Thông báo:
Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.
Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.
Sadhu sadhu lành thay!
Ngày gửi: 22-12-2012
Câu hỏi:
Thầy ơi, khi gặp khó khăn đến tuyệt vọng (thất bại trắng tay trong làm ăn, bệnh tật,..) người ta thường hay thu mình lại và ôm cảm giác đau khổ. Con biết như thế thì sẽ không tốt vì phải đối diện với chính nó để trưởng thành lên và cứng cáp hơn, thu mình lại có nghĩa là sẽ không nhìn thấy được những cơ hội mới xung quanh ta, hiểu được bản chất của Pháp để thấy mọi thứ được mất cũng là bình thường.<p>
Con ngồi im lặng để chiêm nghiệm lại mọi thứ, hạn chế gặp bạn bè người thân (người thân con thì trách con "mình thương nó" muốn giúp đỡ nó mà nó cứ tránh hoài). Không biết con làm như thế có đúng không nữa vì con hiểu hơn ai hết chỉ có mình mới chữa lành tâm phiền não của mình... rồi thời gian mọi thứ sẽ tốt đẹp trở lại. Con biết trong con chắc chắn có sự hiện hữu của người thân và bạn bè... mình không thể sống tự mình được. Xin Thầy cho con lời khuyên. Con cám ơn Thầy!
Ngày gửi: 15-11-2012
Câu hỏi:
Thưa sư thầy, con xin hỏi. Con có một người bạn tên HTH, 62 tuổi. Trong năm nay, chồng cô bị tai nạn xe gãy chân, cô ấy thì bị mổ mắt 2 lần và vừa qua lại 2 lần đi cấp cứu... Cô lại bị mất một số tiền rất lớn và cứ ray rứt hoài nên bị bệnh nặng. <p>
Vừa qua, cô đã lập đàn Dược Sư Phật để cầu hết bệnh, cúng dường đến chùa, tụng kinh, niệm Phật và đi phóng sanh nhưng cũng không hết bệnh và vẫn bất an. <p>
Con có nói với cô, trong thời kỳ khủng hoảng kinh tế này, có rất nhiều đại gia giàu có cũng đã mất rất nhiều tài sản, họ cũng rất đau khổ, cũng bị bệnh, có khi đi tù vì phá sản và nợ nần. <p>
Xin sư thầy cho người bạn con một lời khuyên để có thể bình tâm trở lại.
Ngày gửi: 27-10-2012
Câu hỏi:
Con kính chào thầy!<p>
Con thưa thầy, con đang chìm trong những ngày đen tối nhất. Con chưa kết hôn, chưa xin được việc làm nhưng đã có em bé. Bố mẹ con giận lắm. Mẹ con luôn âu sầu, buồn bã, lo lắng cho con. Đôi lúc con tự hỏi việc giữ lại đứa trẻ này có đáng không khi bố mẹ con giận, buồn, lo lắng và cảm thấy ê chề với mọi người như vậy. Con xin thầy cho con một lời khuyên.<p>
Con xin đảnh lễ thầy !
Ngày gửi: 09-10-2012
Câu hỏi:
Thưa Thầy!<p>
Con có một số người bạn đã cùng con trải qua một thời gian dài trong khó khăn, đồng cam cộng khổ, giờ cuộc sống đã tạm ổn, vậy mà bạn ấy vì những lí do vô lý, mà rời xa con, vậy con phải làm sao cho đúng với lương tâm của mình? Nếu con không giữ lại có vẻ như vô tình quá, còn giữ lại thì như con đã ràng buộc bạn ấy chịu cực khổ cùng con, thì như vậy con thấy mình ích kỷ. Thưa Thầy con phải suy nghĩ như thế nào cho đúng? Con cảm đức Thầy!
