loading
Hỏi Đáp Phật Pháp

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 14-01-2018

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ Thầy.
Dạ, thưa Thầy, cho con xin được hỏi điều này ạ. Có phải tạo mối quan hệ với bất kỳ điều gì là nguyên nhân khổ, vì bản thân mong sẽ nhận được sự hồi đáp, nhưng mọi việc không như mong đợi vì thế đau khổ. Còn mối tương giao tự nhiên là sống thuận pháp, không có mong cầu, nên không đau khổ. Thưa Thầy, con hiểu đúng không ạ? Con rất mang ơn Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 14-01-2018

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, con muốn lên chùa Bửu Long xin ở lại khoảng 10 ngày để tu theo đại chúng, không biết có được không thầy?

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 14-01-2018

Câu hỏi:

Con kính thầy!
Con đã nhận ra, Đạo chỉ đơn giản là trở về thấy ra sự vận hành của mình đang hòa đồng trong sự vận hành của cái toàn thể. Về sống như cái cây trước hiên nhà, cứ để pháp vận hành một cách tự nhiên, ở đó không cần một quan kiến gì, không cần lấy bỏ thêm bớt bất kể điều gì. Chỉ đơn giản là vậy. Không còn một sự ràng buộc nào cả.
Khi con nhận ra, con chỉ biết nói rằng: "Ồ, Đạo ngay trước mắt".
Con biết ơn thầy vô cùng, thầy đã chỉ đường cho con về lại chính mình.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 14-01-2018

Câu hỏi:

Thưa Thầy,
Con vừa có thêm một trải nghiệm về thân tâm để hiểu thêm về bản ngã.
Con sống một mình nuôi con đã nhiều năm, sau khi con trai con lập gia đình, con chọn cho mình con đường tâm linh để tu tập. Do một nhân duyên không định trước, con phải chăm sóc cho một cháu bé, con của em ruột con, học tại Úc, cháu không có ba mẹ bên cạnh từ khi cháu 12 tuổi, đến nay cháu 14 tuổi.
Do nghe Thầy dạy, tu tập trong bất kỳ hoàn cảnh nào, con luôn nhắc mình, đây cũng là nhân duyên để thực tập. Con thường nói với bạn bè, có lẽ con chưa học xong bài học nuôi con, nên pháp đến muốn con học lại bài học này.
Thực tế là việc nuôi và dạy đứa trẻ không phải con mình có nhiều khó khăn hơn là nuôi con của mình, nếu nghiêm khắc quá, cháu sẽ buồn và áp lực, nếu không nghiêm khắc cháu sẽ tự chọn cách dễ dãi cho mình như chơi game, ít học, ít vận động, ít giao thiệp với người ngoài... mà con thì vẫn còn phải đi làm việc bình thường, thời gian không có nhiều để dành cho cháu bé.
Ngoài việc chăm sóc ăn uống, nhắc nhở việc học, con đã suy nghĩ rất nhiều việc làm sao giúp cháu trở nên mạnh dạn, tự tin, không bị cuốn hút vào chơi game... và con đã đặt ra rất nhiều quy định cho cháu với hy vọng là cháu sẽ sống tốt, học tốt và hoà nhập vào môi trường sống tốt, theo suy nghĩ chủ quan mà con nghĩ là rất đúng của con.
Kết quả của việc này, con đã làm cho cháu bị căng thẳng, đau khổ, phản ứng với con, khóc với ba mẹ, và nói rằng con không thương cháu.
Trước sự căng thẳng, đau khổ và phản ứng của cháu, con chợt giật mình nhìn lại, tự hỏi: con đang làm gì vậy? Con đang thực hiện những ý đồ theo bản ngã của mình đặt ra, khi con đeo đuổi thực hiện những điều này, con hoàn toàn không có tình thương dành cho cháu, con chỉ muốn cháu rèn luyện để trở thành, con đã muốn cháu phải là, sẽ là... mà không có quan tâm thấu hiểu cháu cần gì, con thật là lạnh lùng và xấu khi thực hiện những ý đồ bản ngã của mình áp đặt lên cho cháu.
Ngay khi con nhìn lại mình, con chợt cảm thấy rất ân hận, rất có lỗi với cháu, một tình thương rất lớn khởi lên trong con dành cho cháu. Con không còn muốn cháu phải là, sẽ là... gì nữa hết, con mặc kệ cháu sẽ ra sao trong tương lai, ngay lúc này đây, con chỉ muốn cháu được vui, được hạnh phúc như những đứa trẻ bình thường khác.
Ngày hôm sau, con đã ngồi lại nói với cháu bằng tình thương rất chân thật của mình, chỉ vì dì lo lắng cho tương lai con, nên đã yêu cầu con việc này việc khác, nay con muốn làm gì cũng được, miễn là con thấy vui, con hãy tự sắp xếp việc học và mọi việc của con theo cách của con, chỉ một điều là dì muốn con hiểu là dì rất thương con, thương con như là mẹ con đã thương con vậy. Cháu bé gật đầu, hiểu và chấp nhận lời con.
Sau hôm đó, mọi việc hoàn toàn thay đổi, cháu vui vẻ và cởi mở, cháu tự sắp xếp giờ học, giờ chơi, cháu hỏi han và quan tâm đến con nhiều hơn, và tự trong thâm tâm con, con hiểu là con thương cháu nhiều lắm.
Thưa Thầy, thật là may mắn cho con và cho cháu bé, là con đã nhìn lại mình và dừng lại cái hoạt động theo ý đồ bản ngã kịp thời, nếu không con sẽ làm cho cháu con rất tổn thương và đau khổ, mà vẫn nghĩ là mình đang hành động rất đúng.
Con thật rất biết ơn pháp đã đến để dạy con bài học lớn về cách làm một người đúng nghĩa, ý nghĩa của đời người như Thầy thường dạy, là thương yêu và chia sẻ.
Con cũng xin tri ân Thầy đã luôn nhắc nhở chúng con phải luôn nhìn lại mình, thực sự là chỉ khi nhìn lại được mình, thì mới có thể điều chỉnh lại nhận thức và hành vi đúng tốt được, còn nếu không sẽ bị sai sử theo ý đồ của bản ngã, và gây đau khổ cho mình và cho người.
Con kính chào Thầy,
Con nguyện luôn học, hiểu và thực hành theo những lời Thầy và chư Phật đã dạy để mỗi ngày thanh lọc thân tâm bằng sự nhận biết những nhận thức và hành vi từ thô đến tế của mình.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 14-01-2018

