Thông báo:
Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.
Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.
Sadhu sadhu lành thay!
Ngày gửi: 16-10-2021
Câu hỏi:
Con kính đảnh lễ sư ông.
Sao con thấy lúc này con nghe pháp không còn hiểu như trước nữa. Con rất thích nghe pháp sư ông giảng nhưng bây giờ trong con có cảm giác như bị bão hòa vậy. Con kính mong sư ông cho con lời khuyên, con kính tri ân sư ông.
Ngày gửi: 16-10-2021
Câu hỏi:
Con chào Sư Ông và các bạn đạo hữu, con xin chia sẻ quá trình trải nghiệm gần đây trong mùa dịch, con hiện tại là công nhân trong thành phố Hồ Chí Minh, khi nghe tin dịch bệnh đang lan rộng trong thành phố, ban đầu con rất bất an lo lắng con đã tự động nghỉ việc để bảo vệ sức khoẻ của mình, mặc dù đã ở nhà trọ hạn chế ra ngoài nhưng đúng thật, tâm trạng cũng không khá mấy vẫn sợ hãi, lăng xăng đủ điều. Nhưng nhờ ơn Sư ông và chánh pháp con nhận ra được đây là bài học của chính mình. Lúc đó công ty tạo điều kiện cho công nhân trở lại làm việc, con thấy rằng bây giờ thay vì sợ hãi quay đầu trốn chạy về quê, con nên đối diện với chúng, con quyết định trở lại công ty làm việc với tâm thái thoải mái điều gì đến thì mình đối diện thôi. Mà đúng thật, trải qua hơn 2 tháng con cảm thấy cảm ơn những khó khăn đó và con đã tiêm đủ 2 mũi vắc xin để thuận tiện cho việc đi lại và làm việc trong xã hội. Con nhận ra rằng thứ đáng sợ không phải là covid hay vắc xin như một bạn đạo hữu có hỏi, có hại bản thân mình hay không quan trọng vẫn là thái độ của bản thân mình trước những sóng gió đó có sáng suốt thấy biết mình hay không. Mục đích con chia sẻ không phải để khoe mẽ hay chứng tỏ mình vì con đã từng trải qua cảm nhận gần giống như các bạn đạo hữu đã chia sẻ, con xin chân thành đảnh lễ sư ông và cảm ơn các bạn đạo đã chia sẻ.
Sādhu! Lành thay!
Ngày gửi: 16-10-2021
Câu hỏi:
Kính bạch sư ông, con mong thầy có thể giải đáp cho nỗi thắc mắc bấy lâu này của con ạ.
Con từ nhỏ đã được nghe về những câu chuyện mẹ con kể, rằng bà ấy đã gặp nhiều ma quỷ và bị chúng phá thế nào, rồi bà gặp được đạo Phật. Con từ khi sinh ra đã được mẹ cho biết về đạo, nhưng cái mẹ con dạy lại là những nghi thức đọc kinh cầu nguyện, đến lúc con lớn hơn và nhận thấy những thứ đó không giúp ích được nhiều thì con mới nhận ra tính thực tiễn và vô cùng bình đẳng của đạo Phật so với các tôn giáo khác. Con đã hiểu về những phản ứng trong tâm mình mà con luôn làm ngơ từ trước đến giờ và cách để chuyển hoá nó là dùng vipassanā. Mặc dù con lúc này đã có niềm tin hơn, và con cũng đang từng bước trên con đường chuyển hoá mình, mẹ con thì dù cũng nghe ít pháp thoại nhưng vẫn chưa hiểu về tâm nhiều và bà luôn coi trọng những nghi lễ hơn. Con biết mình không thể nói là mẹ con sai được vì những thứ bà ấy trải nghiệm đều không phải là nói dối, có đôi lúc con cũng gặp và thấy những thứ ở hoàn cảnh bên ngoài xảy ra mà khi kể ra người ta cũng không tin được. Thế nên nhiều lúc con không biết và không tin được vào khả năng của mình, liệu con có bao nhiêu khả năng để thay đổi sự việc, nếu như khi con bị ma quỷ phá thì liệu một người mới bước vào con đường này như con thì có thể làm được gì? Chẳng hạn như những bùa chú hay dự đoán tương lai, chúng đều có thật, con đã chứng kiến và được nghe những người không thể chống lại nó và làm những điều điên rồ, nó làm con thấy sợ và cảm thấy hoài nghi. Nội tâm con bị dằng xé, con cũng thấy mình là người khá nhạy cảm với cảm xúc và thậm chí là cảm xúc người khác, thế nên nhiều lúc con rất đau khổ. Con muốn thay đổi và thử nhưng lại sợ mình sẽ làm sai và lãng phí thời gian. Con cũng không rõ mình mong chờ điều gì vì con biết những lo lắng này là vô ích, nếu con không làm thì sẽ không thay đổi được gì, nhưng xin sư ông cho con biết liệu con người ta có bao nhiêu tự do, liệu con nên làm gì với những cảm xúc không lành mạnh này? Con không muốn sợ hãi hay đau khổ nữa, con cũng muốn mình từ bi và dũng cảm hơn, để không bao giờ bị lạc lối giống như những người đó. Nhưng mà đến tận bây giờ con vẫn chưa làm được gì, con vẫn đau khổ và không ngộ được, thế nên con sợ bản thân con không có năng lực, con hiểu sai cái gì đó và con sẽ làm hỏng việc rồi lãng phí kiếp này, con cứ liên tục sợ và hoài nghi như vậy thầy ạ!
Nếu thầy biết, xin thầy có thể chỉ bảo cho con được không ạ?
Con xin cảm ơn thầy vì đã đọc những dòng này của con ạ. Con thành tâm cảm ơn thầy.
Ngày gửi: 16-10-2021
Câu hỏi:
Con kính chào sư ông,
Chuyện là con có nghe bài giảng của sư ông và có một thắc mắc ạ. Sống đúng tốt không làm điều ác là thiện, nhưng trong cuộc sống có nhiều cái khó phân biệt thiện ác đúng sai như kiểu bỏ phiếu tử hình tử tù là thiện hay ác, nên tiêm vacxin là đúng hay không tiêm mới đúng,... Hay những câu hỏi triết học kiểu giết một người để cứu năm người là đúng hay sai. Những cái này thì mình phải làm sao để đủ tỉnh táo lựa chọn ạ.?
Con cảm ơn sư ông.
Ngày gửi: 16-10-2021
Câu hỏi:
Con chào sư ông ạ,
Dạo gần đây con đọc bài về vaccin cảm thấy lo lắng quá. Con thấy không tiêm cũng đúng mà tiêm cũng đúng, đường nào cũng rủi ro. Mọi người xung quanh con cứ như chia làm hai phe và bảo rằng con tự quyết định. Mẹ con thì bảo con phải tiêm vacxin. Con vẫn còn ở nhà nhưng muốn vào thành phố vẫy vùng phải tiêm đủ vaccin, không tiêm bị ép đủ điều. Con không hiểu sao tiêm vaccin vẫn bị nhiễm, vẫn là nguồn lây, vậy mà họ ép tiêm để làm gì.
Con nghe nói hãy quay về bên trong, câu trả lời ở đấy nhưng con không nghe ra. Làm sao để bình tĩnh trong thời bây giờ được ạ? Con cảm ơn sư ông.
Ngày gửi: 16-10-2021
Câu hỏi:
Thưa Thầy!
Trong ngày có thọ Bát Quan Trai Giới ở nhà, con có thể ngủ trưa trong giờ Ngọ, từ 12 giờ 30 phút đến 13 giờ được không, như vậy có phạm giới "ngủ phi thời - nằm giường cao rộng đẹp" không, hay là sau 13 giờ trưa mới được chợp mắt?
A Di Đà Phật!
Thiện Giác Cư Sĩ,
Càng Long - Trà Vinh.
Ngày gửi: 16-10-2021
Câu hỏi:
Kính thưa Sư Ông và đạo hữu gửi câu hỏi cho Sư Ông ngày 14/10/2021 về việc đạo hữu đang gặp khó khăn trong kinh doanh, mọi việc đang trên bờ sụp đổ, bạn hỏi Sư Ông nên “buông” hay nên “kiên nhẫn”. Sư Ông đã trả lời cho bạn một cách tuyệt vời và rất rõ ràng.
Tuy nhiên do bạn đang học bài học cho riêng bạn, cho hoàn cảnh của bạn nên Sư Ông khó mà đưa ra “chiêu thức chi tiết” để bạn hóa giải tình huống được, chiêu thức phải do bạn tự học, thậm chí tự sáng tạo dựa trên ”yếu chỉ” sư ông đã cho.
Mình có hoàn cảnh tương tự bạn nên xin chia sẻ thêm với bạn để bạn có thêm thông tin, thêm niềm tin vượt bão.
Cũng như bạn, cách đây 10 năm, mình đã rơi vô hoàn cảnh thập tử nhất sinh cho doanh nghiệp mình, nợ nần chồng chất, nhà cửa của mình cầm hết cho ngân hàng, nguy hại hơn mình đem cả sổ đỏ của cả 6 anh chị em ruột trong nhà mình vì tin tưởng mà cho mình cầm cố làm ăn. Thế mà mình mất khả năng trả nợ. Không những vợ con sẽ ra đường mà các anh chị vốn hiền lành chân chất ở quê vì mình mà mang họa. Thêm nữa, xã hội đen ngày ngày đến công ty làm áp lực, các chủ nợ có thế lực thì nhờ công an mời mình làm việc hàng ngày. Hoàn cảnh phải nói là chết sướng hơn sống.
Lúc đó mình như bạn: câu hỏi buông hay chiến đấu tiếp? (mà bây giờ mình theo sư Ông rồi nên mình gọi cách khác là - tiếp tục học bài này hay bỏ học, chuyển lớp khác).
Buông, tự tử, bỏ trốn, buông hết trách nhiệm để làm lại cuộc khác? Nhiều câu hỏi lắm. Nhưng bạn ạ, mình hiểu vô cùng trong hoàn cảnh này. Lúc đó mình chưa gặp Sư ông nhưng may sao Pháp cho mình thức tỉnh. “Buông” hay “Chiến tiếp” chỉ là ý chí của bạn và mình, mà cái “ý chí” thì nó không giúp được gì cho bạn và mình lúc này cả. Giống con trâu đã bị buộc vào cái cọc với một sợi dây, bạn muốn thoát ra nhưng càng chạy, càng mệt, đất đai xung quanh càng bị tàn phá hoang tàn, mũi bạn lỡ loét. Càng xấu thêm.
Mình ngồi lại, không làm gì cả. Quan sát lại thân mình (huyết áp tăng, tóc bạc dù mới hơn 30, đề kháng kém, mất ngủ, thể lực yếu ớt vì không tâm trí nào thể dục thể thao,…). Quan sát Tâm, thì là một mớ hỗn độn, hay tức giận, lo lắng vô cớ, một cú điện thoại đã giật thót mình, stress triền miên, tâm trí căng thẳng quá trong một thời gian dài, như sợi dây cao su giãn quá lâu ngày hư rồi, bệnh hoạn,… chỉ sống với cái tương lai mà không thiết gì hiện tại!
Tất cả những điều đó là hệ quả của những hành vi, những quyết định, hành vi sai lầm của mình trong cuộc khởi nghiệp và trong kiếp trước. Trong hành trình khởi nghiệp, mình cũng có gặp nhiều quý nhân và may mắn nhưng nó vẫn không cứu vãn được kết quả cho mình!
Nhưng cho dù ngày mai trời có sụp đi nữa thì hôm nay nó vẫn chưa sụp, mình phải trọn vẹn với việc phải làm hôm nay. Đưa con đi học thì cứ đưa, tiếp đối tác thì cứ tiếp, trọn vẹn, chân thành và cầu thị. Mọi công việc hàng ngày đến cứ trọn vẹn xử lý, không trốn tránh. Đoạn này nói thì ngắn nhưng khó nhất, lúc đó phải thật buông cái “Tôi” của mình đi thì mới đủ dũng khí để đối mặt mọi tình huống và thật cầu thị.
Nhớ nhe bạn, trọn vẹn với hôm nay và bây giờ. Ngày mai trời có sụp thì hôm nay nó cũng chưa sụp, mà cho dù hôm nay nó sụp thì bây giờ nó vẫn chưa sụp! Nó chưa sụp thì bạn cứ trọn vẹn với việc đang làm, trọn vẹn với cả trái tim, khối óc, và cái thân thể này!
Và cuối cùng, những cái chưa xảy ra sẽ xảy ra theo cách rất khác mà mình tưởng tượng. Có những cái xấu hơn, có những cái tốt hơn rất nhiều. Nhưng tựu chung lại mọi thứ đều ổn thỏa.
Bạn ơi, Pháp mầu nhiệm đến mức, khi thử thách bạn đủ, Pháp sẽ cho bạn một món quà mà khi bạn biết giá trị nó bạn sẽ mừng đến phát khóc. Mọi việc Pháp sẽ chu toàn cho bạn, hãy trọn vẹn ngay với các công việc đang tới mà bạn “phải làm”, đón nhận chúng với tâm hân hoan đi. Hân hoan với cả nỗi thống khổ, những sỉ nhục, với những chua cay của sự thất bại, hân hoan với bờ vực của sự sống và cái chết của doanh nghiệp, tận hưởng từng phút giây của “cái đau đớn mầu nhiệm này” bạn nhé!
Mà hiện bạn đang có tài sản lớn nhất, đó là bạn có Sư Ông, cộng đồng đạo hữu trên mục hỏi Đạo này, hơn mình rất nhiều so với 10 năm trước!
Chúc Sư Ông thân tâm an lạc,
Chúc bạn Chân cứng đá mềm!
Ngày gửi: 15-10-2021
Câu hỏi:
Con xin kính lễ Thầy.
Kính thưa Thầy, cho con xin hỏi là khi mình nhận ra những ý nghĩ của mình là sai lầm và mình cố gắng ngăn chặn nó lại thì khi đó mình đã tạo nghiệp chưa ạ? Nếu có thì làm sao để sám hối ạ? Và việc sám hối là mình tạo ra nghiệp tốt mà vẫn trả nghiệp cũ hay là mình làm bớt nghiệp cũ ạ?
Con xin hỏi Thầy vấn đề nữa là có những lúc tâm trạng con xuống, đầu con như bị thần kinh, hay sợ hãi mà lại thường xuyên khởi phát nhiều câu nói lung tung, ý nghĩ lung tung bậy bạ không rõ ràng và khiến con sợ hãi vì sợ gây nghiệp. Những lúc như thế con làm sao vượt qua được ạ? Và những suy nghĩ lung tung đó có là nghiệp chưa ạ?
Con xin cảm ơn Thầy thật nhiều
Con xin chúc Thầy thật nhiều sức khỏe.
Ngày gửi: 15-10-2021
Câu hỏi:
Dạ con kính lễ Thầy.
Con rất vui mừng mỗi lần đọc mục Hỏi Đáp và biết Thầy vẫn khoẻ. Con biết pháp luôn hộ trì Thầy và những bạn đạo sống đúng pháp.
Từ khi có duyên phước biết Thầy con thường copy những câu trả lời và một vài đoạn ngắn chọn lọc trong những sách Thầy viết, vào một hồ sơ mà con đặt tên là Lời Thầy Dạy, để thỉnh thoảng con mở ra đọc khi cần tĩnh tâm, khi có câu hỏi, hoặc đôi khi chia sẻ với các bạn trong nhóm nhỏ vài ba phật tử với nhau. Con luôn luôn nói rõ đây là lời giảng pháp/ sách của thiền sư Viên Minh.
Nhưng hôm nay đọc thư một bạn viết, con tự hỏi không biết làm như vậy có lỗi với thầy không vì đã không xin phép thầy trước. Nếu có con xin tạ lỗi với Thầy ạ.
Con thành kính chúc Thầy và tứ chúng chùa Bửu Long an toàn, đầy đủ sức khoẻ.
Con Mia D.
Ngày gửi: 15-10-2021
Câu hỏi:
Thay oi, co nhung bai hoc con hoc rat nhanh, co bai hoc con hoc rat lau. Nhu vay, khi nao hoc xong bai hoc cung la su van hanh cua Phap, chu dau phai do con quyet dinh. Con thay vay co dung khong Thay?
Con xin kinh chuc Thay bang an, suc khoe.