúc, ý muốn từ vi tế đến thô tế, ý muốn trở thành hay kể cả ý muốn tiêu diệt cái xấu, cái ảo tưởng thực chất vẫn là cái tâm thế gian có điều kiện này. Nó không phải là ta hay của ta, con thấy rõ bản chất của nó đã là sự bất an, không thể tìm thấy sự bình an chân thật trong đó.
Cái tâm thứ hai là tâm không điều kiện, không chịu tác động. Thật sự con thấy nó không có gì, bát nhã thì gọi nó là tâm không, nó không tạo tác, không phân biệt so sánh, không lựa chọn. Không thể miêu tả hay cầm lắm, tìm nó thì không được, Nó không chịu tác động bởi duyên sinh hay nhân quả. Không thêm không bớt, không đạt được. Nhưng không thể nói nó là hư vô vì nó biết, nó thấy thậm chí sự biết thấy của nó còn hết sức tinh tế. Nó không tạo tác gì và nó cũng không gây hại gì, nó đi theo đường lối của riêng nó. Khi thấy được cái tâm không này con cũng hiểu được vì sao các vị bồ tát dám mạnh mẽ xông pha vào đời mà không sợ nhân quả nghiệp báo, thậm trí có vị đi tu rồi nhưng vẫn đích thân cầm binh đi đánh trận. Khi thấy được tâm không rồi con cũng dần hiểu được cái tâm kia là ảo tưởng và ý muốn diệt trừ nó cũng là ảo tưởng. Ánh sáng đến tự bóng tối tan dù ảo tưởng dù lớn cỡ nào cũng chỉ là ảo tưởng. Con cũng hiểu được ý thầy "Đạo không làm đảo lộn bất cứ một sinh hoạt nào của ta cả, nó chỉ giúp chúng trở nên chân thiện mĩ hơn mà thôi". Con cảm ơn thầy, à mà cái tâm ảo tưởng nó vừa hỏi con là nên gọi pháp của thầy là bát nhã hay pháp nguyên thủy đây con trả lời nó là gọi gì cũng được.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 07-10-2022

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy,
Lời đầu tiên con xin kính chúc Thầy thêm một tuổi hạ có nhiều sức khỏe trụ thế lâu dài dẫn đắt chúng con trên con đường tu học ạ.
Thầy kính, con vẫn thường nghe pháp Thầy giảng đã mấy năm nay nhưng cái tâm con vẫn hay quên nhiều. Có những lúc Thày giảng có câu hỏi mà con tự trả lời được nhưng thực hành cái tâm lại không được, nó vẫn còn lo lắng sợ hãi mỗi khi nghe thấy những tiêu cực từ bên ngoài khi con tiếp xúc, vẻ ngoài thì con coi không có gì nhưng cái tâm nó vẫn còn nghĩ tới. Có lúc con thực hành sống trong hiện tại và nhìn cái tâm đó rồi lại cười nhưng trong lòng vẫn còn sợ và không dám làm gì trong ngày hôm đó. Những lúc như vậy trong con cái tâm lại tự tâm sự với Thầy thì nó an và có lúc hình như có hướng dẫn con quay về suy nghĩ đúng, cứ thế luôn diễn ra bao lâu nay Thầy ạ. Có lúc con mờ mờ thấy ra bỏ hết tập sống trong hiện tại. Con hiểu ra pháp đến đều là do nhân quả phải không Thầy.
Thầy kính, ngày nào con cũng muốn trình Thấy rất nhiều nhưng vì sợ Thầy mệt với chúng con nên con tự trình trong tâm với Thầy và tự có câu trả lời mà nó thấy giống như Thầy đang chỉ dẫn. Vì chúng con còn tham sân si nhiều lắm, Con thực hành như vậy có đúng không Thầy? Con có gì sai sót xin sám hối mong Thầy chỉ dẫn con ạ.
Thầy kính, mùa an cư con xin có chút tịnh tài kính dâng lên quý Thầy ạ.
Kính Thầy, con.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-10-2022

Câu hỏi:

Thưa thầy!
Con tên H hiện tại con 20 tuổi ạ. Con là con 1 trong gia đình. Nhà con làm nông nên con biết nỗi vất vả của bố mẹ nên con thương bố mẹ nhiều lắm. Ngoài thời gian học con phụ giúp bố mẹ chăn bò,...con Sống vì gia đình nhiều hơn, gia đình là thứ quan trọng nhất trong cuộc đời con. Để rồi khi ba con mất (ung thư) mọi thứ thật tồi tệ thầy ạ, mọi thứ sụp đổ đối với con, trong một khoảng thời gian dài con không biết mình sống vì điều gì nữa. Nhưng lúc đó con mới nhận khi bố con mất con cảm nhận được sự mất mát và chia ly để rồi cho con một bài học quý giá để con yêu thương và quý trọng những giây phút khi ở cạnh mẹ con hơn
Thầy bảo cuộc đời này là những bài học để cho mình giác ngộ chính mình nhưng mà có những bài học thật khắc nghiệt thầy nhỉ.
Mọi chuyện tốt xấu nó đến với con suy cho cùng chỉ dạy cho con những bài học mà vốn dĩ nó không xảy ra thì con sẽ không bảo giờ nhìn lại để thấy ra chính mình.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 19-09-2022

Câu hỏi:

Con thưa Thầy!
Sau 6 tháng biết và nghe Pháp, đọc sách của Thầy, con hiểu được như sau:
Mình cứ sống thuận theo pháp đến đi, không lo lắng, không sợ hãi, mỗi pháp đến đều là bài học tốt cho mình, mình thấy ra, mỉm cười với mỗi pháp, cho dù có khó khăn cũng tùy duyên, kiên nhẫn, vị tha, yêu thương... để học bài học pháp đó.
Thường xuyên nhìn lại để thấy rõ thân tâm mình, hiểu được tập đế, hiểu rõ nguyên nhân phát sinh bản ngã, thấy ra không có gì là ta, của ta, mọi chúng sinh đều như nhau để điều chỉnh nhận thức và hành vi của mình cho đúng tốt. Tuyệt đối không làm những điều hại người, hại chúng sinh muôn loài.
Những gì mình làm được cho gia đình, cho tập thể, xã hội... cứ tùy duyên thuận pháp mà làm, không so bì, không tính toán thiệt hơn... (Con thường vừa làm việc nhà vừa nghe Pháp, làm hết tất cả công việc với tâm trong sáng, thấy vui và nhẹ nhàng Thầy ạ, lúc trước con làm nhiều là hay bực bội và mệt mỏi...).
Con biết có khi nhiều việc đến cùng lúc làm con rối bời, con vẫn còn sân, si... nhưng con đã nhanh chóng thấy ra và thay đổi dần Thầy ạ.
Con nghĩ và làm như trên có gì sai xin Thầy chỉ đạy cho con ạ.
Con hiện chỉ học bằng cách nghe Pháp và đọc sách của Thầy. Con mong một ngày được gặp Thầy để tri ân Thầy và trình pháp để Thầy chỉ dạy cho con nhiều hơn.
Con cám ơn Thầy nhiều, con mong Thầy luôn mạnh khỏe ạ

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 14-09-2022

Câu hỏi:

Kính Bạch Thầy,
Con kính xin trình pháp Thầy ạ.

Đường Tu  

Thầy cho vé, chỉ lên đường giác ngộ
Vé trong tay, vẫn phiền não trầm luân!
Muốn giải thoát khỏi cuộc đời đau khổ
Miệt mài tu mong sớm đạt tâm an. 

Đôi khi nếm được chút hương an lạc
Chỉ thoảng qua, đành quay lại luân hồi
Trong ngụp lặn, càng ước mơ được thở
Một hơi dài thanh thản - một hơi thôi! 

Khi thấy đó là quãng đường thuận pháp
Sẽ dần buông tướng tác ảo vọng cầu
Bớt bám víu vào cái ta ảo tưởng
Bớt mãi tìm phương pháp triệt khổ đau

Rồi sẽ có một ngày trong rỗng lặng
Lời dạy Thầy tịnh chiếu thấm tâm sâu
Thấy rõ pháp đến đi qua tánh biết
Thấy đang là - vạn pháp vốn nhiệm mầu. 

Vui, khổ đến chỉ biết vui hay khổ
Dặn lòng không sân khổ chẳng tham vui
Khi bản ngã trói buộc vào phiền não
Buông thư nhìn ảo tưởng tự dần trôi.

Con thành kính chúc sức khỏe và chúc Thầy ngủ ngon.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-09-2022

Câu hỏi:

Thầy ơi, có cuộc sống bình an không ạ? Thầy bảo thế nào là bình an?
Sao bao người cứ chúc nhau bình an, nghĩa là sao ạ. Bình an có phải là cuộc sống không có sóng gió, bão táp không? Là mọi thứ may mắn và thuận lợi, là cuộc sống an toàn về mọi thứ, là có được cái nọ cái kia ư. Vậy thì con chả thế nào có được điều đó.
Con chợt nhận ra cuộc sống của con quá nhiều sóng gió, các đợt sóng to nhỏ nối tiếp liên tục đến, có đợt sóng ngầm mà con không thấy và con tưởng là êm đềm, có đợt sóng cao ngập đầu dúi con xuống đại dương khiến con chơi vơi, chấp chới, hoảng loạn, sặc sụa tưởng chết. Cứ vậy sóng khiến con lên xuống và muốn thoát ra.
Con chẳng thể nào thoát ra vì sóng vẫn đến cho dù con ngồi yên thì nó vẫn âm thầm đến. Con bắt đầu lặng lẽ chăm chú quan sát các đợt sóng, để khi nó đến thì con hòa vào nó, lựa nó, chơi với nó đến lúc nó qua lúc nào không hay. Tự dưng một ngày con nhận ra là cuộc sống vốn vậy, sóng là vậy và con không còn mong cầu là không còn sóng. Con không còn mong một ngày kia mọi việc sẽ ổn, không còn mong sóng gió qua đi, không còn mong mưa thuận gió hòa mà chỉ còn là đón nhận các cơn sóng và lựa theo nó. Bỗng con thấy mình thật bình an với sóng.
Con xin trình pháp Thầy hôm nay khi 1 đợt sóng to ngập đầu con đến ạ. Con xin Thầy chỉ bảo. Con cảm ơn Thầy ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 03-09-2022

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con vẫn thường thấy biết thân-tâm-cảnh trong đời sống hàng ngày hơn một năm nay. Con không cần cố gắng gì, cái thấy biết đó rất tự nhiên (trong mọi hoạt động bình thường như ăn cơm, đi chợ, nấu ăn, đọc sách...) con cũng không cần tìm tòi nghe ngóng gì cả mà tự cứ thấy biết thế. Kể từ khi nghe Pháp của Thầy, con hiểu được sống để học các bài học và giác ngộ chính mình, nhưng cũng không đặt nặng khi nào con phải giác ngộ, chỉ cần hàng ngày thấy biết và không hại mình hại người là được rồi.

Trong cuộc sống, con thấy mọi người rất thích được tâm sự và than oán nỗi lòng của họ với con, họ than vãn chỉ để trút được nỗi giận trong họ cho thỏa chứ không hề muốn được cải thiện hay xin lời khuyên gì cả, con luôn biết tất cả những đau khổ ấy là do chính mỗi người tự tạo nên cho mình, nhưng con chỉ có thể nghe và thông cảm, vì có lần con cũng lựa lời khuyên nhưng thực chất họ chỉ muốn con nghe và được than oán tiếp. Trước đây, mỗi khi nghe những tâm sự ấy, con vô cùng đồng cảm và cảm thấy những cảm xúc y hệt người đang kể ra câu chuyện đó với con, mỗi lần nghe xong con đều mệt, buồn lây, giận hộ và sau đó là thấy mình ngớ ngẩn vì cứ tự mang mình ra làm thùng rác để người khác xả các câu chuyện lên mình. Hôm nay, khi chị gái than vãn với con về những đau khổ trong đời chị ấy, con thấy những cơn khó chịu trong lòng lại đến, con cảm nhận được tâm trạng của chị mình. Nhưng bỗng nhiên con nhận ra, con đã ôm tất cả những cảm xúc, nỗi đau, câu chuyện, hoàn cảnh,... của những người xung quanh kể cho mình làm "của mình". Chính vì ôm lấy làm của mình thế, mà không đơn thuần cho nó được đến đi tự nhiên như cơn gió, ôm lấy cảm xúc câu chuyện của chính mình đã khổ, đây con còn tự ôm lấy tất cả những đau đớn của mẹ của anh của chị... để làm của mình thì đúng là quá khổ rồi. Khi con nhận ra như thế bỗng lòng con nhẹ bẫng, con để cho tất cả được đi. Bỗng con hiểu được câu hãy làm tốt việc của mình, đừng xen vào việc của người khác và đừng lo việc của ông trời. Việc của mình chỉ có việc thận trọng chú tâm quan sát và cái gì đến để nó đến, cái gì đi để nó đi thôi. Con đã nghe Pháp của thầy rất nhiều, đến hôm nay con đã hiểu được và thấy được phần nào về việc một cái bản ngã ảo tưởng cứ ôm lấy tất cả mọi thứ và cho nó là của mình, do mình, vì mình như thế nào; không chỉ là tiền bạc, địa vị, danh tiếng, thân thể, sức khỏe,... ngay cả ôm lấy những cảm xúc, những tư tưởng,... cũng tự làm khổ mình, hại mình, và chẳng cần thiết đến thế, tự con thấy cái gì đến cứ nhiệt tình làm, cái gì đi mà buông ra được thì nhẹ cái đấy; con vẫn đang trên con đường học, thấy biết và buông thầy ạ.
Con đã từng đến thăm thầy ở chùa Bửu Long, con đã được thầy chỉ cho thế nào là trọn vẹn thấy biết, được ngồi uống trà cùng thầy và các sư. Hôm nay con viết những dòng này, vì con xúc động khi nhận ra thêm 1 điều, ngày nào con cũng nhận ra những điều nhỏ bé và vỡ ra buông đi khi thấy biết chính mình thầy ạ. Con nghĩ khi hành theo Pháp thầy khai thị, chính là sự cúng dường lớn nhất đối với một người thầy mà con kính trọng. Con kính chúc thầy sức khỏe và thành kính cảm ơn thầy ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 02-09-2022

Câu hỏi:

Thầy ơi, con xin cảm ơn thầy về bài học mà thầy đã dạy cho chúng con. Đêm qua dường như con đã học được bài học về tình yêu thương của Pháp và của thầy.
Chuyện là đêm qua tầm 22h45; khi đang học online thì bụng con bắt đầu quặng đau. Con cũng đã từng bị đau dạ dày vào vài năm trước nhưng cơn đau này thì không giống như thế. Cơn đau nổi lên và con dần dần k thể ngồi được. Con gắng gượng đợi đến 23:00 thì lớp học online kết thúc và con lết lên giường nằm. Con cũng thận trọng quan sát cơn đau nhưng cơn đau không giảm. Chỉ cần lay lẹ người là cả vùng bụng rất đau. Đến tầm 23:45, con nói với chồng. Và chúng con đã chuẩn bị sẳn tinh thần là nếu đến 00:30 mà cơn đau không giảm, thì chúng con sẽ gọi xe đi cấp cứu vì chúng con sợ nếu không may bị xuất huyết dạ dày mà không đi viện kịp thì hậu quả khôn lường.
Trong lúc ấy, chồng con khá lo lắng, còn con thật may nhờ nghe những bài pháp của thầy nên tâm con không hề chống đối lại cơn đau. Con chỉ lẳng lặng nằm, quan sát và mỉm cười với cơn đau ấy. Rồi đột nhiên con nghĩ trong đời này, đời trước con đã làm biết bao chúng sinh tổn thương, chắc họ còn đau nhiều hơn thế. Thế là con sám hối. Cũng như thầy dạy con sám hối không để xin hết đau, con chỉ muốn thật lòng xin lỗi những chúng sinh mà con đã cố tình hay vô ý làm tổn thương và thật lòng mong cho họ được hạnh phúc. Con nghĩ đây là bài học của Pháp đã gửi đến con và con xin được học trọn vẹn bài học này. Sám hối xong con lại quan sát cơn đau mà không hề phản kháng hay muốn dẹp bỏ. Mà lạ thay cơn đau giảm dần và nửa tiếng sau con có thể đi ngủ được. Thật là diệu kỳ.
Bây giờ con vừa mới thức dậy sau đêm đặc biệt ấy, con càng tin hơn vào những bài học của Pháp và của Thầy. Con xin cảm ơn Thầy đã từ bi khai thị cho chúng con. Mỗi ngày, ở nơi xa, con vẫn hay nghe pháp. Dù thực tập chánh niệm chưa được tốt lắm nhưng cũng đã giúp con an lạc hơn mỗi ngày. Con hay vào facebook các huynh đệ hay đến chùa và sinh hoạt với thầy mà lòng ngưỡng mộ lắm. Mong ước được ngày nào đó đến chùa thăm thầy, đảnh lễ và tạ ơn. Nhưng con cũng hiểu là nên tuỳ duyên thuận pháp. Nếu chưa đủ khả năng về chùa thì nghe pháp thoại online & thực hành theo lời thầy dạy là được. Con cũng hay cười theo mỗi khi nghe giọng thầy cười trong video. Dù video không có hình, con cũng cảm thấy vui như thầy đang ở trước mặt con vậy đó.
À không biết sắp đến thầy có buổi thuyết pháp nào ở Nhật không ạ? Nếu có nhất định con sẽ đến ạ.
Cảm ơn thầy đã luôn là ngọn hải đăng soi lối cho chúng con. Chúc thầy luôn được khoẻ mạnh, tâm an ạ.
Con cảm ơn thầy đã đọc hết thư ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 29-08-2022

