Thông báo:
Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.
Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.
Sadhu sadhu lành thay!
Ngày gửi: 15-02-2011
Câu hỏi:
Kính thưa Thầy!
Con đã suy nghĩ rất lâu mới mạnh dạn hỏi Thầy rằng: Thầy có niềm vui hay nỗi buồn không? Và niềm vui hay nỗi buồn của Thầy là gì ạ? Con hỏi Thầy như vậy vì con không biết một bậc giác ngộ thì sẽ lấy gì làm niềm vui, và có gì có thể làm cho vị ấy buồn được?
Điều thứ hai con muốn hỏi Thầy là: Hiện nay con đang rất lo sợ vì con đang rất hạnh phúc và đầy đủ nhưng con hiểu rằng cuộc sống hiện tại là giả tạm. Nếu ta yêu cái giả, tạm thì ta sẽ chìm trong luân hồi. Thầy dạy con rằng cứ tu sao mà thân khẩu ý, tức hành động, nói năng, suy nghĩ thanh tịnh là có cực lạc ngay, đừng lo lắng vọng cầu gì cả. Nhưng con vẫn bị chấp bởi cái Ta và của Ta. Như vậy con phải làm sao? Xin Thầy chỉ dạy cho con. Con cảm ơn Thầy.
Ngày gửi: 28-12-2010
Câu hỏi:
Kính bạch Thầy. 1. Theo con nhận thức được, pháp Thầy chỉ dạy luôn nhấn mạnh vào Tánh Thấy vốn đã sẵn có, đầy đủ nơi mỗi người. Cốt lõi của việc tu tập là buông bỏ cái bản ngã ảo tưởng che lấp để Tánh Thấy soi chiếu trọn vẹn dòng chảy của pháp. Tướng dụng cũng do tùy thời, tùy duyên mà tùy ứng từ tánh thấy, trực tiếp ngay trên mỗi pháp. Con có một điều thắc mắc: Chỗ Tánh Thấy này, nếu hiểu chệch đi một chút sẽ trở thành cái Đại Ngã của Bàlamôn giáo, dễ rơi vào Thường Kiến mà Đức Phật đã phê phán. Con chỉ cảm nhận được mà không biết diễn đạt ra sao ạ. Kính xin thầy giải nghi cho con.
2. Trong cuộc sống của con, khi con ứng dụng sáng suốt định tĩnh trong lành để sống trực tiếp trên pháp, con nhận thấy cuộc sống của mình là một vai diễn trong một vở kịch lớn, và nhiều lúc con thấy ngột ngạt khi phải đóng một vai diễn quá sức. Con nghĩ ý muốn thoát ra khỏi vai diễn đó cũng là bản ngã, mà cuộc sống là vậy không thể nào thoát ra khỏi nó nên con làm theo lời Thầy dạy, nhẫn nại với vai diễn của mình để học ra bài học giác ngộ. Nhưng con vẫn có cảm giác rằng, nếu mình được đóng một vai diễn hợp với mình, hợp với khả năng, hợp với tính cách của mình thì mình sẽ dễ dàng học ra hơn, ít bì gò bó ức chế hơn. Có phải như vậy không thầy? Khi nhận thức ra điều đó, nếu con chủ động đi tìm một vai diễn khác (dù chưa biết cái đó có hợp với mình không), và dám chấp nhận sự thành bại của một vai diễn mới để tiếp tục bài học giác ngộ thì có phải là hành động của vô minh ái dục không thưa Thầy? Con kính chúc Thầy luôn khỏe mạnh.
Ngày gửi: 13-12-2010
Câu hỏi:
Kính thưa thầy. Con có quen một cô kia, thường xuyên bị chồng đánh mắng. Cô rất hiền, người thân và ngay cả con khuyên cô nên ly dị vì không tốt cho các con cô khi phải chứng kiến những cảnh này. Cô bảo chấp nhận trả cho hết nghiệp. Cô đó nghĩ như vậy có đúng không thầy vì con thấy nhiều người thôi chồng thì tự nhiên đời sống được ổn định hơn, con cái cũng được nhờ và người chồng vũ phu không có cơ hội làm ác nữa. Con cảm ơn thầy.
Ngày gửi: 20-08-2010
Câu hỏi:
Thầy cho con hỏi: làm thế nào để một người luôn kèn cựa với mình và không ưa thích mình có thể hiểu, thông cảm cho mình và trở nên gần gũi với mình? Con cám ơn thầy.
Ngày gửi: 10-01-2010
Câu hỏi:
Thưa thầy, xin thầy cho con được hỏi trong cuộc đời mỗi con người thì làm việc gì là giúp ích được lớn nhất và cho nhiều người nhất ạ? Con xin cảm ơn thầy.