loading
Hỏi Đáp Phật Pháp

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 23-07-2019

Câu hỏi:

Thầy ơi!
Con cũng từng nghĩ mình cao thượng lắm! Nhưng nay thì con phát hiện mình cũng ghen và đa nghi kinh khủng.
Chồng con đã từng có vợ và con riêng. Tụi con quen nhau khi 2 người đã li hôn 2 năm. Con thường hay nhắc anh quan tâm tới con. Nhưng mong anh rõ ràng với con những gì anh muốn làm cho vợ cũ và con anh ấy.
Con thấy vui vẻ bình thường khi anh chia sẻ với con. Nhưng khi anh giấu giếm con gặp vợ cũ thì lòng con rất buồn. Con không thể nào không nghi ngờ và cho rằng cuộc gặp đó trong sáng được.
Con ngồi tĩnh lặng, tập trung vào hơi thở và chẳng nói lời nào. Con biết rằng nỗi buồn hiện lên là vì bản ngã con không muốn bị người khác lợi dụng, lừa dối. Mặc dù ngồi yên nhưng suy nghĩ và câu hỏi hiện lên trong đầu con là nên chấm dứt mối quan hệ ràng buộc hay chấm dứt sự nghi ngờ?
Khi nào thì con nên chấm dứt một mối quan hệ nào đó của xã hội?
Khi nào con nên chấm dứt sự nghi ngờ Thầy nhỉ?
Hay con phải làm gì tiếp theo khi đã ngồi yên quan sát mình, biết được nguyên nhân mà con chưa gỡ ra được. Một bên kêu buông đi đừng nghi ngờ nữa, kệ đi, sự việc nào cũng lộ ra theo sự vận hành của pháp, một mối quan hệ nào đó khi đến duyên kết thúc nó sẽ kết thúc. Một bên thì nhắc rằng dẫu biết vậy nhưng không nghi ngờ lỡ người ta sẽ lừa mình dài hơn.
Khi ngồi yên con chỉ thấy rõ được tới đó. Xin Thầy chỉ cho con hướng đi tiếp theo, con nên làm gì cho đúng sự tu tập?
Con cảm ơn Thầy thật nhiều!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 22-07-2019

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ sư ông!
Con có mong muốn được tới chùa Bửu Long hay Viên Không để công quả dài hạn 1 tháng, trước là để tạo phước hai là con muốn học tập pháp, cho con hỏi có được không ạ?

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 22-07-2019

Câu hỏi:

Con xin thành kính đảnh lễ Thầy!
Được biết sau chuyến hoằng Pháp từ Mỹ châu về, Thầy vẫn bình an khoẻ mạnh con rất vui. Và Thầy cùng Quý Sư đang vào hạ. Biết Thầy đã khai giảng khoá thiền 19. Con thấy xốn xang muốn vào lắm! Nhưng bận bịu chưa đủ duyên nên con viết vài dòng thưa với thầy một việc đáng tiếc và đáng xấu hổ lắm ạ. Vì thiếu chánh niệm tỉnh giác nên con đã để sân giận bùng phát như ngọn lửa. Chửi mắng vợ con ầm ĩ. Hung hăng như một con thú hoang.

Thưa Thầy, bình thường con luôn kiệm lời, điềm tĩnh, sống có chánh niệm. Thường xuyên nghe pháp thoại thầy giảng và đọc những cuốn sách do Thầy viết. Vậy mà một phút mất chánh niệm con đã làm khổ mình khổ vợ con. Cũng vì trong con còn cái ngã rất to. Và con nghĩ, sân giận là do tập khí lâu đời mà con chưa xả bỏ được nên nhân lúc con thiếu chánh niệm nó bùng phát dữ dội. Con đã ngồi hơn một giờ để quan sát trọn vẹn cơn sân đó nơi tâm con và thấy nó nhẹ dần từ nhịp tim, nhiệt độ cơ thể và cả sự bất an cũng theo đó giảm dần. Con mong Thầy khai thị cho con để con dần xả bỏ được tâm sân giận ngu si của con ạ.
Con xin thành kính đảnh lễ ơn Thầy!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 22-07-2019

Câu hỏi:

Con kính thầy.
Con vừa mới gởi câu hỏi cho thầy. Nhưng chợt con nhận ra tất cả. Con viết thư này để thầy không cần trả lời con vì sẻ tốn thời gian của thầy.
Con chợt nhận ra tất cả là do con. Con chưa đủ sáng suốt để sống tùy duyên thuận pháp, vô ngã vị tha. Đó là nguyên nhân chính mà vợ con luôn phiền lòng vì con. Cô ấy như vậy cũng là cách mà Pháp đang muốn cho con thấy ra nhiều thứ.
Con biết ơn thầy rất nhiều.
Chúc thầy sức khỏe.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 22-07-2019

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy!
Do duyên lành trổ quả, con đã được đảnh lễ Thầy và trải nghiệm tu tập hành thiền cùng các Chư tôn đức Tăng, Ni trong 3 ngày vừa qua tại Tổ đình Bửu Long.

Mặc dù thời gian ngắn ngủi, nhưng con đã may mắn được nghe Thầy trực tiếp giảng giải về nguyên lý thiền, về pháp học, pháp hành, pháp thành là ở ngay cùng một chỗ. Con đã thấy ra pháp thiền uyên thâm mầu nhiệm nhưng lại vô cùng giản dị khi nghe Thầy dạy: “...ngứa thì thấy ngứa, chân đau thì thấy đang đau, khi co duỗi chân thì biết là đang co duỗi, vậy là thiền rồi chứ còn thiền gì nữa,...”

Trước kia, con đã mất nhiều năm nghiên cứu và tu tập theo pháp mật tông Tây Tạng. Thời gian đó, khi nghiêm túc miên mật thực hành, con đã luôn bị đè nặng bởi các trạng thái tâm căng thẳng, hoài nghi, lo lắng sợ hãi...
Nhưng bây giờ, con tin đó cũng là sự vận hành màu nhiệm của pháp để cho con được gặp Thầy. Và chỉ bằng nghe Thầy giảng trên mạng internet mà con đã hoàn toàn thoát ra khỏi các trạng thái tâm tiêu cực đó. Và cũng kể từ đó, con đường tu tập của con đã thay đổi 180 độ, từ hướng chạy theo sở đắc các ảo tưởng ở tương lai, dựa vào các tha lực bên ngoài sang hướng trở về giác ngộ chân lý ở ngay thực tại hiện tiền nơi chính mình. Đó là một cuộc cách mạng kỳ diệu, chuyển biến hoàn toàn nhận thức tâm linh trong con.

Việc hành thiền bây giờ của con trở nên thật rõ ràng, cụ thể nhưng cũng rất thênh thang, nhẹ nhành thoải mái. Hành trang và tư lương đã đầy đủ để lên đường đến bờ kia.

Con xin thành kính tri ân công đức của Thầy đã từ bi hoằng truyền giáo pháp uyên nguyên của Đức Phật Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni. Con cảm tạ Thầy đã khai thị cho con thoát khỏi đường mê để trở về với chánh Pháp. Con nguyện trọn đời, trọn kiếp đi theo con đường ấy cho đến khi thấy ra Tứ Đế.

Nguyện cầu hồng ân Tam Bảo luôn gia hộ cho Thầy được mạnh khỏe, sáng suốt để luôn là tàng cây cổ thụ che bóng mát cho chúng con nương cậy tu hành!
Nam-mô Bổn Sư Thích-ca Mâu-ni Phật!
Đệ tử: Tâm Quảng Tuệ

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 22-07-2019

Câu hỏi:

Con kính thầy.
Con muốn nhờ thầy giúp con thông tỏ. Tại sao vợ con, mẹ con, chị con... và rất nhiều phụ nữ khác hay xem họ là nạn nhân của cuộc đời, hoặc là nạn nhân trong chính gia đình mình.
Như trường hợp gia đình con. Tất nhiên cuộc sống luôn không thể theo ý muốn, con cũng có nhiều thiếu sót, và khó có thể sống hoàn toàn theo như cô ấy muốn được. Vấn đề là cô ấy luôn xem mình là nạn nhân trong gia đình một cách dai dẳng, (mặc dù những mâu thuẫn diễn ra chỉ là việc rất nhỏ hằng ngày). Nhìn cô ấy vậy con khó yên lòng.
Nhờ thầy giúp con.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 22-07-2019

Câu hỏi:

Thầy kính!
Hôm nay trên đường đi làm về con chợt nhìn vào 1 chiếc ô tô hạng sang và thấy ra: Cái xe này được rập một cái khuôn, do con người dùng ý chí cá nhân để tạo ra nó, nhưng thực chất đó chỉ là khái niệm do con người đặt ra thôi. Chứ nó bản chất cũng chỉ là tập hợp những phân tử sắt, kim loại, cao su… do con người thổi ý chí vào nó nên mới ra cái xe. 10 năm hay 100 năm hay 1000 năm nữa những thành phần cấu thành cái xe đó không thay đổi, chỉ có ý niệm của con người ta tự cho cái ô tô được sinh ra - được sử dụng nên bạc màu, rỉ sét, hỏng hóc – và cuối cùng là hết date. Thực chất nó chỉ là sự vận hành của Pháp, tất cả chỉ là các phản ứng hết sức tự nhiên của các hợp chất tự nhiên, và con mắt của ta nhìn nó bạc màu, hỏng hóc lại ảo tưởng rằng do thời gian trôi đi làm chúng bị như thế. Chúng ta ảo tưởng cái xe được chế tạo theo cách này thì sẽ là sang trọng, theo cách kia thì bình dân. Như vậy thời gian dường như không phải là sự thật, mà thời gian chỉ là khái niệm do con người đặt ra với nhau để giúp cuộc sống dễ dàng hơn thôi, con nghĩ thật sự chỉ có những sự kiện của pháp đang rốt ráo xảy ra mà thôi.
Từ đó con mới thấy rằng: Toàn bộ thế giới vật chất do con người tạo ra thực tế nó chỉ thật trong cái tưởng tượng của chính con người, và con người bị dính mắc vào chính cái mình tạo ra. Qua đó bắt đầu khái niệm được đặt ra, xe đẹp-xe xấu, xe rẻ tiền-xe mắc tiền, xe nhà giàu-xe nhà nghèo… bắt đầu sự phân biệt đẳng cấp được tạo ra, xã hội phân chia giai cấp và đẻ ra nhiều luật lệ, nhiều dính mắc và nhiều tâm sân sinh khởi từ chính cái ảo tưởng này.
Sau đó con nhìn lại chính mình, cái cơ thể mình đang sống ở đây, cũng chỉ là tập hợp của đất-nước-lửa-gió-không khí-và tánh biết. Và con chợt hiểu ra rằng xác thân này cũng là tập hợp từ những đơn vị phức tạp trong tự nhiên, là tập hợp những Pháp liên tục xảy ra rốt ráo, chứ con người cũng chỉ là 1 khái niệm do cái ta ảo tưởng dựng nên mà thôi. Sinh ra-trưởng thành-già và chết đi, các mức đo lường số tuổi sống cũng chỉ là do cái ta ảo tưởng nghĩ ra. Làm gì có người trẻ, người già, làm gì có người hay kẻ dở, làm gì có người ngu kẻ khôn. Trẻ hay già, ngu hay khôn cũng chỉ là khái niệm được dựng lên thông qua mắt nhìn, tai nghe và được đánh giá qua cái ta bản ngã thôi mà. Đó chỉ là Pháp đang vận hành và mình không thể can thiệp vào quá trình đó được, tự nhiên cho ta cái tánh biết để ta học hỏi quá trình đó mà thôi. Đúng là đôi lúc con tự hỏi mình: Vì sao mình lại xuất hiện một cách trơ trẽn trên cuộc đời này như vậy? Cách đây 10 năm con từng mơ mình làm ông nọ, bà kia, giúp ích một kỹ năng gì đó cho đời. Và đến tận bây giờ con mới tìm được câu trả lời cho chính con: Đó là sinh ra để tìm về tự tánh, tìm về cái thật nhất đang diễn ra, cái đang là. Học trọn bài học của chính mình. Mà người giúp con nhận ra chính là Thầy, con biết ơn Thầy nhiều lắm.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 22-07-2019

Câu hỏi:

Con xin kính đảnh lễ Thầy!
Thưa Thầy, con là người đã từng đến thăm Thầy khi Thầy đến Chợ Mới, An Giang, khi ấy con đi cùng một cô đạo hữu, thật hạnh phúc khi con cùng cô ấy được tiếp chuyện với Thầy.
Thưa Thầy, hiện nay cô ấy đang mắc bệnh và phải phải dùng đến phương pháp xạ trị, rất đau đớn Thầy ạ, trong hai tuần tới đây cô ấy phải tiếp nhận thêm các tia cuối cùng, con lo cho sức cô ấy phải chịu thêm cái đau thể xác này. Kính mong Thầy hướng tâm về cô ấy để cô ấy vượt qua được khó khăn này. Con xin thành kính tri ân Thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 22-07-2019

Câu hỏi:

Thầy ơi!
Càng lúc con càng thấy rõ, đời sống đúng là trường thiền lớn.
Tiếp xúc với đủ kiểu người, đủ kiểu chuyện con mới biết tâm mình tham cỡ nào, sân giận cỡ nào, mê mờ cỡ nào. Đôi khi con nghĩ con thanh cao lắm, tốt bụng lắm. Nhưng khi đụng chuyện mới thấy tâm mình còn tính toán ghê lắm, vẫn còn ham danh thế gian lắm, và sân giận cũng ghê lắm, cũng đầy sự đòi hỏi hoàn hảo Thầy ạ! Vì vậy mà tâm cứ ngầm ngầm khổ.
Mỗi lần vậy, con thật chậm rãi, hít thở. Con không bắt tâm mình phải vầy phải kia nữa. Mà lúc đó con chỉ nói, mình đang tham nè, đang tính toán, so đo nè. Con cứ làm vậy thì có hợp lý, có đúng lời Thầy dạy không Thầy?
Nhiều khi con còn hay phán xét. Người này hoặc là hoạt động này là ko tốt, đôi khi xa xa mọi người ra luôn. Nhưng con thấy cũng không ổn. Tu tiến bộ là khi con không quá tách biệt, khắt khe đánh giá cuộc sống ngoài đời. Mà con vẫn sống hòa nhập và biết tâm tham sân si rõ ràng và dù tham gia các hoạt động cùng mọi người nhưng không mê đắm, dính mắc và chấp nhất phải không Thầy?
Khi con thấy cảnh khổ của ai đó, lòng lại chộn rộn, suy nghĩ, làm sao để giúp. Bất chấp hoàn cảnh của mình, đôi khi làm người thân buồn lòng luôn. Nhưng nhiều khi nhìn lại thì sự giúp của con cũng không hiệu quả lắm, có lẽ con chưa đủ trí tuệ để giúp đúng. Sau này, mỗi khi thấy cảnh khổ, con vẫn thấy thương, nhưng nghĩ rằng có lẽ đó là duyên nghiệp và nhân quả của mỗi người. Nên con không chạnh lòng nhiều nữa. Con suy nghĩ vậy có đúng không Thầy?
Con cảm ơn Thầy rất nhiều. Nhờ những lời Thầy dạy mà con thấy mình ổn hơn mỗi ngày. Nhưng vẫn sợ con không hiểu đúng lời Thầy dạy nên con trình lại với Thầy những suy nghĩ của con.
Con mong Thầy thật nhiều sức khỏe!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 21-07-2019

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy.
Khi con đang viết cho Thầy đây thì thân tâm con đang tự chánh niệm, tỉnh giác bởi con biết con đã thoát ra được thế giới khái niệm, lý trí, thời gian, con thấy thật tự do, thoải mái, sáu giác quan vẫn hoạt động tự nhiên, bình thường, ý thức vẫn làm việc bình thường để chọn từ viết cho Thầy mà con thấy vẫn thoải mái, không hề có sinh tử, trói buộc gì. Những ý nghĩ hiện lên con thấy đúng như Thầy từng nói: như hoa đốm giữa hư không. Con biết con đang ở trong chân đế mà cũng bình thường vậy thôi. Chỉ có mỗi khác biệt là con cảm nhận được sự bình an phi thời gian, tâm không hề còn khởi lên để đòi hỏi cái gì nữa, mặc dù con đang ho nhưng con chẳng thấy sợ, chẳng thấy lo lắng gì cả. Con gặp quá nhiều khổ đau đến tận cùng nhưng không ngờ con có phước báu quá lớn gặp được lời Phật dạy và gặp được Thầy đã khai mở cho con nhận ra được tâm rỗng lặng trong sáng, vô vi vô ngã vô cùng quý giá. Con vô cùng biết ơn Thầy ạ. Con đang bận nhiều công việc để nuôi hai con nhưng con sẽ sống trải nghiệm thuần thục trong tục đế. Con biết Thầy rất bận và cũng rất nhiều Đạo hữu cần đến Thầy. Con luôn nguyện cầu Thầy được khỏe mạnh, trụ thế dài lâu để chúng con được nương nhờ vào bóng mát của Thầy ạ.

Xem Câu Trả Lời »