Ngày gửi: 24-09-2012
Câu hỏi:
Thưa Thầy, <p>
Con năm nay 28 tuổi, từ ngày con hiểu chút ít về Phật Pháp, con dường như sống yên lặng hơn, cuộc sống của con không còn nhiều ham muốn với đời và đấu tranh nhiều nữa. Con không xem Tivi, đi chơi cafe bạn bè, thay vào đó con rảnh thì thường nghe pháp thoại và đọc sách. Chuyện kiếm tiền và phấn đấu được chức vụ, công nhận xã hội con không quan tâm nữa (mặc dù con đủ khả năng để đạt được nó), con chỉ biết tiết kiệm và sống đủ và ý nghĩa hơn là được rồi.<p>
Hiện nay, con đang là nhân viên văn phòng với mức lương cũng khá tốt. Nhưng con lại có khuynh hướng chuyển sang nghề sư phạm (vì con đang sắp tốt nghiệp thêm 1 bằng đại học ngành sư phạm tiếng Anh) để có thể sống ý nghĩa hơn và giúp cho học sinh của mình nhận thức ra nhiều điều quan trọng trong cuộc sống. Ban ngày con đi làm, ban đêm con dạy học thêm ở nhà vài ca. Con thấy cũng vui lắm vì học trò con học không giỏi nhưng sau khi con dạy học con cảm thấy học trò ngoan hơn, lễ phép hơn và sống tốt hơn không quậy phá như trước nữa. Con muốn cuộc sống con sau này có một phần sống dành cho tâm linh và sống thảnh thơi hơn chứ không phải nhào đầu vào kiếm tiền, đua theo lợi danh vật chất.<p>
Thưa Thầy, con chuyển qua ngành sư phạm thì con làm lại từ đầu nhưng con cảm thấy sống có ý nghĩa hơn mặc dù lương của con trong ngành này thấp và không bằng công việc hiện nay con đang làm. Thầy ơi, sao trong lòng con có nhiều phân tâm quá, con không biết sự lựa chọn của con có đúng và sáng suốt không? Cách sống của con khép lại với những ham muốn vật chất, không ham thích gì hình thức bên ngoài nữa như vậy con có bị thụ động không Thầy? Đôi khi con cảm thấy con như không phải là con lúc xưa nữa, một chàng trai năng động và ham cầu tiến. Con không biết sự thay đổi của con có gì chưa ổn không Thầy, con rất mong Thầy chỉ dạy.<p>
Con cảm ơn Thầy.
Ngày gửi: 08-09-2012
Câu hỏi:
Thưa thầy,<p>
Thời gian vừa qua con tập trung vào việc học ngoại ngữ cho một kỳ thi để tạo điều kiện đi du học và con có một khoảng thời gian rất thú vị. Con bị căng thẳng, áp lực khủng khiếp, ngủ không ngon và lúc nào cũng chỉ mơ thấy tiếng Anh và kỳ thi. Khi con cảm thấy nặng nề nhất thì là lúc con nghe pháp thoại của thầy và con nhận ra là: "À, hóa ra là vậy" .<p>
Ban đầu "Con cho là con thi được".<p>
Tiếp theo con nghĩ là: "Con phải thi được".<p>
Tiếp theo con lại tiếp tục nghĩ rằng: "Con sẽ phải thi được".<p>
Con cứ đắm chìm như vậy cho đến lúc nghe pháp thoại thì con nhận ra rằng, vì con tập trung quá nhiều vào tương lai và mong cầu nên con đã đánh mất hiện tại. Phiền não ở chỗ, ngày hôm qua thì đã qua, ngày mai thì chưa đến. Chỉ có hiện tại mà con cũng đang đánh mất cho những suy nghĩ lang thang, phóng dật. Giờ con đã ngộ ra rồi thầy ạ. Con sẽ cố gắng từng ngày, còn kết quả ra sao thì mặc nó. Vì tương lai là kết quả của hiện tại mà.<p>
Tuy đã cởi bỏ được vướng mắc của một quãng thời gian dài áp lực, song giờ đây con lại mắc vào một vướng mắc khác. Con nhẹ nhõm hơn với việc cởi bỏ áp lực, nhưng hình như là con đang cởi bỏ nhiều quá thầy ạ. Con không lo lắng gì đến kết quả nữa nhưng lại không chăm chỉ như trước đây. Ở một góc sâu xa nào đấy, con thấy con đang kỳ vọng vào bản thân mình, vừa nới lỏng vừa chặt chẽ, không hoàn toàn một điều gì cả và con thấy rất mâu thuẫn.<p>
Con mong được nghe thầy chỉ dạy!<p>
Con tạ ơn thầy ạ!<p>
Ngày gửi: 31-07-2012
Câu hỏi:
Dạ thưa sư. Con muốn hỏi sư là làm thế nào để học cách lấy lại thăng bằng trong cuộc sống hiện tại.
Ngày gửi: 21-06-2012
Câu hỏi:
Kính thưa thầy, xin thầy đừng rầy con khi con hỏi thầy điều này. Suốt 5 năm nay, sau khi lập gia đình, con gặp phải nhiều chuyện buồn, đau lòng trong tình cảm vợ chồng. Nhưng rồi mọi chuyện dần được giải quyết êm thấm, cho đến bây giờ thì gần như tốt đẹp khoảng 80%. Nhưng không hiểu sao, con vẫn cảm thấy còn đau lòng, chán nản, hối tiếc, mệt mỏi và đôi lúc ý nghĩ tự tử cứ quay đi quay lại trong tâm trí con. Học thầy, con nhận biết rồi cho ý nghĩ đó đi qua. Nhưng nhiều lúc con cảm thấy nặng nề quá, dường như suy nghĩ đó cứ ám ảnh con. Bây giờ, nhìn vào gia đình con, ai cũng cho là đầy đủ, hạnh phúc với 2 đứa con nhỏ thông minh, xinh xắn, ngoan ngoãn. Với mọi người, kể cả với chồng con, con luôn tỏ ra vui vẻ, bằng lòng với mọi cái. Nhưng những khi một mình, con lại có cảm giác chán chường và không muốn sống tiếp, cảm thấy chết tốt hơn... Thưa thầy, con muốn xin thầy lời khuyên để vượt qua tình trạng này.
Ngày gửi: 10-06-2012
Câu hỏi:
Một lần nữa con xin cám ơn thầy đã gửi thư trả lời câu hỏi của con. Sở dĩ con hỏi thầy vì một người thân của con đã phụ bạc làm con vô cùng đau khổ. Sau khi đươc thầy chỉ dạy, con đã chú tâm quan sát và nhận ra hạnh phúc hay đau khổ đều là do thái độ của mình mà thôi. Giờ đây con không oán trách người đó nữa và con nhận thấy khi tha thứ tâm con nhẹ nhàng thanh thản hơn và con đã lấy lại được thăng bằng trong cuộc sống. Nhiều khi con cứ băn khoăn tự hỏi không biết như thế là bao dung, độ lượng hay là nhu nhược. Qua sự chỉ dạy của thầy con sẽ chú tâm quan sát để hiểu rõ hơn về chính bản thân mình. Kính chúc thầy sức khoẻ!
Ngày gửi: 31-05-2012
Câu hỏi:
Thưa Thầy trong cuộc sống có những điều con suy đoán và dự định rất đúng ví dụ như buổi sáng con rất lười đi học và con nghĩ ngày mai hoặc buổi chiều con có thể mượn bài của bạn để xem lại cũng được vẫn hiễu mà, và đúng là con có thể làm được như vậy thật. Nhưng con nhận ra rằng đó là phân biệt qua lý trí vong thức, đó là sự che đậy khéo léo, tinh vi của bãn ngã và vì là lý trí nên không thể thấy rõ bản chất của Pháp. Thưa Thầy cho con xin ý kiến và có phải vì thế nên chúng ta mới cần phải thực hiện các ba-la-mật mà trong trường hợp của con là tinh tấn phải không ạ? Con cảm ơn và chúc Thầy sức khỏe.