loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 894 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'cuộc sống'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 04-07-2016

Câu hỏi:

Kính Thưa Thầy!
Cách đây mấy ngày, con đi thăm cha của bạn gái của con trai con. Vì lần đầu tiên gặp mặt nên việc giao tiếp cũng phải cẩn thận một chút. Nhưng thật kỳ lạ, khi đến nhà gặp ông ấy con chẳng biết nói gì. Con nhìn vào tâm mình nhiều lần nhưng không thấy có ngôn từ gì để nói, thậm chí những câu hỏi xã giao bình thường cũng không biết nói. Nhìn đi nhìn lại vẫn thấy tâm con trống không, đầu trống rỗng, an lạc, thảnh thơi như đang ngồi thiền vậy. Sau đó con đành ngồi im, ông ấy hỏi gì thì trả lời nấy. Suốt 4 tiếng đồng hồ, ông ấy mời ăn thì con ăn, ông ấy hỏi thì con trả lời. Ông ấy đã 70 tuổi, chân bị đau nên đi cà nhắc, con nhìn thấy nhưng chẳng có phản ứng gì trong tâm. Lần đầu tiên gặp một người xa lạ thì không có nhiều chuyện để nói thật, nhưng làm cô giáo hơn 30 năm mà không biết nói chuyện thăm hỏi bình thường thì ai mà chấp nhận được. Con biết mình thất lễ nhưng trong đầu vẫn trống trơn nên không sửa sai được.
Ra về con vẫn thấy an lạc, thảnh thơi, ai hỏi con cũng trả lời là ông ấy rất tốt. Hai ngày sau, con trai con gọi điện về nói rằng họ trách con sao đến chơi mà không nói gì, chắc là khó chịu nên mới im lặng như vậy. Lúc này con mới thấy tâm mình khởi lên những lo lắng, bất an vì mình đã không đúng.
Thưa Thầy! Tại sao khi giải quyết các công việc của cơ quan hay những bất đồng, tranh chấp của mọi người xung quanh con đều làm rất tốt. Nhưng việc của cá nhân mình thì con lại trì trệ, thụ động và vì sao con lại không xử lý được trường hợp trên mặc dù vẫn có một cái biết để nhìn trạng thái đó và biết trạng thái đó xảy ra không đúng lúc. Sau này gặp lại thì con phải ứng xử như thế nào? Xin Thầy hoan hỷ chỉ dạy cho con.
Con thành kính đảnh lễ Thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 04-07-2016

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy.
Con cảm ơn Thầy đã nhiệt tình chỉ dạy cho con trong thời gian qua rất nhiều. Con có tin vui muốn chia sẻ với Thầy và các bạn là tuần qua con có duyên giúp một cô Phật tử giác ngộ sự thật về tình yêu chân thành và sau đó cô ấy thoát khỏi đau khổ suốt 40 năm qua. Con kể về cô ấy tóm tắt như sau:
Cách đây 40 năm, cô ấy vì yêu mù quáng mà cô gắng giành giật chồng của một người phụ nữ khác, sau đó cô ấy cũng có được người chồng mà cô ấy yêu thương. Nhưng vì yêu quá và sợ mất nên cô ấy chiều chuộng và hy sinh cho người chồng này hết mực, nhưng đổi lại người chồng này rất ích kỷ, tàn nhẫn thô bạo và coi thường cô ấy suốt 40 năm qua. Thậm chí ông ta bắt cô ấy phải phá thai 3 lần vì không muốn có con chung với cô ấy. Ông ấy cư xử với cô ấy còn tệ hơn người chủ và đầy tớ.
Năm vừa qua, ông ấy vô tình gặp lại vợ cũ, ông ấy rất thương và ân hận vì bỏ vợ cũ năm xưa nên ông ấy tìm mọi cách để bù đắp cho vợ cũ, và cô ấy lại ghen tuông điên cuồng và khổ thêm.
Thật ra con quen biết cô ấy hơn 3 năm rồi, nhưng con không thân thiết nên con cũng không biết chuyện riêng cô ấy. Tuần qua, lúc con tới mua Giày thì nhìn thấy cô ấy đau khổ tuyệt vọng và muốn chết, nên con khéo léo tìm hiểu chuyện của cô ấy, thì cô ấy chia sẻ thật với con. Sau đó, con bình tĩnh phân tích cho cô ấy thấy sai lầm của mình ngay từ đầu mới quen ông chồng đến giờ là do: vô minh ái dục, ái thủ hữu, không tuỳ duyên thuận pháp vô ngã vị tha. Cuối cùng cô ấy thấy ra sự thật và quyết định buông bỏ cái bản ngã, sự dính mắc và cái ta ảo tưởng, và quyết định để ông chồng tự do làm những gì ông muốn và cô ấy đi con đường riêng của mình.
Hôm qua, con gặp lại cô ấy, cô ấy báo tin vui là cô ấy đang rất an vui và ung dung tự tại, không còn đau khổ như trước kia nữa, và ông chồng cô ấy tôn trọng cô ấy và không thô lỗ với cô ấy nữa. Nhưng cô ấy quyết định dành thời gian còn lại cuộc đời để tu hành, làm phước và hồi hướng cho những người con đã mất. Cô ấy hỏi con ai dạy con và con giới thiệu Thầy và bài giảng của Thầy, cô ấy nghe rất thích. Sau đó cô nói con là, con đúng là Ân nhân cứu mạng cô ấy, vậy mà trước kia cô ấy coi thường con vì thấy con vô tư hồn nhiên và còn quá trẻ so với cô ấy.
Mà nghĩ lại, con không biết tại sao con lại có thể giúp cô ấy được vì cô ấy rất tham, sân, si và bụi đầy trong mắt luôn. Con thì cũng lười học Phật Pháp, học đằng trước quên đằng sau, con cũng còn bụi đầy trong mắt, sai lầm và khổ đau hoài. Nhưng có một điều mà con cảm nhận được là vì con thấy thương cô ấy quá đau khổ và con cũng không dùng bản ngã can thiệp vào chuyện cô ấy nên con mới khách quan, sáng suốt chỉ ra cái sai của cô ấy, và con cũng không nói xấu hay chỉ trích ông chồng của cô ấy. Nên con mới giúp cô ấy được đúng không thầy?
Thật ra, con không giỏi học lý thuyết, nhưng trong những lúc khó khăn và khẩn cấp thì tự nhiên con thực hành được lời thầy dạy.
Con cảm ơn Thầy nhiều nhé.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 30-06-2016

