Thông báo:
Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.
Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.
Sadhu sadhu lành thay!
Ngày gửi: 26-09-2012
Câu hỏi:
Con đem hết lòng thành kính đảnh lễ Sư Ông ạ
Kính mong Sư Ông hoan hỷ chỉ giùm cho con hiểu biết được trên một sự việc, một hành động, một thái độ hay một trạng thái đâu là nhân, đâu là quả? Nhận biết được nhân quả rồi, con nên có thái độ và trạng thái như thế nào để điều chỉnh hành vi và nhận thức theo tùy duyên thuận pháp ạ?
Con đem hết lòng thành kính biết ơn Sư Ông ạ!
Mettatrieu
Ngày gửi: 09-09-2012
Câu hỏi:
Thưa thầy, <p>
Con đã từng tham dự một lớp thiền của thầy và được thầy giảng dạy về pháp sống với thực tại. Con đã làm theo như những gì con muốn và tin vào bản thân mình hơn. Tắt cả mọi thứ, từ công việc cho đến gia đình con đều hướng theo tự nhiên, cố gắng giảm đi sự sân si, trở về với sự an lành và trọn vẹn với thực tại. <p>
Nhưng trong công việc hay thực tế xã hội hiện giờ, cố gắng trong sáng và trở về với bản thân thực sự, con thấy làm không được thầy ạ. Con càng lui một bước, họ càng tiến thêm một bước. Họ không để cho cuộc sống an lành và thực tại. Có thể môi trường con không áp dụng được hay tại con chưa làm đúng theo cách thầy đã dạy. Con xin thầy dạy cho con làm cách nào để áp dụng được bài học thầy dạy con. <p>
Con xin cám ơn thầy.<p>
Ngày gửi: 17-08-2012
Câu hỏi:
Thưa thầy cho con được hỏi là:<p>
1. Thanh lọc tâm có thật quan trọng và cần thiết không?<p>
2. Vô vi và sống thuận pháp có điểm gì giống và khác nhau? Theo con thấy: sống thuận pháp là như lý tác ý và được hướng dẫn bởi trí tuệ thấy thực tánh pháp; còn vô vi là không làm gì cả tức là đã làm tất cả, sở dĩ vậy: Thiên nhiên trời đất vốn đã vận hành thành chu kỳ tự nhiên trọn vẹn, nếu chúng ta tác động vào một yếu tố nào đó thì cũng là làm đảo lộn chu trình trên. Nếu chúng ta không làm gì cả thì tức là đảm bảo được chu trình trên vẫn hoạt động bình thường.
Ngày gửi: 15-08-2012
Câu hỏi:
Con nghe nói "Duy tuệ thị nghiệp" tức là lấy giác ngộ làm sự nghiệp. Vậy cho con hỏi: lập nghiệp như vậy lấy vốn liếng gì để đầu tư và đầu tư vào việc gì mới đúng?
Ngày gửi: 05-08-2012
Câu hỏi:
Kính thưa Thầy. <p>
Con là người thường viết lách rất nhiều. Nhưng từ khi con bắt đầu tập hành theo lời chỉ dẫn là hãy thận trọng quan sát tự nhiên những gì xảy ra trong mình và chung quanh mình, con không còn cảm thấy có hứng thú hay có đề tài gì để viết hay chia sẻ nữa hết. <p>
Con thấy tất cả đều là tự nhiên thôi, hạnh phúc hay khổ đau gì cũng vậy, đâu có gì để phải nói. Không biết Thầy có gì chỉ dạy cho con không. Con xin cám ơn Thầy.<p>
Ngày gửi: 27-07-2012
Câu hỏi:
Thưa Thầy, <p>
Con có may mắn được trực tiếp nghe Thầy kể chút chút về cuộc đời Thầy khi Thầy giảng Pháp ở Hà Nội. Con xin mạnh dạn đề xuất đến Thầy về việc cho ra đời một cuốn tạm gọi là sách trong đó kể về cuộc đời tu tập của Thầy do chính Thầy viết hoặc kể lại thì thật là tốt lành cho đệ tử chúng con.<p>
Con kính mong Thầy hoan hỷ đồng ý. <p>
Ngày gửi: 13-06-2012
Câu hỏi:
Con thưa thầy hành động như thế nào gọi là sống thuận Pháp, xin thầy cho con ví dụ, con cám ơn thầy.
Ngày gửi: 07-06-2012
Câu hỏi:
Kính thưa Thầy,
về bài học sống "tùy duyên, thuận pháp, vô ngã vị tha". Con gặp trường hợp thế này, Thầy xem cách ứng xử của con có phải là sống tùy duyên thuận Pháp không ạ?<p>
Công ty con là công ty nước ngoài, mấy năm rồi không tăng lương cho nhân viên, trừ những ai được tăng lên vị trí manager thì được tăng lên rất cao.
