loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 157 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'tự biết mình'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 02-03-2022

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ Thầy!
Hôm nay con lại thấy ra một điều, có những nỗi sợ hại, lo lắng mà mình không tìm cách giải quyết, thì cho dù lên núi hay xuống biển nói cũng bám đuổi theo, chỉ có cách duy nhất là đối mặt với nó và tìm cách gỡ thì khi đó tâm mới được an. Xin thầy chỉ dạy thêm.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 01-03-2022

Câu hỏi:

Thưa Sư Ông, gần đây con quan sát tiếng nói trong đầu của mình, con thấy nó nói liên tục, và ào ạt giống như có người lảm nhảm bên tai con suốt vậy. Con bị vậy lâu rồi ạ, mà do con không nhận ra thôi. Giờ con ước gì mọi tiếng nói đều vắng bặt, để cho đầu con nhẹ bớt, chớ nó cứ nói hoài con cảm thấy mệt đầu quá. May thay, con ít khi nào nói ra theo "các tiếng nói đó", chớ nếu không con sẽ như người điên. Con thưa Sư Ông, có phải con bị chứng hoang tưởng nặng không ạ? Xin cho con lời khuyên trong trường hợp này ạ.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 01-03-2022

Câu hỏi:

Dạ con mến chào Sư ông. Trong cuộc sống hiện tại của con, ngoài những lúc sáng suốt trong công việc và những mối quan hệ hằng ngày thì con luôn dành thời gian để nhìn lại mình. Bạn con góp ý với con rằng, tại sao không để tự nhiên, gì đến thì đón nhận, xem tâm mình lúc đó có chịu nổi hay không? Lúc đó con chỉ biết cười, thôi thì mỗi nhân mỗi duyên mỗi người mỗi khác vậy, con dành khoảng không cho mình trong hiện tại để nhìn thấu vấn đề hơn vì con thấy được rằng nếu bước tiếp con sẽ không ổn. Không phải con né tránh, chỉ là con đang trọn vẹn với chính mình, với mọi thứ xung quanh, điều gì con biết bất ổn với chính mình thì con sẽ không bước tới nữa. Sư ông ơi, trên con đường tìm về chính mình gian nan thật Sư ông nhỉ? Đôi lúc đi một mình đoạn đường, có lúc chênh vênh con lại nương theo pháp của Sư ông. Từng bước từng bước con đi, thấy sai thì con tự điều chỉnh mình lại, mọi ý kiến con điều tiếp thu, ai trái ý nghịch lòng thì con chỉ biết mỉm cười. Con cảm ơn Sư ông đã luôn soi sáng cho con. Con thật sự biết ơn Sư ông đã dìu dắt con qua từng chặng đường đời.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 01-03-2022

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ sư Ông, Con biết ơn Tam Bảo đã dạy dỗ chúng con vượt qua mọi điều diễn ra trong cuộc sống với tâm thế ung dung và tự tại.
Con xin tiếp tục trình pháp với sư Ông ạ,
Khi con chánh niệm về việc ăn của chính mình, con viết lại đây để không quên đi cái kinh nghiệm này. Con quan sát thấy lúc ăn chỉ là các động tác nhai nuốt của thân, kèm theo 1 cảm giác nơi lưỡi về vị ngọt, thơm nơi mũi ngửi, nhưng tiến trình đó rất nhanh và bị tâm tham xen vào ngay, nó liền đưa thêm miếng nữa vào miệng, như 1 sự dính mắc rất mạnh, cái tiến trình này lặp đi lặp lại, và khi dù no nó vẫn muốn ăn tiếp nữa vì dính mắc vào cảm giác dễ chịu ngon lành của thức ăn.
Có lần con quán sát về vật thực khi ăn, vì con có thấy 1 cảnh quan sát được ngay tại nơi ăn tập thể thì có 1 thùng chứa đầy những thức ăn thừa ra, nhưng đồ ăn đó thì ko thể ngửi và ăn được nữa do đã trộn lẫn với nhau, con mới thấy được chính những thức ăn đó khi vào trong thân này cũng y vậy, và cảm giác dễ chịu và ngon lành khi ăn uống lập tức mất hết, con thấy mình giống như bị đánh lừa, tất cả chỉ là 1 cảm giác thoáng qua nơi thân này, và tất cả nhanh như 1 chớp mắt, vậy mà vì những thức ăn này mà đôi lúc mình đã làm không biết bao nhiêu là công việc để có nó và đôi khi cả việc bất thiện. Thật là đau khổ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 27-02-2022

Câu hỏi:

Thưa thầy, con sống tự nhiên, mình sao thì sống vậy, cho dù mình có sai, có xấu thì vẫn sống như vậy rồi từ từ thấy ra hơn là cố gắng để trở nên tốt đẹp theo 1 khuôn mẫu nào đó, như vậy có đúng không hay đó là ý đồ bãn ngã muốn phóng túng, buông lung phóng dật, mong thầy chỉ dạy. Con xin cảm ơn.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 27-02-2022

Câu hỏi:

Kính Thầy giải thích cho con. Trong câu: "hãy nhìn lại chính mình" thì "mình" là gì? Làm thế nào nhận biết "mình" và "bản ngã"? Thu thúc lục căn là thế nào?

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 19-02-2022

Câu hỏi:

Con kính Sư!
Từ khi con lấy chồng về sống chung, tâm con rất nhiều phiền não. Lúc trước nghe anh nói chuyện con rất tâm đắc, anh biết tu về sống chung sẽ hạnh phúc, nhưng giờ con thấy tâm rất mệt và cảm thấy khó sống quá, con nghe pháp cũng không vào được nữa. Xin Sư cho con một lời khuyên!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 16-02-2022

Câu hỏi:

Thưa thầy cho con được trình pháp,
Con thấy mỗi lần con nghe tin tức thời sự trên ti vi, dù con đang làm việc khác như tập thể dục. Con thấy từ tin tức này đến tin tức khác làm cho con tò mò nghe ngóng và kèm theo các cảm vui buồn, lo lắng, sợ hãi, bất an... Con cố tập nghe như không nghe thì nó càng chú ý đến mấy cái tin đó hơn. Con nghĩ các tin tức này tác động đến bản năng tò mò và tự vệ của con người nên cần né nghe phải không thầy?
Con xin cảm ơn thầy!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 30-01-2022

Câu hỏi:

Dạ thưa thầy, trước giờ con vẫn đang thực hành theo những gì thầy dạy, đó là quan sát thân tâm và suy nghĩ của mình. Chỉ là trong hôm nay con đã có lúc nói năng và hành động theo tập tính xưa cũ. Lúc sau, khi nhìn lại vài hơi thở, nhìn lại việc vừa xảy ra, con không hiểu vì sao mình lại vô thức mà hành xử như vậy nữa.

Xong con mới nghĩ, có phải chăng con đang thiếu gì đó, kiểu như con thiếu một hoạt động để rèn luyện và giúp bản thân luôn giữ tỉnh thức, tinh tấn, để không hành động vô thức như vậy nữa. Con vẫn đang phân vân và nhìn nhận lại suy nghĩ này thầy ạ.

Mà Liệu ý muốn của con về việc có thể từ bỏ những tập tính thói quen xưa cũ này có đang đi chệch ra khỏi lời thầy dạy hay không thưa thầy?

Con muốn thay đổi những tập tính cũ là bởi vì khi theo nếp cũ con có thể làm tổn thương những người xung quanh, mà viêc làm tổn thương người xung quanh sẽ khiến con rất đau khổ thưa thầy. Nhiều khi con thấy sợ mà dần dần chỉ muốn ở một mình. Con thật không còn muốn gây đau khổ cho ai nữa.

Con phải làm sao tiếp theo đây thầy ơi?

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 29-01-2022

Câu hỏi:

Thưa thầy,

Con đã nghe pháp thầy được gần 1 năm. Hầu như ngày nào con cũng nghe và nhờ có những điều thầy chỉ ra mà con sống nhẹ nhàng với những sự đổi thay hơn trước, và quan trọng là hướng về rõ biết mình nhiều hơn là tìm câu trả lời ở bên ngoài. Con xin tri ân thầy, điều này con muốn tự nói với thầy nhưng tâm tư ngại làm phiền thời gian quý báu của thầy nên dù ở cùng TPHCM nhưng con chưa bao giờ đến đảnh lễ thầy.

Hôm nay sắp hết năm cũ, lòng con lại nổi lên nỗi biến động không nguôi, trong tâm con vẫn có khúc mắc mãi chưa cởi bỏ được. Đó là vướng mắc với hoàn cảnh gia đình. Con từ nhỏ sinh ra trong gia đình khá giả, bố mẹ con đều đi nước ngoài làm việc nên với thời thế đó đã gây dựng được nhiều tài sản. Tuy nhiên, từ năm con lên 6 đã xa cha mẹ và sống với ông bà ngoại, thiếu thốn tình thương. Khi cha mẹ về việt nam là lúc con 12 tuổi, từ lúc đấy đến nay là 18 năm tròn với bao biến cố. Em trai con mới 4 tuổi đã mất vì ung thư. Gia đình con liên tiếp phá sản, rồi gây dựng lại được, rồi lại phá sản. Tổng cộng 4 lần. Và lần cuối cùng không thể vực dậy được, đã mất nhà (đây là căn nhà thứ 2 mà con đã cố gắng cùng mẹ con trả góp để mua cho cha mẹ ở, căn nhà đầu tiên đã mất từ lần trước). Hiện bố mẹ con 50 - 60 tuổi nhưng phải đi ở nhà thuê với số tiền tiết kiệm ít ỏi trong tay.

Thầy ơi, khi con vừa ra trường, con đã cố gắng kiếm tiền để cho mẹ chữa bệnh, mua nhà và đỡ đần kinh tế cho mẹ con vì con rất thương mẹ, con thương cho cuộc đời đầy sóng gió của mẹ con. Nhưng giờ đây, công việc của con cũng không còn suôn sẻ, con mất phương hướng trong công việc, tự nhiên mất ý chí phấn đấu, mất đi cảm giác muốn làm. Con muốn giúp mẹ con, nhưng không cách nào nữa. Giờ con đã sắp sang tuổi 30, số tiền con kiếm được xưa đã phụ giúp gia đình qua cơn lao đao gần hết. Con chưa lập gia đình và dù nhiều người theo đuổi nhưng con luôn có điều gì đó ngại ngùng, con không dám lập gia đình vì trong lòng con luôn trĩu nặng cảm giác về hoàn cảnh của mình. Con cảm thấy mình bất lực vì không thể giúp được cha mẹ như xưa, và thấy mặc cảm vì hoàn cảnh gia đình khó khăn. Con đã cố vẫy vùng, thử làm đủ nghề, học đủ thứ, nhưng hiện tại không có gì đi đến đâu mà tuổi tác cứ lớn dần, và dường như mọi nỗ lực của con đều không có kết quả.

Mỗi lần về quê, nhìn cha mẹ sống trong cảnh khổ. Con đau khổ và bất lực.
Như lời thầy dạy, con vẫn trọn vẹn với cái khổ của mình. Nhưng trong cơn khổ đau này, con vẫn muốn tìm đến thầy xin một lời cho con sáng rõ hơn bởi có thể mắt con còn nhiều bụi quá, tâm con giờ chỉ thấy khổ đau lên cuồn cuộn mà không thấy lối ra.

Con mong được thầy hồi đáp.
Con biết ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »