loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 118 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'Bát Chánh Đạo'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 12-05-2018

Câu hỏi:

Chào thầy con nghĩ như thế này thầy cho con ý kiến?
Nếu tôi còn làm bác sĩ, tôi không giúp mà chỉ hại cho mọi người?
1/ Tôi không có tình yêu thương.
Một khi tôi còn trói buộc bởi tiền bạc, kiến thức, địa vị, chỉ dẫn... thì còn tạo rối loạn cho mình và người khác, nghĩa là tôi không có tình yêu thương. Nếu không có tình yêu thương với bệnh nhân thì sự tương giao trong đời sống đó là từ phản ứng của sự rối loạn với những điều kiện trói buộc đó. Vậy thì chỉ hại bệnh nhân chứ giúp gì họ?
2/ Tôi bị trói buộc bởi tiền bạc:
Tôi cho thuốc bệnh nhân là để có tiền từ tiền thuốc, tôi phẫu thuật quý vị là có tiền từ phẫu thuật.
Có thể quý vị nói rằng cho thuốc đúng và phẫu thuật đúng lấy ít tiền thôi? Khi bắt đầu bị trói buộc tiền bạc thì dần dần sẽ đánh mất mình, đến một lúc nào đó làm việc chỉ vì để kiếm tiền chứ không phải vì bệnh nhân như những gì tôi nghe nói và được học từ những lời rao giảng ở nhà trường. Làm sao có thể vì bệnh nhân khi xuất phát ban đầu tôi không có tình yêu thương?
3/ Tôi nương tựa vào kiến thức.
Kiến thức có giúp cho bệnh nhân không?
Khi tôi học và đọc sách càng nhiều, có nhiều kiến thức. Khi biết nhiều thứ từ sách vở tôi có thể chẩn đoán nhiều bệnh, sẽ cho chỉ định nhiều xét nghiệm, rồi sẽ cho thuốc nhiều loại, tôi sẽ mổ giỏi hơn và ngày càng nhiều bệnh nhân nương tựa vào tôi.
Có thể quý vị cho rằng lâu nay trong một số tình huống nào đó tôi cho thuốc giảm đau và phẫu thuật hết đâu là giúp bệnh nhân.
Quý vị có biết những kiến thức mà lâu nay tôi học từ sách vở của y học hiện nay chỉ là giải quyết phần ngọn thôi không? Điều gì xảy ra khi cả nền y học thế giới chạy theo ngọn bỏ quên gốc và bị thương mại hóa. Vậy tất cả kiến thức đó có giúp gì tôi hay quý vị hay chỉ là đống giấy lộn?
4/Tôi nương tựa vào địa vị:
Có thể quý vị cho rằng nếu có kiến thức, địa vị tôi sẽ giải thích, cho thuốc phẫu thuật đúng sẽ giúp cho bệnh nhân? Nhờ địa vị này như là phương tiện tiếp cận mọi người và giúp họ nếu tôi có tâm. Thực tế không phải như vậy. Điều đầu tiên quý vị nên nhớ khi còn nương tựa vào bên ngoài thì chẳng có tâm nào cả nên quý vị đừng ảo tưởng về tôi.
Khi tôi còn làm bác sĩ thì sẽ còn có nhiều người đến tìm tôi với vai trò là bác sĩ như bao bác sĩ khác, quý vị sẽ nhờ tôi cho làm xét nghiệm, nhờ tôi cho thuốc, nhờ tôi phẫu thuật theo chỉ dẫn. Quý vi nên nhớ rằng, hầu hết những người tìm đến tôi là họ nương tựa bác sĩ, họ là những người lâu nay quá lệ thuộc vào phương tiện y khoa, thuốc men hay những thứ bên ngoài ...Điều gì xây ra nếu tôi nói họ không nương tựa vào những điều đó? Tôi không trao cái mà họ đang tìm?
Nếu tôi làm hài lòng quý vị trong thời điểm đó khi cho xét nghiệm cho thuốc hay phẫu thuật hết đau, nhưng quý vị đâu có biết là tôi lại tiếp tục tạo tác và tạo sự rối loạn cho mình và người khác.
Tôi chỉ giúp mọi người khi tôi không còn làm bác sĩ nữa. Đó là lúc khi không còn nương tựa bất kỳ điều gì bên ngoài. Khi đó tôi mới thực sự trở về tìm hiểu con người bên trong của mình. Việc đầu tiên là để chữa lành những vết thương trong tôi nhận được từ phản ứng của sự rối loạn qua nhiều thế hệ.
Chỉ khi nào tôi thực sự cảm nhận những gì xây ra trong tôi và sự tương giao của chúng ta là ngẫu nhiên trong đời sông, khi đó tôi mới cảm nhận và thấu hiễu những rối loạn hay niềm đau của quý vị, khi đó mới có tình yêu - tình yêu thương con người - mới có thể gọi là giúp.
Bởi vậy, nếu quý vị gặp tôi khi tôi còn là một bác sĩ thì quý vị hãy tự giúp mình và đừng có ảo tưởng về tôi sẽ giúp gì cho quý vị.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 17-04-2018

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con có điều băn khoăn là người ăn mặn có thuộc về “tà mạng” không tương ưng với “chánh mạng” trong bát chánh đạo hay không ạ? Kính mong Thầy chỉ rõ cho con cùng các bạn đồng tu cùng hiểu ạ? Con cảm ơn Thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 09-03-2018

Câu hỏi:

Như thế nào gọi là chánh tư duy?

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 15-01-2018

Câu hỏi:

Thưa thầy,
Mỗi lần tánh biết của con thấy bằng tuệ giác điều gì đó trên đối tượng, ví dụ như tính chất tam tướng hoặc duyên khởi của đối tượng, ngay sau đó bản ngã cũng khởi lên phân tích tục đế (tiếng nói trong đầu) để kết luận sự nhận biết tuệ giác đó bằng ngôn ngữ của giáo pháp, ví dụ: "à, thì ra mọi thứ là vô ngã như Đức Phật nói" hoặc "thì ra là có ai suy nghĩ đâu",... Tất nhiên ý nghĩ tục đế vừa khởi lên đó con cũng nhận biết bằng tánh biết luôn và thấy ý nghĩ đó cũng vô ngã luôn. Con không hiểu có phải suy nghĩ đó của bản ngã có phải là chánh tư duy không?
Kính mong thầy chỉ dạy.
Con cũng xin tri ân thầy thời gian qua đã chỉ dạy cho con và mọi người hành đúng chánh pháp.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 26-11-2017

Câu hỏi:

Dạ con chào Thầy. Thưa thầy khi Đức Phật thấy đã đến lúc đủ nhân duyên để độ chàng Vô Não nên Ngài đã đến độ thì đó có phải là chánh tư duy, tư duy đúng nhân quả không ạ? Con cảm ơn Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-11-2017

Câu hỏi:

Con thành kính đảnh lễ Thầy!
Thưa Thầy, con xin được hỏi ạ:
1/ Chánh kiến có thể được gọi là cái thấy không làm khổ mình khổ người, như thế có được không ạ? Và để có chánh kiến chúng ta cần nên học bài học hai mặt trên cuộc đời này để có sự thấy biết những gì nên làm, những gì không nên làm, thưa thầy có phải như thế không ạ? Vì nhiều lúc con sợ cách nói của mình sai hoặc chưa đủ. Mong thầy chỉ thêm cho con ạ.
2/ Thưa Thầy, thực hành thiền tuệ có phải là thuận lợi nhất khi chúng ta ở nơi yên vắng, hạn chế hoặc hạn chế tiếp duyên nhất có thể, như là giữ giới vậy, không nghe ca hát, nói chuyện người khác phái... Vì như thế làm tâm ta dễ bị dính mắc. Thì như thế hành giả sẽ dễ vắng lặng vọng tưởng, trí tuệ sẽ phát sinh.
3/ Bạch Thầy, trí tuệ tự phát sinh do không còn vọng tưởng hay là phát sinh do thấy biết hai mặt cuộc đời ạ?
Con chân thành tri ân Thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-11-2017

Câu hỏi:

Thưa thầy chánh kiến là gì, thầy giải thích giúp con.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 22-11-2017

Câu hỏi:

Dạ kính bạch Thầy. Chánh tư duy có phải là thấy biết về duyên khởi, tứ diệu đế và khổ vô thường vô ngã, ngũ uẩn không ạ?

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-11-2017

Câu hỏi:

Con kính bạch Thầy!
Cho con xin được hỏi ạ, thưa Thầy khi một hành giả thực hành pháp với tâm rỗng lặng, sáng suốt, với niệm hồi tưởng về quá khứ vị ấy tuệ tri, về tương lại cũng tuệ tri và không bị chìm đắm trong hiện tại. Bạch Thầy, như thế hành giả cũng là đang thực hành bát chánh đạo và giới luật luôn phải không ạ?
Con chân thành tri ân Thầy!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 09-11-2017

Câu hỏi:

Con kính bạch THẦY,
Tỉnh Giác trong tinh tấn - chánh niệm - tỉnh giác có phải là Chánh Kiến trong bát chánh đạo không ạ?
Con chân thành tri ân.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »