loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 551 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'thơ'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 15-12-2015

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy. Con kính chúc Thầy luôn mạnh khoẻ và trí tuệ thường chiếu, Thầy mãi là người Thầy cho chúng con nương tựa trên Con Đường Tu Học dẫn đến sự Giác Ngộ Giải Thoát. Con cũng không biết làm thơ nhưng hôm nay có mấy câu con xin được trình lên Thầy kính mong Thầy chỉ dạy cho con ạ. Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. <p>
"Hướng ngoại cầu huyền khổ lắm thay! <p>
Trở về trọn vẹn bổn tâm này <p>
Di Đà tự tánh hằng soi sáng <p>
Tịnh Độ duy tâm vốn trọn đầy <p>
Chạy trốn Ta-bà càng nhớ đó <p>
Mơ về Cực Lạc há quên đây? <p>
Chỉ tại vô minh nên vọng động <p>
Khởi tâm phân biệt cõi Đông, Tây! <p>
Kính mong thầy khai thị cho con ạ.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 28-10-2015

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ Thầy. Bạch thầy cho con hỏi: <p>
1) Ý nghĩa của CHÁNH ĐẲNG CHÁNH GIÁC là gì? <p>
2) Hiểu như thế nào thì đúng như lời ĐỨC PHẬT dạy? <p>
3) Ý nghĩa những câu thơ sau là gì ạ: <p>
Hãy lắng nghe bước chân <p>
Bước chân qua thời gian <p>
Thời gian vô sở trụ <p>
Chân bước hề thênh thang. <p>
Con xin cám ơn Thầy ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-10-2015

Câu hỏi:

Con cám ơn thầy đã vì mọi người mà chia sẻ Sự Thật, con không có gì để hỏi thầy ạ. Con có duyên được chia sẻ pháp trực tiếp với thầy một hai lần và nghe pháp thoại thầy giảng, con cũng có duyên nghiên cứu các vị giác ngộ khác như Đức Phật, Lão Tử, Krishnamurti, Osho, Ajahn Chah, tuy ngôn ngữ các vị có khác nhau nhưng Sự Thật vẫn vậy! Ai thấy vô ngã và ít bụi trong mắt thì vô ngại mà sống bình thường, học hỏi, trải nghiệm không nỗ lực, cố gắng nên không căng thẳng, khổ đau về mặt tâm lý. "Thấy tức là hành" nên ảo tưởng bản ngã không còn cơ hội tạo tác để phát tán khổ đau. Dạ con lần nữa, tri ân đảnh lễ thầy đã chia sẻ Sự Thật đến chúng con! Con cám ơn thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-10-2015

Câu hỏi:

Kính lạy Thầy. Câu hỏi thì con không có nhưng sau 6 tháng nghe pháp thoại Thầy giảng, con càng sáng ra. Mong đợt này con được làm đệ tử Thầy và những đời sau luôn được nghe Pháp Thầy giảng.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 22-10-2015

Câu hỏi:

Kính thưa thầy! Xin Thầy giải nghĩa mấy câu thơ: <p>
Ai tu <p>
Khi mê cứ tưởng ta tu <p>
Tỉnh ra mới biết pháp tu một mình <p>
Cái ta ảo tưởng vô hình <p>
Lăng xăng tạo tác tử sinh luân hồi. <p>
Con cám ơn Thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 21-10-2015

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ Thầy. Con hoan hỷ khi vừa đọc xong câu trả lời của Thầy cho một bạn Đạo: <p>
Khi phụng sự: hết lòng <p>
Khi vô sự: tâm không <p>
Vừa làm tròn hiếu đạo<p>
Vừa sống thiền thong dong.<p>

Hoàn cảnh của người ấy cũng hơi giống con. Nhưng thay vì chăm sóc ba mẹ con lại đang chăm sóc cho ông chồng: Con cũng ứng dụng được điều này. Người bạn thì trả hiếu còn con thì chỉ học Pháp thôi. <p>
Con xin cảm ơn Thầy và kính chúc sức khỏe đến Thầy. Kính Thầy.
Con TN

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 17-10-2015

Câu hỏi:

Thầy kính, <p>
Những lời nói của thầy con đã chiêm nghiệm bằng thực tiễn. Quả thực những lời nói ấy thật đúng ạ. Con cần phải thấy ra được những cái khổ thế gian thì mới có đủ lực vượt qua những ràng buộc của chúng phải không thầy? Lúc ấy con mới có thể bước đi vững chắc nơi con đường mà Đạo Sư, các Tổ và Thầy đang đi. Con xin không phụ lòng thầy nhắc nhở cho con ạ.
Con xin mãi nhớ lời thầy. <p>
"Muốn cầu Niết-bàn tịnh <p>
Tiên thấy khổ thế gian <p>
Chừng nào chưa thấy khổ <p>
Thệ chẳng hiện xuất ly". <p>


"Sinh, lão, bệnh, tử, <p>
Hoặc ái biệt ly, <p>
Hoặc cầu bất đắc, <p>
Hoặc oán tắng hội, <p>
Sầu, bi, ưu, não;<p>
Gọn, chấp năm uẩn.<p>
Chừng nào chưa rõ,<p>
Hiểu thấu được khổ<p>
Hay nguồn gốc khổ,<p>
Đệ tử quyết tâm <p>
Thệ không xuất ly,<p>
Cứu khổ chúng nhân". <p>

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 13-10-2015

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy hoan hỉ cho con được hỏi 1 câu là, giờ đây cha mẹ con đều bệnh cả, bổn phận con là lo trọn vẹn cho cha mẹ (con không dám nói trọn vẹn 100%), tùy vào khả năng của con. Sau khi lo cho cha mẹ xong thì con buông xả hoàn toàn không để tâm con phải bị dính mắc vào đối tượng bên ngoài (có nghĩa là con không thấy buồn phiền về cái đau của cha mẹ), vì con thấy cái đau đớn đó là sự thật mà ai cũng phải trải qua. Con thấy cha mẹ luôn luôn than phiền về cái đau của mình, nghe thì con vẫn nghe nhưng không để tâm nhiều về những lời ấy, như vậy là con có đúng không thưa Thầy? Vì con nghĩ nếu con xen vô thì tâm con trở nên phiền não và dính mắc trong hiện tại của đối tượng bên ngoài, con nói như thế không có nghĩa là con vô cảm. Những gì cha mẹ không tự làm được thì con cố gắng giúp đỡ như vệ sinh, chở đi bác sĩ, thoa dầu, dọn cơm nước..., con luôn làm với tâm đầy hoan hỉ gọi là 1 phần nhỏ đền đáp công ơn cha mẹ. Nhưng vì con chưa phân biệt được tỏ tường trong việc để tâm mình bị dính mắc vào đối tượng bên ngoài. Qua trải nghiệm con thấy tâm bị dính mắc vào quá khứ, hiện tại, tương lai và đối tượng bên ngoài thì trở nên bất an và rất khổ. Nhiều khi con muốn dùng 3 từ "không quan tâm" nhưng con sợ không đúng, vì con vẫn lo cho cha mẹ hết lòng. Nhưng lo xong con trở về tánh không để cho thân tâm được nghĩ ngơi vô sự. Con không biết làm vậy có đúng không, xin Thầy soi sáng dùm con vì con sợ mình vô tình sơ ý 1 chút sẽ rơi vào tội bất hiếu. Con nghĩ nếu mình cứ ngồi phiền muộn về căn bệnh của cha mẹ thì cũng không giải quyết được gì. Đôi lúc con cũng bị trách oan nhưng con chỉ nghĩ vì căn bệnh hoành hành mà cha mẹ khó kìm nổi tâm sân nên con cũng nín thinh để cha mẹ xả hết cho nhẹ nhõm. Con xin cám ơn Thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 13-10-2015

Câu hỏi:

Thưa thầy, cho con hỏi.

Thời đại bây giờ áp lực công việc quá lớn, con thường đối mặt với deadline, con cũng đang tu thiền. Ví dụ nếu mình sống theo phong cách thiền từ từ, chậm chậm, chánh niệm, tùy duyên thì đôi khi trễ công việc. Còn nếu mình cố tập trung để hoàn thành công việc sớm nhất thì đôi khi mất chánh niệm. Ví dụ, Công ty cho mình một tuần để hoàn thành công việc đó, nếu mình sống thiền tùy duyên thì quá một tuần mình mới hoàn thành -> trễ deadline. Còn nếu mình cố gắng tập trung để hoàn thành công việc thì có thể minh hoàn thành trong thời gian sớm hơn, nhưng mất chánh niệm -> mệt mỏi, bực bội, ảnh hưởng đến những người xung quanh... <p>

Vậy trường hợp này con nên làm sao thầy. Nhờ thầy hướng dẫn cho con. Con cảm ơn thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 13-10-2015

Câu hỏi:

Thầy ơi, con xin chia sẻ với thầy một số câu chuyện ạ. Cuộc đời có nhiều điều thật trớ trêu và không đơn giản như cách mà ta suy nghĩ. <p>

Một người khi thấy người khác gặp nạn liền đến giúp đỡ nhưng sau đó thì bị hiểu lầm hoặc có chủ ý đến độ bị vu khống, bị đòi bồi thường thậm chí bị đánh. Sau nhiều lần bị như vậy người đó ngán ngẩm, mất niềm tin vào cuộc sống. Hoặc một câu chuyện khác một người giả vờ ăn xin nhưng thực chất để lừa tiền mọi người, mỗi ngày kiếm hàng triệu đồng. Hay một người xe ôm thấy một người hoàn cảnh đáng thương cho đi nhờ xe mà sau đó bị giết cướp xe. Thầy giáo con cũng kể câu chuyện một bà lão với chiếc giỏ bên cạnh nhờ người xách giúp rồi sau đó vu oan để đòi tiền... <p>

Trong một xã hội bon chen, lừa lọc, muốn sống vô tư thản nhiên, thấy người gặp nạn thì giúp nhưng mà thật khó, thay vào đó là tâm trạng dè chừng, thờ ơ. Nhiều người khuyên mặc kệ họ đi nếu không muốn rước họa vào thân. Rồi con suy nghĩ muốn sống với một tấm lòng như trong ca khúc "Để gió cuốn đi" của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn mà thật khó! Đứng trước những hoàn cảnh như vậy nhiều lúc con tự hỏi nên giúp hay từ chối để tránh mang họa vào thân, rồi tự an ủi mình, thôi thì nghiệp ai thì người nấy chịu. <p>
Con xin cảm ơn thầy đã lắng nghe con giải bày tâm sự ạ!

Xem Câu Trả Lời »