loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 1179 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'nguyên lý tu tập'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 16-02-2020

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ Thầy!
Hôm qua con nghe lại những bài pháp của Thầy, con chợt hiểu khi Thầy nói:
Trạng thái không quan trọng
Có cái Thấy hay không mới quan trọng.
Nghe nhiều lần lắm rồi, bây giờ mới thâm thấm!
Ngay đó con thấy, thì ra từ trước tới giờ, ngồi thiền thì dù ít hay nhiều con vẫn mong thay đổi trạng thái cho nó tốt hơn. Ý muốn đó có lúc mạnh lúc yếu.
Có lúc quá vi tế nên không thấy.
Bây giờ con hiểu ra thì thấy ngồi thiền hay không cũng được, chỉ kiểm tra có cái thấy đang có mặt không là đủ.
Nếu có cái Thấy, thì thấy có cái thấy.
Nếu quay về thấy mình đang từa lưa hột dưa, thì thấy. Không cần chìm vào cái từa lưa hột dưa đó để mong nó mau hết, để vượt qua nó...
Giờ trạng thái tốt, lát lại không tốt, lát lại khác, rồi lại khác... Xoáy chìm vào nó làm gì.
Để mọi thứ tự động và chỉ kiểm tra là có cái thấy hay không.
Con xin cảm ơn Thầy!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-02-2020

Câu hỏi:

Cuộc sống đã cho con quá nhiều ưu phiền, con muốn nương nhờ phần đời còn lại nơi cửa Phật.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-02-2020

Câu hỏi:

Thưa Thầy. Con xin đảnh lễ Thầy ạ.
Con hiện đang tại gia, 18 tuổi, từ nhỏ bị khuyết tật nên con không có học hành kiến thức trường lớp, chỉ biết đọc và viết. Gần 2 năm trở lại đây con tìm về Phật Pháp. Con có quy y Tam Bảo, thọ trì ngũ giới và bắt đầu hành pháp như niệm Phật, trì chú, sau con dừng lại, chuyển qua tụng các kinh Ratana, nghiên cứu Pali Nikaya, nghe pháp, tham thiền (nằm), rồi tìm đọc các bài của các Ngài: Thích Nhất Hạnh, Dalai Lama, Vô Thường, Narada Maha Thera, Ajahn Chah, Krishnamurti và Thầy. Tuy học pháp như vậy và có một hoàn cảnh rất thuận lợi để thực hành, nhưng trong quá trình pháp vận hành con vẫn lúc trồi lúc sụt, giới phần nhiều lần khuyết phạm, thời khoá không được siêng năng, vì con đa phần giãi đãi lười biếng, trạo cử phan duyên, phóng tâm đủ bề, thiếu chánh niệm tỉnh giác. Con luôn muốn dậy cố định vào 4 giờ 30 để hành thiền mà cứ bị hôn trầm ngủ nướng, muốn dành thời gian mỗi ngày để tìm hiểu kinh điển mà cứ bị các phương tiện giải trí lôi cuốn hết thì giờ, muốn chiều chiều tụng niệm để cầu nguyện an lành khắp nơi mà cứ bị lăng xăng công việc rồi quên mất. Thưa Thầy, như vậy con thấy sự hời hợt, sự lãng phí, đó hẳn là bài học trong tiến trình đời.
Thưa Thầy con có nhiều cau hỏi nhưng sẽ hỏi dần về sau, hôm nay con chỉ xin trình pháp lên Thầy thôi ạ.
Cuối thư con xin chúc nguyện cho Thầy được bình an mạnh khỏe thân tâm. Ngưỡng mong chư Thiên gia hộ cho Thầy được an lành.
Kính Thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 11-02-2020

Câu hỏi:

Con kính chào thầy!
Con tu tập một thời gian trong con tự nhiên thấy cái gì cũng mới lạ, trong lòng hân hoan gặp lại việc gì hay ai con cũng thấy có cái gì đó mới lạ, thú vị. Mỗi ngày thức dậy con cũng thấy hân hoan với một ngày mới chứ ko trôi đi buồn tẻ... Nói chung mọi thứ con đều thấy thay đổi mới lạ từ con người đến cảnh vật nên trong lòng con lúc nào cũng thấy an vui. Nhưng khoảng 1 tháng trở lại đây con ko còn cảm giác đó nữa. Thầy cho con hỏi cái con thấy mới lạ đó có phải là con thấy được vô thường ko ạ? hay là gì ạ? và tại sao bỗng dưng con ko còn cảm nhận được cái mới lạ đó nữa ạ.
Con kính chúc thầy nhiều sức khỏe.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 10-02-2020

Câu hỏi:

Kính bạch sư ông, con có một câu hỏi, kính nhờ sư ông hoan hỷ chỉ dạy để con có cái nhìn rốt ráo hơn. Việc phát tâm chép kinh (Kinh Địa Tạng) để ở nhà hoặc cúng dường tam bảo. Điều đó có được không? Và có rốt ráo không?
Con kính chúc sư ông nhiều sức khỏe!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 10-02-2020

Câu hỏi:

Thầy ơi!
Trong quá trình hành pháp, con thấy mình cũng đã thay đổi rất nhiều. Không nôn nóng và hồi hộp hoặc hay buồn thay giùm người khác nữa.
Khi có chuyện không như ý xảy ra con thường quan sát thấy tim mình đập nhanh, mình bị mệt hẳn. Lúc đó, con thấy tâm sân nổi lên trước rồi dẫn đến thân con có sự thay đổi như vậy. Rồi con lặng đi chỗ khác, ngồi yên hít thở xíu, rồi lại thấy chuyện vừa xảy ra trước đó giờ đây đã là quá khứ rồi. Cứ vậy là con bình tĩnh hơn trước mọi sự việc xảy ra.
Nhưng có 1 vấn đề trong đời sống thực tại làm con vẫn lên bờ xuống ruộng đó là khi con tiếp xúc với cảnh đám tiệc, nhậu nhẹt bia rượu. Những lúc đó con quan sát thấy cơ thể mình mệt mỏi, đau đầu, hoa mắt, như không có sức sống. Từ sự mệt mỏi trên thân trước, sau đó trong đầu con chỉ hiện lên tư tưởng phải rời xa đời sống như thế này, mình muốn được sống gần gũi những người có đời sống thiện lành hơn. Chỉ có vào chùa tu con mới không phải tiếp xúc và thấy cảnh nhậu nhẹt như vậy nữa. Và con thấy chính vì cái sự muốn đó làm cho con mệt thêm xíu nữa. Thấy cuộc sống những lúc đó thật kinh khủng, con bị ám ảnh luôn. Rồi hết lần này đến lần khác như vậy, con cũng nhẫn nại quan sát tâm mình, và nhắc mình rằng nên nhẫn nại thêm chút nữa, và rồi con chỉ biết cầu nguyện chư Phật và các vị Bồ Tát gia hộ cho con được sáng suốt hơn.
Có phải rằng như vậy là tâm con đang bị dính mắc giữa tốt xấu, đúng sai nên con mới thấy khổ phải không Thầy? Nhưng khi tâm con cứ nuôi dưỡng ước nguyện được sống trong môi trường thiện lành, được gần Minh sư, gần bạn tốt rồi Pháp sẽ dẫn con đi từ từ đúng đường phải không Thầy? Và bài học con cần học là sự nhẫn nại phải không Thầy? Đến khi đủ duyên mít sẽ chín, cũng như con khi đủ duyên con sẽ phải đi trên con đường mà pháp muốn con phải đi phải không Thầy?
Trong quá trình thực tập con bị vướng mắc như vậy. Con xin Thầy chỉ dạy cho con, để con điều chỉnh lại nhận thức và hành vi của mình cho đúng tốt.
Con thành kính tri ân Thầy! Con biết ơn Thầy thật nhiều.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 09-02-2020

Câu hỏi:

Thưa Thầy, nói đến tu tức là sửa sai, nhưng sao khó quá Thầy! Sửa được cái này thì nó hỏng cái kia...

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 31-01-2020

Câu hỏi:

Nam Mô A Di Đà Phật!
Con con chúc Thầy được nhiều sức khỏe. Xin cho con hỏi vài điều.
Con mới biết Phật pháp không lâu, con biết Phật pháp có nhiều môn như Nam Tông, Bắc Tông và nhiều hơn nữa. Nhưng con biết con không thể thuần thục tu tập như những người khác vì công việc và nhiều lý do khác. Con cũng đang ráng mỗi ngày trì Chú Đại Bi. Vậy xin thưa Thầy chỉ cho con cách nào có thể hướng đến Phật pháp mỗi ngày nhiều hơn: như là tụng kinh nào hay sao?
Vì công việc nên con không có nhiều thời gian, xin Thầy dìu dắt cho con rõ.
Con cảm ơn Thầy rất nhiều và xin chúc Thầy một ngày an lành.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 29-01-2020

Câu hỏi:

Thưa Thầy, nếu mình để Pháp vận hành thuận theo tự nhiên, chỉ cần 6 căn tiếp xúc với 6 trần mà không khởi niệm gì hết, chỉ biết rõ ràng như sự việc đang là vậy thôi. Vậy mình có cần nhập thất không thưa Sư? Có phải nhập thất cũng là một loại tham vi tế vì mình muốn tâm tĩnh lặng, tiến bộ trên đường tu, thuần phục tâm v.v...
Con xin Thầy giải thích dùm con.
Con cám ơn Thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 20-01-2020

Câu hỏi:

Kính bạch Thày xin cho con hỏi .Trong câu kinh văn sau : "Cái gì có nương tựa cái ấy có dao động . Cái gì không nương tựa cái ấy không dao động ...". Theo con thì câu "nương tựa" ở đây chính là sự dính mắc như là Ái, Thủ, Hữu trong thập nhị nhân duyên và khâu Hành (tạo tác) trong Ngũ uẩn và vì vậy thậm chí không nương tựa vào đối tượng chế định trong Pháp hành như là dính mắc vào hơi thở, vào phồng xẹp, vào các thọ v.v... trong pháp thiền. Bởi chúng chỉ là phương tiện tạm thời ổn định Tâm. Và cho đến tận cùng là phải buông bỏ hết chỉ còn lại sự rỗng sáng của Tâm trước mọi hiện tượng, sự vật, trong ngoài Thân-Tâm-Cảnh với sự nhận biết khách quan như thật vượt mọi ngôn từ khái niệm. Giống như nó thế nào thì thấy biết như thật thế thôi thì mọi phiền não đau khổ của sinh tử chấm dứt ở ngay đây! Con hiểu như vậy có đúng không ạ? Con xin tri ân Thày!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »