loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 551 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'thơ'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 10-01-2016

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ Thầy.
Hôm nay có những cảm xúc trong lòng con xin phép được trình đến Thầy như những lời tâm sự mà đã lâu con muốn nói. <p>
Con được lớn lên và tu học thuần túy theo truyền thống Nguyên Thủy Theravada dưới sự chỉ dẫn của vị Thầy Tổ tôn kính nhưng tâm tính tự nhiên cởi mở nên con rất sẳn sàng học hỏi với bất cứ ai và cũng thọ giáo khắp mọi nơi nên tích lũy được nhiều kinh nghiệm và kiến thức. Con được nghe và biết Thầy từ lúc nhỏ. Khoảng năm 76-77(?) Thầy có giảng hàng tuần tại chùa Kỳ Viên. Con có đến nghe, cũng hiểu nhưng có lẽ không lãnh hội được gì nên thôi. <p>
Từ khi xa xứ con chỉ nương tựa vào Kinh Tạng để tu tập cùng với những kinh nghiệm xa xưa. Con rất tự tin những gì mình đã học và hiểu. Cuộc sống làm một nữ cư sĩ như con tương đối ổn định thăng bằng và dưới mắt mọi người rất tốt đẹp.
Thỉnh thoảng về lại Việt Nam con đều có duyên gặp lại Thầy và được nghe Thầy giảng Pháp. Dường như con đã lãnh hội được điều gì đó về "cái Ngã" và "Tánh Biết" nhưng con vẫn tin tưởng nơi Tri Kiến của mình hơn. <p>
Trước khi Thầy qua đây lần đầu con chợt bừng tỉnh ra từ sự nhẫn nại khi con thật sự nhìn lại mình một cách lặng lẽ... Phải nói là con đã rất "cố gắng" nhẫn nại trong cuộc sống do nhiều việc đôi khi tưởng chừng đã quá sức chịu đựng vì ngoài sự mong ước thường tình, mà con thì không muốn than vãn hay tâm sự cùng ai. Tuy tìm được sự an ủi nơi những lời dạy của Đức Phật trong Kinh sách hay tìm quên trong những buổi Thiền tọa nhưng thật sự con cảm thấy tâm thức vẫn thường nặng nề. Con cũng tập quán "cảm thọ... này không phải là tôi, không phải của tôi, không phải tự ngã của tôi". Con chịu đựng và quán đây là nghiệp quả "của mình". Con cố gắng làm tốt vì để mong có duyên lành sau này hay kiếp kế được thuận duyên tu tập hơn. Nhưng cho dù trấn an và quán xét như thế nào con cũng cảm thấy ưu phiền trong tâm. Mà tệ nhất là con vẫn cố giữ bề ngoài vui vẻ điềm nhiên trong khi lòng muốn vỡ tung ra. Khổ thiệt!

Rồi con đọc mục hỏi đáp của Thầy. Có lẽ đã đến lúc hợp thời nên thình lình con đã trực nhận ra mặt mũi của "cái ngã" và sự thật đã vỡ tung ra. Từ đấy con vẫn là con như thường ngày với những thuần nghiệp đã tạo nhưng con không còn lầm lẫn về "cái tôi" của mình nữa. Cái "bản ngã" vẫn còn đây nhưng là "khách" chớ không phải "chủ" nữa. Con vẫn nhẫn nại với mọi việc nhưng không thấy "mình" nhẫn nữa, nếu có thấy chỉ là thấy một tâm từ thôi. Và cũng từ đó con không phải sợ sự chê trách phê bình gì nữa, con sống thật với chính mình. Thà là con lộ vẻ khó chịu khi tâm con không vui hơn là mỉm cười mà lòng muốn lánh xa!

Chắc Thầy cũng hiểu là bao nhiêu gánh nặng của con đã rơi xuống như thế nào và càng lúc càng nhẹ hơn bởi những nắm giữ đã lần lần được nhận diện và tự mất đi. Bây giờ con có nhiều cảm thông với mọi người và thật sự có tình thương với họ dầu người thô lỗ hay người trí thức, tất cả còn bám víu "bản ngã" là còn khổ như nhau. Dạo này con cũng ít giương gân cổ để mà bàn luận hay tranh cãi về Giáo Pháp dầu biết đúng hay sai vì con thấy tất cả tùy thuộc nhân duyên hay Pháp vận hành. Tâm tư trở nên thanh thản nhẹ nhàng với đời sống hiện tại.
Con cảm ơn Thầy đã lắng nghe và xin nhận nơi đây lòng tri ân chân thành của con.
Kính Thầy.
Đệ tử TN

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 31-12-2015

Câu hỏi:

Kính thưa Sư, <p>
Nhiều năm trước con tu tập theo pháp môn Mật Tông nên thờ nhiều hình ảnh Phật, Bồ tát và kinh sách bên pháp môn ấy. Nay con đổi pháp môn tu tập nên muốn gởi lại kinh sách và những hình ảnh này vào chùa, nhưng nơi con ở không có chùa Mật tông. Con không muốn giữ những hình ảnh này nữa, vậy con có thể tự mình đốt những hình Phật và kinh sách này không, thưa Sư? Nếu được con phải khấn nguyện và làm như thế nào? Nếu không xin Sư chỉ dạy con cần phải làm gì? Con xin cảm ơn Sư và kính chúc Sư luôn được nhiều sức khỏe.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 29-12-2015

Câu hỏi:

Thầy kính!<p>
Sáng sớm nay con đọc được lời dạy quý báu của Thầy về những cảm nhận của con kể ngày hôm qua. Con rất vui chỉ biết hướng về đảnh lễ Thầy từ xa. Những lời dạy bảo quý giá đó là hành trang quý báu cho con trên bước đường tu học. Thầy đã bỏ ra thời gian của mình để dìu dắt chúng con đến với Chánh Pháp. Với chúng con, Thầy mãi mãi là vị Thầy khả kính nhất! <p>
Con xin đa tạ Thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-12-2015

Câu hỏi:

Thưa thầy, cho con hỏi về chuyện "làm chủ sinh tử". Con đang đọc một bài viết, đọc đến câu này thì bị khựng lại một chút, như người viết thì bậc A-la-hán có khả năng làm chủ sinh tử, theo lối hiểu nông cạn thì có thể suy ra là muốn sống thì sống, muốn chết thì chết. Nhưng sau khi suy nghĩ lại thì con thấy lối nghĩ này không đúng với quy luật vô thường, vậy nên con tạm thời không hiểu "làm chủ sinh tử" thực sự nghĩa là như nào. Mong thầy giải đáp giúp con với ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-12-2015

Câu hỏi:

Thưa Thầy, tối nay vô tình con nhìn lên bầu trời tự nhiên tâm con bất chợt thanh tịnh một cách lạ thường, đúng là: "khi tâm thanh tịnh nhìn các pháp đều thanh tịnh". Con thấy ngôi sao chỉ là ngôi sao, trăng chỉ là trăng. Con cảm nhận được thân tâm con vô cùng hoan hỉ. Mặc dù pháp chỉ khởi sanh lên một chút cho con thấy, nhưng con rất hoan hỉ và cảm nhận được lời Thầy nói. Con xin cám ơn Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-12-2015

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, xin thầy cho con và các đạo hữu khác vài câu thơ ghi lại tóm tắt cách thức tu hành mà Đừc Phật nhờ đó thành đạo. Con xin chân thành cảm ơn và kính chúc thầy sức khoẻ. Hữu Luân.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-12-2015

Câu hỏi:

Thưa Thầy, <p>

Con vừa mới trải qua một bài học nữa là: có người bạn mới quen, chị ta thấy con Phật tử tưởng con dễ tin người, nên chị ta tìm mọi cách để dụ dỗ con mua hàng, nhưng khi người đó nói ngon nói ngọt thì con quan sát con thấy tâm con bình thường và không có phản ứng thích món đó, sau đó con thấy ra người này có vấn đề và chị ta biết con phát hiện ra chị ta, nên chị ấy bỏ chạy luôn. Chứ lúc đó mà Tâm tham con nổi lên thì bị dính liền Thầy ạ. Đúng là Tu cũng có lợi ích liền đó Thầy. <p>

Con cảm ơn Thầy chỉ dạy nhé.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-12-2015

Câu hỏi:

Nam Mô A Di Đà Phật! con thành kính đảnh lễ Thầy. Con có môt vài điều thắc mắc xin Thầy khai thị, con cám ơn Thầy nhiều ạ. <p>
Theo con được biết thời Phật đã có chữ viết và phương tiện công cụ ghi chép. Đạo Bà La Môn có trước đạo Phật cũng đã ghi chép kinh điển của họ. Vậy tại sao Phật Tổ lại không cho biên soạn kinh điển để truyền lại cho đời sau những lời dạy nguyên thủy và chân thực nhất của Ngài. Đành rằng ở một khía cạnh nào đó ngôn từ, sách vở có thể là vật cản cho việc thực hành nhưng không thể phủ nhận lợi ích của sách vở. Số người không biết Phật Môn khá nhiều nhưng đáng lo sợ hơn la ngay cả những Phật tử cũng không hiểu biết đúng đắn được Ngã Phật dù đã quy y, học đạo. Lý do của điều này một phần vì kinh điển khá rối rắm, khó hiểu, thậm chí có những đoạn những kinh đầy màu sắc mê tín, thần quyền không thể do Phật thuyết hay Tổ Sư nói được mà do người đời sau tự sáng tạo rồi gán cho Phật. Phật là bậc Toàn Giác, Người chắc chắn phải biết trước được ngày hôm nay nhưng sao lại không can thiệp. Con nghĩ rằng với Trí tuệ và thần thông của Phật và các vị Tổ Sư thì biên soạn và duy trì kinh điển hàng bao nhiêu ngàn năm đi chăng nữa không phải là điều khó khăn.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 22-12-2015

Câu hỏi:

Thưa Thầy mấy ngày nay pháp tự nhiên luân chuyển cho con thấy ra được thế nào là sắc thọ tưởng hành thức mà không thông qua lý thuyết. Con thấy được sắc ra sắc, thọ ra thọ, tưởng ra tưởng... mọi thứ rất rõ. Đúng là thật sự không có gì là của ta cả. Ta chính là ảo tưởng mà ra. Con thấy pháp thật vi diệu pháp cứ luân chuyển dần dần cho con thấy ra sự thật. Con thấy thật sự các pháp sanh lên nhằm để cho con thấy ra cái khổ thật sự, nhờ thấy khổ thì con mới học được tính nhẫn nại và chịu đựng để đương đầu với nó. Con xin cám ơn Thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 15-12-2015

Câu hỏi:

Thưa Thầy, Thầy khoẻ không? Nhờ Thầy chỉ dạy, con ngày càng sống tuỳ duyên thuận pháp vô ngã vị tha hơn Thầy ạ. Con sống trong tục đế này mà con không biết mình thì con khổ lắm, vì người đời hay chạy theo ảo tưởng, danh vọng, địa vị, thành bại, vui buồn, sở tri, sở đắc nên họ hay lôi kéo con theo. Nên mỗi khi ai lôi kéo con tạo tác là con đều quan sát tâm con, con thấy tâm con bất an nghĩa là việc con tạo tác không đúng. Nên con buông xả và con thấy nhẹ nhõm trở lại. <p>
Con nghiệm ra rằng: vì bản thân của người không thấy Pháp họ không hiểu họ và họ không biết họ thì làm sao họ có thể hiểu được ai, con không mong đợi ai hiểu và thương con như trước kia nữa nên con sống nhẹ nhàng hơn thầy ạ. <p>

Con cảm ơn Thầy nhé.

Xem Câu Trả Lời »