Câu hỏi:

Con xin kính chào thầy.
Con có nghe bài pháp thầy giảng về ý nghĩa của đau khổ và mỗi ngày con đều nghe pháp thầy giảng. Ngày trước con có vài lần đặt câu hỏi với thầy về việc ăn chơi nhậu nhẹt của chồng con, lúc đó con rất đau khổ. Mấy ngày nay chồng con đi chơi không về nhưng tâm con không buồn không khổ cũng không vui. Con không mong mọi chuyện sẽ tốt hơn hay xấu hơn, bởi vì thầy thường nói cái gì qua thì cho nó qua, cái gì đến thì đón nhận. Con đã thấy chồng con không có lỗi với con, con nghĩ chắc đó là do duyên nghiệp của con khiến con phải gặp người như vậy để chịu đau khổ mà học ra bài học của mình. Từ xưa đến giờ con lúc nào cũng im lặng rồi chịu đựng, nhẫn nhịn với chồng. Tâm con bây giờ bình yên, mọi chuyện trong nhà con vẫn chu đáo mặc dù chồng con không về.
Con chỉ xin hỏi thầy, con sống vậy đúng chưa hay là con nhu nhược?
Con xin chúc thầy nhiều sức khỏe.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 13-01-2018

Câu hỏi:

Kính bạch Sư!
Con nghe pháp của Sư gần hai năm nay và thực hành theo sự chỉ dẫn của Sư con thấy thật dễ tu. Cuộc sống của con ngày càng đơn giản và biết chấp nhận mọi hoàn cảnh, sống với nó ít mong cầu, ít chống đối. Con rất thành tâm cảm ơn Sư.
Không biết lịch trình của Sư có đi giảng ở San Jose California xin cho con biết để con được đảnh lễ và tri ân Sư. Con ít tiếp xúc với ai nên không biết ở San Jose có đạo tràng nào tu theo Sư không, xin cho con biết để con liên lạc. Thành thật tri ân Sư.
Con Nguyên Bảo.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 13-01-2018

Câu hỏi:

Kính thưa thầy! 1 vài năm trước con có thực hành quán niệm hơi thở nhưng con bị ngưng thở mất 1 vài phút nên con không thực tập nữa. Sau đó con thực hành minh sát, khi thực hành con hay bị thịt giựt, người nổi gai ốc, hoặc mắt thấy ánh sáng nhỏ như ngôi sao rồi mất, hay đốm đen mờ mờ như khói, hay tim đập nhanh. Mỗi lần bị vậy con cũng đều ghi nhận, con không biết thực hành có đúng pháp không hay con bị nhầm lẫn ạ. Xin cám ơn thầy, mong thầy được an lạc.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 13-01-2018

Câu hỏi:

Thưa thầy,
Con hay bị mệt mỏi, nên con mới tập quan sát cảm thọ của mình. Dựa trên 12 nhân duyên, con suy luận rằng có thân, sinh ra xúc, rồi cảm thọ mỏi, đau, sau đó sinh tâm buồn, chán nản, rồi cứ luân hồi tiến trình tâm đó làm sự mệt kéo dài, sinh ra các hệ lụy khác như bứt rứt, phóng tâm, tâm xao động, rồi có xu hướng tìm đến thú vui giải trí, nghe pháp để giảm bớt sự mệt mỏi. Rồi thỉnh thoảng con cũng hay nhắc là cảm thọ này không phải của ta, chỉ có sự mệt nhưng không có ai mệt. Diễn biến cảm thọ rất khó thấy, con chỉ suy luận trên lý nhân duyên chứ con không thấy được diễn biến của tiến trình tâm. Nhờ thầy chỉ dạy cho con con đường để làm chủ được bệnh.
Con cảm ơn thầy nhiều.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 13-01-2018

Câu hỏi:

Thưa Thầy cho con hỏi. Như khi ngồi Thiền, con khởi 1 tâm, con liền giác thấy rõ vọng, khi ấy vọng là chơn, là thật tánh, giác tánh. Sau đó tâm con thấy rỗng rang thanh tịnh. Vậy con có bị vào cái không vô ký hay là không? Kính xin thầy từ bi chỉ dạy. Và nếu trụ vào cái không đó thì có bị lỗi gì không? Con xin cảm ơn nhiều.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 13-01-2018

Câu hỏi:

Kính Sư. Con nhờ Sư chỉ cho con biêt chỗ khác nhau và giống nhau của thiền Tứ Niệm Xứ và thiền Vipassanā. Con cảm tạ Sư.

Xem Câu Trả Lời »