Câu hỏi:

Con xin thỉnh ý Thầy!
Dạ theo Thầy cần những phẩm chất nào để trở thành bác sĩ tốt? Làm sao để cân đối giữa bản thân, gia đình, và bệnh nhân trong khi thời gian và công sức có hạn?

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 27-06-2016

Câu hỏi:

Thưa Thầy.
Cho con hỏi Thầy có dạy là mình nên quay trở về trọn vẹn với hiện tại, còn vạn pháp để nó tự vận hành.
Nhưng giả sử mình đang ở trong ràng buộc bởi nhiều mối lo toan, trách nhiệm, ví dụ về sinh nhai, kiếm sống, lo cho gia đình, lo cho công việc, dự án công ty... thì làm sao mình có thể bình thản mà quay về trọn vẹn với thực tại, còn các pháp tự nó sẽ vận hành theo đúng nguyên lý của nó.
Nhờ Thầy chỉ cho con.
Con cảm ơn Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-06-2016

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy! Vì là con trai nên ở nhà con thường hay ở trần. Nhà con cũng có thờ Quan Thế Âm Bồ Tát, vậy cho con xin hỏi nếu ở trần mà lạy Phật thì có sao không?

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-06-2016

Câu hỏi:

Xin hỏi Thầy!
Theo con được biết về cách lạy Phật năm vóc gieo xuống đất gồm: quỳ gối bên phải (gồm toàn bộ gối, cẳng chân và mu bàn chân) sát đất, kế đến là gối bên trái, rồi đến hai khuỷu tay sát đất, hai bàn tay ngửa ra duỗi thẳng quá trán, sau cùng là đỉnh đầu đặt sát đất, giữ yên một lúc, như thế gọi là một lạy.
Điều cần lưu ý là động tác “hai khuỷu tay sát đất, hai bàn tay ngửa ra duỗi thẳng quá trán”. Động tác này biểu thị cho việc hai tay người lạy nâng bàn chân của Thế Tôn cung kính đảnh lễ.
Ðể cho đúng với ý nghĩa trên, khi lạy Phật phải quỳ xuống, ngửa hai bàn tay ra như đang nâng hai chân Phật và cúi lưng xuống đặt trán mình trên hai lòng bàn tay.
Nếu con chỉ quỳ xuống, ngửa hai bàn tay ra và cúi lưng xuống đặt trán mình trên lòng bàn tay, nhưng không quán tưởng được là hai tay đang nâng hai bàn chân Phật thì việc lạy của con có công đức không thưa Thầy?

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-06-2016

Câu hỏi:

Thưa Thầy.
Đã bao năm rồi con đi chùa Bửu Long. Lúc trước con đi chùa nhưng không biết lúc nào có lễ và giảng pháp và lúc đó con đi với tâm cứ như mình là giới tử của chùa, được nghe pháp và được đảnh lễ Thầy. Mặc dù đến bây giờ con chưa đựơc đảnh lễ Thầy. Nhiều khi con muốn đến đảnh lễ nhưng lại thôi. Có thể con chưa đủ duyên lành.
Giờ cuộc sống của con rất thăng trầm con luôn xin Chư Thiên gia hộ cho được lời thỉnh cầu. Trước là con nguyện cầu cho ba mẹ con và mẹ chồng biết tâm tu niệm còn con cuộc sống được ôn hòa để làm Phật sự, nhưng khó quá Thầy ơi!
Xin Thầy cho con lời động viên.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 21-06-2016

Câu hỏi:

Con chào Thầy.
Thầy cho con hỏi nếu thức ăn còn thừa ta đổ đi thì phải tội đúng không ạ, vì con nghe nói phí phạm đồ ăn phải trả nghiệp chết đói? Trước con được nghe một câu chuyện kể một vị Tăng sau khi nhận được ít vật thực nhưng lại đem cho con chó ăn, có người quở trách vị ấy vì phí phạm vật thực của đàn na tín thí đã vất vả làm ra, vì rằng con chó có cái nghiệp của nó, đồng thời nếu vị ấy ăn còn làm được nhiều điều lợi ích cho đời, và người thí chủ cũng được nhiều phước báu. Làm vậy là không coi trọng vật thực người dâng cúng đã khó khăn kiếm được dâng cúng cho mình, như vậy có đúng không ạ?
Con cảm ơn Thầy!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 21-06-2016

Câu hỏi:

Nam Mô Phật Pháp Tăng Tam Bảo.
Con xin thành kính đảnh lễ lên Thầy và con cũng xin được sám hối trước Thầy.
Thật sự trong con giờ có một sự vướng mắc mà đã khiến cho con đau khổ bất an, nay con xin được bày tỏ lên Thầy kính mong Thầy từ bi thương xót chỉ dạy cho con. Con xin phép Thầy cho con không để tên thật và những gì con nói nếu có gì không đúng tốt xin Thầy và mọi người tha thứ cho con.
Đối với con điều mà khiến con khổ đau bất an chính là sự tham ái về sắc ái (nữ sắc). Trong cuộc sống thường ngày thì có những lúc con ý thức được bản thân thì vấn đề về sắc ái không chi phối được tâm con, nhưng đôi khi vì thiếu sự tỉnh giác chỉ do tác động nhẹ bên ngoài như một hình ảnh hay một khuôn mặt... đã khiến con bị chìm đắm trong đó cụ thể là có những suy nghĩ hành động tự thân không đúng tốt sau đó nó đem lại cho con những sự bất an, sợ hãi và lo lắng, luôn tự ti về bản thân. Con chưa thấy ra được sự nguy hại của cuộc sống mặc dù con có thể hiểu được những suy nghĩ hành động không đúng tốt sẽ đưa tới phiền não khổ đau, đời sống đảo lộn. Được một thời gian ý thức về nó rồi một phút chốc lơ là buông lung con lại chìm đắm trong nó dù lúc thức hay lúc ngủ.
Lúc tỉnh thì quên mình chìm đắm.
Lúc ngủ thì những hành động lại diễn ra trong giấc mơ.
Nó khiến con thấy bất an khổ đau cả thân tâm. Con kính mong Thầy cho con lời khuyên con nên làm gì để có thể thấy ra sự nguy hại của đời sống và không còn bị dính mắc vào những cám dỗ của đời sống.
Con không biết những điều con nói trên có điều chi không phải kính mong Thầy và mọi quý đạo hữu tha lỗi cho con.
Con xin thành kính đảnh lễ Thầy.
Nam Mô Phật Pháp Tăng Tam Bảo.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 20-06-2016

Câu hỏi:

Thưa Thầy!
Bố con mới mất sau một thời gian nằm viện. Khi bệnh quá nặng con xin bệnh viện đưa bố về nhà và trước khi bố con mất con có thỉnh các Sư chùa Bửu quang tới nhà tụng cho bố con một thời kinh, cả khi liệm, phát tang và khi hỏa táng các Sư cũng đến tụng kinh cho bố con. Cả nhà con ai cũng hoan hỷ dù trước đó chưa bao giờ nghe tụng kinh Pali cả (cả nhà chỉ có mình con tu theo Theravada).
Hôm nay đã là ngày cúng sơ thất của bố con. Thầy cho con hỏi là trong thời gian này theo truyền thống Theravada con cần phải làm cụ thể việc gì cho bố con. Con là bác sỹ nên con cứ day dứt vì đã không chữa khỏi bệnh cho bố dù con đã chăm sóc và chạy chữa cho bố con hết sức và bố con thì tuổi cao sức yếu.
Xin Thầy chỉ dạy cho con lúc này nên quán sát tâm như thế nào để cho khỏi day dứt ạ?
Con xin cám ơn Thầy!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »