loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 226 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'bất an & sợ hãi'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 21-02-2017

Câu hỏi:

Dạ chào Thầy, kính chúc Thầy luôn khỏe mạnh ạ.
Nhân có bạn hỏi về trầm cảm, con cũng có vài điều muốn chia sẻ cùng bạn. Con cũng từng bị trầm cảm cho đến hiện nay con cũng phải có thuốc mới ngủ được. Trầm cảm thì nét mặt lúc nào cũng buồn rầu và tâm trạng cũng u uất mãi và nếu không điêù trị để nặng quá sẽ có suy nghĩ tiêu cực có thể gây hại cho bản thân mình. Con có lời khuyên là trước hết bạn hãy đi tìm bác sĩ hay thầy thuốc nào cho đúng thuốc để cân bằng tâm trạng trước. Sau đó, theo ý con là vừa uống thuốc vừa đọc kinh sám hối, đến chùa lạy Phật, con cũng làm như vậy cho đến khi Pháp dẫn dắt mình đi. Đến khi nghe Pháp thoại của Thầy và học thiền tuệ mà tâm mình rỗng rang và gương mặt thanh thản vui tươi hơn thì lúc đó con nghĩ có uống thuốc thì cũng giống như người ta uống thuốc huyết áp vậy thôi và đừng mặc cảm vì mình bị bệnh. Con nghĩ như vậy thôi nếu bạn gặp thầy mà có hướng nào phục hồi tốt hơn thì càng tốt ạ.
Con chào Thầy ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 10-02-2017

Câu hỏi:

Thưa thầy.

Con nhớ năm ngoái có lần con gửi câu hỏi về mục hỏi đáp để hỏi thầy làm cách nào mà mình có thể trở nên bền bỉ, nỗ lực, cố gắng hơn hòng đạt được điều mình muốn. Lúc ấy thầy chỉ trả lời với con rằng con cần phải xem lại xem cái điều mà mình muốn có thật là đúng, là cần thiết hay không. Hồi đó con cũng chưa hiểu nhiều.

Nhưng gần đây, nhờ chiêm nghiệm lại cuộc sống của mình, con mới nhận ra rằng bản ngã ham muốn nhiều thứ quá. Rồi khi không đạt được hoặc khi không thể kiên trì, nhẫn nãi với những ham muốn ấy thì mình lại tự dằn vặt đau khổ vì không bằng được người, bằng được đời, bằng được như kỳ vọng của mình.

Con cùng nhận ra rằng nguyên nhân mà con không thể nào bền bỉ được với những mục tiêu nghe có vẻ đúng tốt đấy là bởi vì chúng đều xuất phát từ cái ảo tưởng sai lầm do bản ngã của con tạo ra.

Rồi con cũng thấy ra đôi chút cái ràng buộc của mối quan hệ giữa con và cha mẹ, giữa con và những người xung quanh, và xã hội. Có lẽ một phần nào đó cũng là nguyên nhân đưa đến những nhận thức sai lầm nơi con.

Mấy hôm trước, con thấy có hai loại mục đích nhưng nhất thời chưa biết gọi ra thế nào thì may thay tình cờ hôm nay tới lớp, giảng viên của con lại nói tới chữ want và chữ need. Thế là con hiểu được ít nhiều.

Con nghĩ rằng để phân biệt được hai chữ ấy, thật sự không còn cách nào khác là mình phải thường biết quan sát bản thân mình thầy ạ. Chỉ khi nào mình thấy được điều gì là vì tham muốn của bản ngã, điều gì là cần thiết phải làm thì mới có thể tránh được những nỗ lực vô ích và khổ đau cũng như biết nỗ lực như thế nào cho phù hợp và cho điều gì.

Không biết con nghĩ như vậy có điều gì chưa phải? Mong thầy chỉ dạy cho con.

Và bên cạnh đó, thực ra tự nhủ với mình là cần phải biết trầm tĩnh, nhẫn nại quan sát như vậy nhưng con cũng cảm thấy vẫn còn nhiều áp lực tâm lý nơi con ví dụ như áp lực ra trường phải kiếm được việc làm, tự lo được cho bản thân và gia đình, áp lực bị họ hàng, bạn bè, xã hội coi thường vì không đạt được những điều ấy. Con biết những áp lực ấy cũng chỉ là ảo tưởng mà thôi nhưng nó vẫn luôn là nỗi lo lắng thường trực nơi con.

Con cảm thấy rằng để mà bản thân có thể trầm tĩnh, sáng suốt và nhẫn nại với thực tại này thì con cần phải có niềm tin nơi Pháp. Con nghĩ vậy có phải không thầy? Nếu phải, mong thầy chỉ dạy cho con phải làm sao để tăng trưởng thêm niềm tin ấy.

Con kính lạy thầy.
Càng sống, càng đối mặt nhiều với đau khổ, càng nhận ra được những bài học từ những đau khổ ấy để rồi buông xuống được một chút mê chấp, con lại càng biết ơn thầy.
Một lần nữa con kính lạy thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 19-01-2017

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy, con càng quan sát thân này sao con càng thấy nó khổ quá Thầy ạ, con cảm thấy chán nó quá Thầy ơi, con không cảm nhận được lạc gì nơi thân này cả, nó cứ đau nhức và mệt mỏi tối ngày. Bớt đau chỗ này rồi lại đau chỗ khác. Con cũng nhiệt tình đi khám bác sĩ rồi uống thuốc, càng uống thuốc con thấy càng tệ hơn, nó chỉ đỡ được 1 khoảng thời gian ngắn rồi tái phát lại. Con không biết đây là pháp đang rèn luyện giúp tâm con vững chắc hơn không trước mọi nghịch cảnh khổ đau. Con xin cảm ơn Thầy đã lắng nghe tâm sự của con.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-01-2017

Câu hỏi:

Thưa thầy, lần trước sau khi làm theo lời khuyên của thầy, con đã cảm thấy tâm trạng đỡ hơn rất nhiều, con cám ơn thầy ạ. Nhưng bây giờ con vẫn có cảm giác chẳng biết mình muốn gì hay làm một công việc gì để sinh sống. Ngày xưa thì con chỉ biết làm công việc gì để thành công và nhiều tiền. Sau khi tìm về bên trong, bây giờ con cảm thấy như bị đờ đẫn, vẫn có ham muốn nhưng chẳng biết mình phải đi đâu, làm gì. Con cảm thấy chán ghét và không muốn làm bất cứ việc gì, và khi biết mình như vậy con cảm cảm thấy áp lực và phát điên lên. Con cũng đã tự nhủ và tập lắng nghe, thiền, thả lỏng cơ thể, tập quan sát, xem mình muốn gì nhưng nó cứ lung bung, điều ấy khiến càng làm con bực mình. Bây giờ con cảm thấy rối loạn, không biết cái gì là thật là giả, không biết mình làm gì, kiếm sống gì. Thấy ghét mọi người, ghét luôn cái đầu đang muốn nổ tung của con. Xin thầy cho con lời khuyên với ạ. Con cám ơn thầy


Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 09-01-2017

Câu hỏi:

Thưa thầy, bây giờ thực sự con rất mệt mỏi, con cảm thấy cơ thể con như không còn chút sức lực nào, ngày nào con cũng đau đầu và cảm thấy như muốn phát điên lên. Con cảm thấy vừa thương bản thân con, vừa nghi ngờ, sợ nó lại vừa chán ghét nó và con cũng có cảm giác như thế với mọi người. Bây giờ con không biết con muốn gì, làm gì, đi đâu. Hiện tại chỉ cảm thấy mệt mỏi, mông lung. Con đã cho mình 1 khoảng thời gian khá lâu không làm công việc gì cả để tĩnh tâm nhưng vẫn không thể. Giờ thì con như phát điên vì không thể sống trong hiện tại, đầu lúc nào cũng suy nghĩ, rối loạn. Con đã đi học thiền, tham dự các khóa học về tâm lý, đọc sách nhưng vẫn không thể. Giờ mỗi ngày con đều phải cố tìm 1 lý do để mình tiếp tục sống. Xin Thầy cho con lời khuyên với ạ. Con cám ơn Thầy nhiều ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 02-01-2017

Câu hỏi:

Kính thưa thầy,
Con xin thầy từ bi chỉ dạy. Lòng con như đóa hoa tàn. Lúc này đây con cảm thấy mình trống rỗng vô cùng, con thu mình lại, sợ hãi khi đối diện với mọi thứ xung quanh mình. Trước đây, khi gặp khó khăn, con luôn nỗ lực tìm phương án giải quyết. Nhưng bây giờ, con thả trôi mọi thứ, lười biếng suy nghĩ, tự ti, thấp thỏm sợ người khác đánh giá, dèm pha, thương hại…
Trước đây con có nghe nhiều những lời dạy về đạo lý Phật pháp nhưng khi trải qua quá nhiều đau khổ cùng lúc, con cảm thấy mình yếu đuối, mong manh. Có đôi khi, con không muốn nghe ai khuyên răn, không đủ kiên nhẫn nghe hết pháp thoại, đọc sách…
Mẹ con mới mất, con cũng đã chính thức chia tay bạn trai, công việc mới nên gặp nhiều khó khăn, vướng mắc. Con cứ thu mình một mình một góc, cô đơn, chán nản công việc (mặc dù đây là công việc con yêu thích). Con biết như vậy là không tốt nhưng con cứ lặp lại như vậy hoài.
Kính xin thầy từ bi chỉ dạy giúp con vượt qua được giai đoạn này.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 26-12-2016

Câu hỏi:

Con kính chào Thầy!
Thầy ơi, lý thì con đã thông phần nào nhưng khi tiếp nhận pháp thì con lại không thuận được mà chỉ thuận ngã thôi, tư duy tiêu cực khiến con muốn ngộp thở. Vẫn biết rằng tất cả mọi việc đến với mình là đều đáng đến, để bổ túc cho mình, tất cả những người ta gặp đều đáng gặp, nhưng tâm thức con vẫn muốn chọn lựa và chối bỏ đối tượng. Con thật sự bị bế tắc rồi. Con kính mong Thầy cho con xin một lời khuyên, hoặc nếu được con muốn về chùa đảnh lễ Thầy và gặp trực tiếp Thầy mong Thầy gỡ rối cho con, trong tâm con hiện giờ đang rất hoang mang. Kính xin Thầy từ bi hoan hỷ, nếu được gặp Thầy mong Thầy cho con biết ngày và giờ ạ.
Con thành kính đảnh lễ và tri ân Thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 11-12-2016

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con thấy buồn quá. Con ly hôn xong, nhà cửa ổn định rồi, công việc đều tốt. Có lẽ nhờ phúc tích được nên mọi việc đối với con đều suông sẻ sau nhiều biến cố.

Nhưng con cũng không biết con sống làm gì nữa Thầy ạ. Nhìn ba mẹ ngày càng già đi khiến con đau đớn, dù rằng ông bà vẫn khỏe mạnh, yêu đời. Những suy nghĩ về kiếp người lại hiện lên khiến con buồn bã. Lúc mới tu chỉ mong thoát ra khỏi tư tưởng. Thoát ra được ồn ào lại đến đoạn hoang vu, cô đơn, lạnh buốt. Cứ lì lợm mà quan sát chẳng biết đến khi nào. Thèm có người hiểu mình, bên mình cho qua một kiếp, lại thấy lảng vảng lời dạy "Chúng ta cứ như những con dòi trong đống phân, hất ra rồi lại muốn quay trở lại", và rằng đều "Sợ chấm dứt những giấc mộng của mình".

Cuộc sống bắt mình trưởng thành theo những cách thật đau đớn Thầy ạ. Và người tu hành là người cô độc nhất trần gian.

Khi nào con cũng có cảm giác nhớ về một cuộc sống tươi đẹp mà con đã có, cứ như là kiếp trước con có một đời sống rất đẹp, mọi người ở đó rất thương con, và bây giờ con rất nhớ mọi người. Nhiều đêm con cứ lẩm bẩm rằng con nhớ mọi người lắm, ở thế gian này chẳng có gì vui cả. Đến nỗi con không biết nên nguyện để được giác ngộ hay nguyện để được quay trở lại đời sống như xưa nữa.

Hôm nay tâm con không an. Con viết cho Thầy để được tâm an. Con kính chúc Thầy sức khỏe. Con cám ơn Thầy vì đã đọc những dòng này.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 30-11-2016

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy,
Con xin được đảnh lễ Thầy. Con xin trình pháp mong Thầy điều chỉnh giúp con ạ.
Con luôn thực hành điều Thầy dạy bất cứ lúc nào con nhớ ra, mặc dù con vẫn luôn quên mình trong nhiều tình huống. Một thời gian sau con đã được diện kiến tâm sân và tâm buồn trước khi nó phát khởi, điều này thật tuyệt vời, con tri ân Thầy và Pháp.

Con hiện đang bị kẹt ở sự lo lắng và sợ hãi, lúc sự lo lắng và sợ hãi khởi lên con quan sát nó, cảm nhận thân và tâm con, bụng cồn cào, hơi thở gấp và nhanh, tay chân mất lực, lòng bàn tay lạnh đi. Con vẫn tiếp tục quan sát, diễn biến này chỉ dừng lại khi con ngừng suy nghĩ về đối tượng làm con sợ hãi, nhưng khi con tiếp xúc với đối tuợng đó thật sự ở ngoài thì con cảm giác như muốn ngất xỉu đi hay chết đi cho xong, vì sức ép của nỗi sợ đó quá lớn như muốn nuốt chửng con. Sự sợ hãi lo lắng đã cản trở nhiều điều trong cuộc sống, và con đã đầu hàng nó, chấp nhận lẩn tránh để không đương đầu trực tiếp với nó, con đã để tâm lo lắng sợ hãi điều khiển hành vi của con.

Vào một ngày, con ngồi lại, im lặng và con đã tự vấn bản thân đối diện với nỗi sợ của con để biết rõ nó đến từ đâu, con không sợ chết vì con đã hiểu rõ tính chất của nó. Nhưng con sợ cảm giác ngồi trên máy bay, con trước đây đi máy bay rất nhiều, lần gần đây nhất con bay hơn 8 tiếng, hơi lâu so với những lần trước, và chuyến bay khá dằn xóc, sau đó con đã bị hội chứng sợ đi máy bay, sợ độ cao, con sợ cảm giác chới với khi rơi, sợ cả khi ngồi cáp treo. Khi trong máy bay suy nghĩ tiêu cực nhảy ra trong đầu con rất nhiều, và con chỉ quan sát nó, nhưng đến cuối cùng con mệt mỏi quá và đã để tâm sợ hãi điều khiển hành vi.
Con đã gặp bác sĩ tâm lý, đã điều trị hơn 1 năm nay, nhưng không có tác dụng nhiều. Mọi người xem cơ hội đi công tác xa giống con là điều tuyệt vời, nhưng con lại chỉ thấy là điều mệt mỏi, con đã xin nghỉ việc và qua công ty khác như một cách trốn tránh, nhưng Pháp đã đưa đẩy con phải tiếp tục đi máy bay ở công ty mới. Suy cho cùng đây đúng là bài học rất lớn của đời con bây giờ mà con phải học ra. Pháp đang muốn con tốt nghiệp điều này, con hiểu.

Con đã tìm hiểu một số phương pháp đối trị: tập thở, niệm hồng danh cầu gia hộ, thiền tha thứ, thiền rải tâm từ, nhưng con biết bất cứ pháp đối trị nào cũng chỉ là tạm thời, không nên áp dụng và lệ thuộc vì đó là lấy đá đè cỏ, đuổi hổ về rừng, và cũng chỉ là tham lam si mê mong dẹp nhanh vấn đề.

Câu hỏi của con là, con có nên tiếp tục ngồi lại và hướng tâm vào đối tượng làm con sợ hãi để con được gặp tâm lo lắng sợ hãi đó nhiều hơn, hòng có thể thấy nó rõ ràng hơn, con nghĩ nếu con làm vậy thì lại là hữu vi hữu ngã. Mong Thầy điều chỉnh và hướng dẫn con ạ.
Con cám ơn Thầy.


Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 29-11-2016

Câu hỏi:

Kinh bach thay
Cai ngã con lầm bầm muon moi thứ tốt . Con lầm bầm môi trường tu... phân vân nơi này nơi kia... cái ngã con muon choj cái này roi sau nay o cái kia để dc tot . Con tu mà còn muon tự do trải nghiem,, được học hỏi nhieu thây
Con xin thầy chỉ dạy

Xem Câu Trả Lời »