Câu hỏi:

Kính thưa thầy,
Con xin chia sẻ về quá trình tâm linh của con và mong thầy giúp cho con phương hướng tiếp theo.
Con là người không theo đạo, cũng không đi chùa tụng kinh lễ Phật. Đầu năm 2021 con chợt nhận ra rằng: Đầu óc mình hỗn loạn, không có khả năng tập trung để nhớ vì mỗi khi tập trung con lại bị kéo đi bởi những suy nghĩ khác.
Con tìm hiểu các phương pháp thiền ngồi và quán hơi thở. Thực hành 1, 2 buổi và nhận ra là đó không phải là phương pháp đúng.
Con sau đó chỉ tập trung vào phương pháp: nhìn sự vật mà không khái niệm. Điều này do con đọc một chương nào đó trong quyển "Hiểu về trái tim" của sư Minh Niệm. Và trong suy nghĩ của con lúc đó thì chỉ có việc không còn suy nghĩ thì con mới có khả năng tập trung cao được.
Giữa tháng 4/2021 trong lúc đi bộ trong công viên, tự dưng con thấy con sống được trong cái thái độ tâm không còn khái niệm định nghĩa gì nữa. Trước mặt giống như một tấm gương vậy. Nó đến với con một cách âm thầm phải tinh ý mới nhận biết được chứ không ào ạt như một số người con tìm hiểu trên mạng.
Con tìm hiểu thì cảm nhận được con hình như đã kiến tánh. Cũng nhờ vào sự hữu duyên con tìm được các bài giảng của thầy trên Youtube về thái độ này.
Thời gian đầu tâm con vẫn bị kéo theo bởi ngoại cảnh. Con chỉ trở về và quan sát thậm chí nhiều lúc cố gắng kìm nén suy nghĩ để duy trì thái độ tâm này.
Sau đó con dần nhận ra nhiều lúc việc ép suy nghĩ lại là không đúng. Con vẫn để suy nghĩ khởi lên nhưng chỉ quan sát thái độ tâm của mình.
Sau một năm thì đến nay con gần như sống được hoàn toàn với thực tại. Các cảm thọ của tâm như hồi hộp, tim đập nhanh, hơi thở dồn dập... Khi gặp vấn đề lớn chưa hết hẳn nhưng cũng gần như không còn. Tâm lúc nào cũng định tĩnh, an nhiên. Mọi suy nghĩ nếu có nổi lên thì như sóng nhỏ lăn tăn. Con đều nhận biết và để nó tự chấm dứt với một thái độ buông xả hoàn toàn. Không còn bị kéo theo suy nghĩ như ban đầu nữa.
Con không biết con có hành đúng không mong thầy chỉ giúp. Con xin chân thành cám ơn thầy về những bài giảng đã giúp con đi đúng đường và giúp con nhận ra được cốt lõi của cuộc sống này là: mọi thứ đã hoàn hảo, mọi việc cứ tùy duyên thuận pháp.

Kính thầy.

Xem Câu Trả Lời »