Lạm phát, đồng tiền VND mất giá, mà công ty không tăng lương hằng năm nên nhân sự nghỉ việc rất nhiều. Để giữ nhân sự, Công ty con tăng lương 10% cho hầu hết nhân viên có thời gian làm việc trên 1 năm. Con cũng làm trên 1 năm nhưng không được tăng. Ban đầu, khi biết được điều này, có thấy tâm ganh tỵ của mình nổi lên, rồi tâm con phản kháng là mình sẽ thế này, mình sẽ thế kia. Sau khi nhận biết và quan sát như thế thì dần tâm ganh tỵ, phản kháng biến mất. Rồi con nghĩ như sau:<p>
1. Lương tăng lên 10% cũng không làm cho con hạnh phúc hơn. Vì với thu nhập hiện tại, con cũng sống thoải mái và cũng có tiền để đi làm phước hàng tháng.<p>
2. Nếu con mail hỏi sếp thì liệu có được tăng lương hay không (vì nếu sếp muốn tăng cho con thì đã tăng rồi, không cần con phải hỏi).<p>
3. Con cũng đang muốn thay đổi công việc. <p>
4. Nếu mail chỉ để muốn biết lý do thì đối với con cũng không có ý nghĩa gì, mà nhiều khi lại gây khó chịu cho sếp con.<p>
Thế nên con chọn cách im lặng, xem như không biết gì. Và như thế thì con lại thấy thoải mái.
Thưa thầy con sống như thế có phải là tùy duyên, thuận pháp không ạ.
Ngày gửi: 01-06-2012
Câu hỏi:
Thưa Thầy,
Con đang là nhân viên cho một công ty. Phòng con làm việc trước đây bây giờ sát nhập với một Phòng khác thành một Phòng mới. Việc sát nhập đã hơn 4 tháng rồi. Trong phòng chia thành hai nhóm, nhóm A và nhóm B không thích nhau... Con trước đây thì theo nhóm A bởi vì là phòng cũ của con, toàn là đàn ông. Thời gian 2 tháng trở lại đây con thấy nhóm A (nhóm của con), mỗi khi ăn cơm trưa xong mọi người thường hay tụ tập nói chuyện với nhau. Lúc trước con cũng có ăn cơm chung với nhóm và có tụ tập với mọi người. Thời gian gần đây con nhận thấy việc tụ tập “tám” với nhau mang lại nhiều cảm xúc không tốt cho mình vì khi tụ tập lại thì không nói đến người này, thì cũng sẽ nói đến người khác, không có chuyện này thì sẽ có chuyện khác. Trong nhóm con mọi người thường hay bàn bạc những cách “chiến tranh” với nhóm còn lại – Nhóm B và các phòng ban khác để bảo vệ nhóm mình. Con nhận thấy rằng tại sao con người ta phải làm như vậy – ai cũng có cuộc sống mưu sinh cho mình và gia đình thôi mà, tại sao không thể sống hòa hợp với nhau mà phải đấu đá nhau, tất cả vì chức vị và chỗ ngồi của mình. Đôi khi con thấy rất mệt mỏi. Do đó, con không thường tham gia tu tập với mọi người nữa vì con thấy điều đó không tốt. Có lần đi nhậu với mọi người con nói mình nên từ bi với mọi người thì sẽ tốt hơn thì sếp con nói “Từ bi có nuôi sống mình được không và sống là phải chuẩn bị cho chiến tranh – nghĩa là luôn phải sẵn sàng đấu đá với mọi người khi họ đụng đến miếng cơm của mình”. Đồng nghiệp con thường hùa theo Sếp, con thì không thích vậy.<p>
Bây giờ, mối quan hệ của con và nhóm không tốt. Con không làm gì cả, nhưng mọi người đang quay mặt với con và đôi lúc cũng có những xung đột với nhau và con thấy khó chịu và buồn. Thầy ơi, đôi lúc con thấy làm người tốt cũng khó, con không theo họ điều đó có nghĩa là con phải chọn lựa cách nghỉ việc là tốt nhất. Khi nói “Tùy duyên thuận pháp, vô ngã vị tha”, con quán vô thường rồi cũng buông bỏ, con rất muốn hành theo nhưng trong trường hợp này tâm con cứ bực mình và lăn tăn hoài vì hàng ngày phải tiếp xúc với cảm giác này hoài. Con không muốn đấu đá, con không muốn làm tổn thương ai cả, con không muốn mình làm điều sai với mọi người… cũng như trong nhóm con thích tụ tập nhậu nhẹt, con không thích và từ chối thì giống như mình phải tự loại mình ra khỏi nhóm và con có thể sẽ chỉ có nghỉ việc mới thoải mái thôi. Con cũng khởi lòng từ, và cảm ơn cái khổ để cho mình nhìn thấy nhiều vấn đề thực của cuộc sống. Nếu môi trường làm việc thế này thì con nên nghỉ việc không Thầy, mà nghỉ việc thì cuộc sống của con thêm nhiều nỗi lo nữa và phải mất thời gian đi tìm việc làm mới trong lúc kinh tế khó khăn này.<p>
Con phải làm sao lúc này, mong Thầy chỉ dạy cho con.
Con cảm ơn Thầy rất nhiều.
Ngày gửi: 26-03-2012
Câu hỏi:
Kính thầy! Wow, con có nghe bài giảng ngày 5 vừa qua và không còn nghi ngờ về 4 chữ "tùy duyên thuận pháp" mà thầy giảng rất rõ ràng, đồng thời con thấy ra "buông" cũng là "sống" trong cái được trải nghiệm ngay trong giây phút đó. Thưa đây cũng là lý do con thích nghe thầy giảng hơn vì con cảm nhận pháp ở ngay chính mình khi nghe pháp. Con xin thành kính tri ân thầy. <p>
Con xin thầy đừng quên cho con ý kiến về việc viếng thăm USA thầy nha.