loading
Hỏi Đáp Phật Pháp

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 10-04-2022

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy,
Hôm trước được vào thất của Thầy để được nghe những lời pháp Thầy ban, lòng con thật hoan hỷ biết bao!
Con kính tri ân công đức Thầy!
Hôm đó Thầy đã khai thị cho chúng con về nỗi khổ khi mất người thân. Con nhớ mãi câu mở đầu Thầy dặn: “Nhớ nha, khi nào thấy khổ là biết sai rồi đó”.
Còn con trai con thì tâm đắc với câu khác.
Con nói với cháu rằng Thầy giống như một khu vườn đầy hoa trái, sẵn sàng trao tặng cho bất cứ ai ghé thăm và có nhu cầu hái mang về.
Cũng trong khu vườn ấy, người thì thích hoa này, kẻ thích loại quả kia, mọi người cứ thoải mái lựa chọn cái nào phù hợp với mình, Thầy cho hết.
Chính vì nhớ kỹ lời Thầy dạy hôm đó nên con thường quan sát thân, thọ, tâm, pháp mình xem lúc nào mình “bị” khổ để coi mình sai chỗ nào.
Và tối hôm qua con đã ngụp lặn trong cái khổ ấy mà ngoi đầu lên không nổi Thầy ạ!
Lời Thầy dạy thì vẫn vang vang bên tai mà chìm đắm thì vẫn... chìm đắm.

Số là, con trai của con đêm qua có chương trình quay hình của một Game show. Cháu chỉ là sinh viên, là nghiệp dư, nên cũng chưa rành rẽ về giờ giấc của chương trình quay cho lắm. Chỉ biết người ta gọi có mặt lúc 8g tối thì nghĩ cao lắm là 12g sẽ xong. Đến gần 12h cháu mới biết là khoảng 1-2 g sáng mới bắt đầu quay nên gọi điện về báo mẹ biết.
Và nỗi khổ của con bắt đầu từ chỗ này. Con thấy rõ tiến trình của nó diễn ra như thế nào luôn Thầy ạ!
Đầu tiên là nỗi lo lắng, sợ hãi trào lên trong con. Con lo sợ đường vắng cùng những rủi ro khi đi giữa đêm khuya, con nghĩ đến những tai nạn giao thông khi đêm khuya chạy nhanh, phóng ẩu.
Những vọng tưởng cứ liên tiếp nối đuôi nhau hiện lên trong đầu con. Tâm con bắt đầu tán loạn.
Khi thấy tâm không có điểm dừng, liên tục phóng ra những ảo tưởng, con đã thốt lên: “Thầy ơi, con đã sai rồi.”
Sau đó con nhớ đến các Pháp bổ túc mà Thầy đã giới thiệu nên con bắt đầu sử dụng.
Đầu tiên, con dùng Pháp môn hít thở. Lúc đầu thấy tâm dịu lại và đi vào giấc ngủ. Tuy nhiên, Pháp này chỉ duy trì trong chốc lát nên sau đó con lại thức giấc và các suy nghĩ khởi lên liên tục.
Lúc đó không hiểu tại sao con lại quên mất Pháp môn Niệm Phật mà Thầy thường dặn (ban đầu niệm thật nhanh cho tâm bớt tán loạn).

Con nhìn đồng hồ, đã 3g sáng rồi mà chưa thấy cháu về. Con gọi điện thoại thì không thấy nghe máy (con cũng hiểu là đang ghi hình thì làm sao nghe máy nhưng do vô minh dẫn lối nên cứ làm).
Lý trí thì cứ nhắc nhở: “ngủ đi, ngủ đi, không sao đâu, thức chờ thì cũng có được gì đâu, chỉ tổn hại sức khoẻ thêm mà thôi, khi nào xong việc thì nó về.”
Vậy đó mà con cứ loay hoay, vật lộn với một mớ hỗn độn trong đầu.
Sau đó, con lại dùng Pháp môn quán niệm sự chết. Nhưng con lại không “chết” được Thầy ạ! Những vọng tưởng nó cứ lôi con về thực tại đau khổ này. Pháp môn này con thực hành không thành công.
Lòng con cứ bồn chồn, nghĩ quanh quẩn và vớ vẩn. Rồi bụng lại cồn cào vì đói. Thế là phải đi ăn một chút xíu gì sẵn bụng chờ luôn một thể. Nhưng chờ hoài vẫn không được nên con đành lên phòng nằm.
Lần này con nghĩ ra một Pháp môn mới. Pháp môn “Lắng nghe lời Thầy” (cái này tự con đặt tên).
Thế là con mở pháp thoại Thầy ra. Trong đêm khuya yên ắng, giọng Thầy trầm ấm vang lên, tự nhiên con nghe lòng mình ấm lại, nỗi sợ từ từ lui dần, nghe tới đâu con tỉnh ra tới đó. Một hồi sau, con lại thấy mình có cái gì sai sai. Thì ra là con quá chăm chú nghe, quá tập trung nghe và dùng lý trí để nghe rồi bắt đầu phân tích thành ra tỉnh như sáo; mà lúc này là lúc cần ngủ chứ không cần tỉnh.
Vậy là con lại thả lỏng, tự nhiên, vô tâm để TRONG NGHE CHỈ NGHE mà không có lý trí xen vào.
Thưa Thầy, với Pháp môn này con đã được trở về với chính con. Con bình an đi vào giấc ngủ mà bên tai vẫn văng vẳng lời Thầy. Một lát sau, con lại tỉnh giấc nhưng lần này con “thong dong” cầm máy bấm nút TẮT và êm đềm đi vào giấc ngủ tiếp liền sau đó dù giờ đó con trai của con vẫn chưa về.

Kính thưa Thầy!
Sáng nay khi ngồi nghĩ lại, thấy những vọng tưởng đua nhau cười cợt chế nhạo mình, con chợt biết ơn trong kiếp sống này con đã được gặp Thầy để khai thị cho con một Đạo Phật vô cùng dung dị mà uyên thâm. Chỉ cần biết trở về, còn mọi thứ chỉ là ảo ảnh.
Đúng như lời Thầy nói “Thầy chỉ chỉ ra nguyên lý thôi, còn mọi người phải tự tìm ra cách nào phù hợp với chính mình.”
Đêm qua con vừa tìm ra một Pháp môn cho riêng con khi giải bài tập này, con kính trình Thầy!
Nếu có chỗ nào sai xin Thầy từ bi chỉ dạy thêm cho con.
Con biết ơn Thầy đã chịu khó đọc những lời lẽ dông dài của con.
Kính nguyện Thầy và quý sư được mạnh khoẻ, bình an.
Con kính

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 10-04-2022

Câu hỏi:

CON KÍNH CHÀO THẦY, Con xin phép thầy và nêu câu hỏi ạ:
Thiền định không tách rời cuộc sống
"... Trong thiền định không thể có người suy nghĩ, mà có nghĩa rằng tư tưởng phải kết thúc – cái tư tưởng mà bị thúc đẩy về phía trước bởi sự ham muốn đạt được một kết quả. Thiền định không liên quan gì đến việc đạt được một kết quả. Nó không là vấn đề của hít thở bằng một phương pháp đặc biệt, hay nhìn thẳng ngay mũi, hay đánh thức khả năng để thực hiện những trò ma mãnh nào đó, hay tất cả những chuyện vô lý không chín chắn chung quanh nó... Thiền định không là điều gì tách rời cuộc sống. Khi bạn đang lái xe hơi hay đang ngồi trên xe buýt, khi bạn đang nói chuyện liến thoắng không ngừng nghỉ, khi bạn đang dạo bộ một mình trong cánh rừng hay đang nhìn ngắm một con bướm đang được cơn gió mang đi – tỉnh thức không chọn lựa được tất cả những việc đó là thành phần của thiền định..."

Ngẫm Nghĩ Hàng Ngày Cùng Krishnamurti
Lời dịch: Ông Không

Con hỏi chỗ này ạ:

1."Thiền định không tách rời cuộc sống. Trong thiền định không thể có người suy nghĩ, mà có nghĩa rằng tư tưởng phải kết thúc... tư tưởng phải kết thúc toàn bộ" à thầy?

2. Có tư tưởng mà vẫn THIỀN có được không thầy?
Rảnh thầy trả lời giúp con nhé. CON BIẾT ƠN SƯ ÔNG NHIỀU Ạ

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 10-04-2022

Câu hỏi:

Sư Ông ơi!
Con có linh cảm không hay về người chồng hiện tại. Rằng anh không mang lại hạnh phúc cho mẹ con con. Mặc dù anh hứa hẹn rất nhiều nhưng thực tế anh không lo được gì cho con. Tháng lương con có vài triệu đồng mà bây giờ con có thai nhưng vừa phải lo cho anh. Anh đã 40t rồi nhưng ko có việc làm không có tiền, những ngày tháng sắp tới chắc con phải nuôi con một mình. Con cảm thấy nặng nhọc và mệt mỏi quá. Con cứng đờ không nói được gì, không vùng vẫy gì được, con sắp bị trầm cảm rồi. Có phải nghiệp con quá nặng không Sư Ông? Con kính mong Sư Ông cho con lời khuyên làm động lực lúc này. Con kính chúc Sư Ông dồi dào sức khỏe!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 10-04-2022

Câu hỏi:

CON XIN KÍNH TRÌNH PHÁP THẦY:
Giá như, chẳng biết Tu chi!
Để tâm bình lặng, chuyện gì cũng qua.
Còn Ta, cứ mãi lo xa!
Tu hoài tu mãi, chẳng qua chuyện gì.

NHỜ THẦY CHỈ DẠY CHO CON. CON XIN CẢM ƠN THẦY.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 10-04-2022

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, con vẫn nhớ lời dạy của thầy là thấy như camera quan sát, con đã làm hoài không được. Nhưng sau đó học hỏi, va chạm, chiêm nghiệm, con đã biết hành như thế nào rồi. Dù là cách diễn đạt khác nhưng ý nghĩa vẫn tương tự, con xin chia sẻ những điều con thẩm thấu và hành như sau:
Cố tu để có sự trang nghiêm đoan chính, thu mình vô công thức để được như Phật là tu sai hướng. Tất cả bên trong và bên ngoài mình đều là tướng. Con phần lớn là muốn đoạn diệt tướng bên trong lẫn bên ngoài mình. Càng diệt thì nó càng diệt lại mình. Nhưng "Vô đoạn, vô diệt" là vậy, không có pháp đoạn diệt, có pháp biến đổi, tướng đã không thật có, nó chỉ chớp nhoáng như điện và thay đổi không ngừng. Chỉ có tánh là ở đó. Đừng đoạn tướng để trở về với tánh, mà tánh để thấy tướng sinh diệt.
Còn một vấn đề nữa, từ không tin gì cả, đến tin và thấy có thần thông và cảm ứng, rồi đến mượn để hoàn hảo cuộc sống này, con đã rơi vào lưới ma. Con thấy tin vừa đủ để niệm Phật bằng tâm thể không tham cầu là được. Đi xa hơn là đọa.
Nay có thể như vậy cũng gọi là buông được phần nào bên trong và bên ngoài mình.
Con xin trình thầy, con cám ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 09-04-2022

Câu hỏi:

Con kính bạch Sư Ông,

Con kính chào và chúc sức khoẻ Sư Ông ạ. Con đã suy nghĩ rất nhiều trước khi viết cho Sư Ông bức thư này. Con năm nay 24 tuổi, con sinh ra và lớn lên trong một gia đình buôn bán sát sanh các chúng sanh thuỷ tộc. Nhờ được thân cận thiện tri thức và được gieo duyên lành với Phật Pháp từ những năm đại học nên con dần bắt đầu tìm hiểu về Phật Pháp và có duyên được biết đến Sư Ông qua trang Facebook của chú Terry Nguyen. Con cảm thấy vô cùng biết ơn về điều này. Hiện con đang đối mặt với một vài vấn đề chưa tìm được lối ra, con kính mong được Sư Ông khai thị ạ.

Con có duyên được biết hiện nơi con đang sống có vô số các oan gia trái chủ mà nhà con đã gây hại từ nhiều kiếp trước, các hương linh đã sống ở đây từ rất lâu về trước. Sau khi biết được điều này, con rất buồn, con muốn trả nợ và cứu hết các vị hương linh này. Hiện con được chỉ dẫn tụng đọc tôn Kinh Kim Cang Thọ Mạng và Kinh Thiên Địa Bát Dương cho các hương linh nghe và làm phước phóng sanh hồi hướng công đức cho các vị để các vị sớm ngày được vãng sanh về cõi lành. Trong quá trình tụng đọc Tôn Kinh, đôi khi con nhận thấy bản thân rất tinh tấn nhưng chỉ được một thời gian, sau đó do áp lực từ việc học và dạy học nên con lại dừng việc tụng đọc Tôn Kinh lại. Những lúc này con nhận thấy bản thân con hơi hoảng và con dần nhận thấy bản thân liên tục khởi lên những cảm xúc xấu như ganh tị, đố kị và sân hận với người khác. Ngoài ra, con còn phải đối mặt với sự lệch lạc trong cảm xúc về mặt giới tính. Tuy con biết là sai lệch nhưng những điều này vẫn luôn khởi lên trong con khiến con cảm thấy rất buồn và không có lối ra ạ.

Kính xin Sư Ông cho con hỏi con có đang đi đúng đường không ạ? Con có thể làm được gì cho các hương linh ạ? Con nên đối mặt như thế nào với nghề nghiệp của gia đình vậy ạ? Con nên đối mặt như thế nào với tham sân si của bản thân và sự lệch lạc về mặt giới tính này ạ? Con kính xin Sư Ông khai thị.

Con rất mong có duyên được gặp Sư Ông, được Sư Ông quy y cho con và chỉ dẫn con trên con đường tu tập ạ.
Con xin cảm ơn Sư Ông ạ.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 09-04-2022

Câu hỏi:

Sư ông ơi!
Hôm 31/03 con có xin được gặp Sư ông kính nhờ Sư ông khai thị giúp con về việc Ba con đang bệnh. Thứ Hai tới, 11/04 Sư ông có ở Chùa không ạ? Con xin đến gặp Sư ông được không Sư ông? Con đến tầm giờ nào thì tiện cho Sư ông ạ?
Con cảm ơn Sư ông.
Con Minh Tuệ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 09-04-2022

Câu hỏi:

Kính thưa sư ông cho con hỏi vô minh nghĩa là gì ạ con tìm trên mạng mà thấy nói mơ hồ quá không hiểu gì hết ạ.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 09-04-2022

Câu hỏi:

Xin Thầy cho con xin lịch giảng pháp của Thầy trong năm 2022

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 09-04-2022

Câu hỏi:

Con kính bạch trên Sư Ông,
Con thấy ở dưới đây có lời dạy của Sư Ông rằng:
"Nương tựa hay phụ thuộc không phải là hình thức bên ngoài mà là thái độ nhận thức bên trong. Nên dù bên ngoài lệ thuộc mà bên trong vẫn tự do là được."

Theo như con hiểu thì: nếu quá mong cầu tự lập về mặt hình thức thì vẫn là bị cuốn theo vào điều kiện hóa của trào lưu. Bản ngã muốn thoát khỏi ảnh hưởng, ràng buộc từ tất cả những người khác song chỉ để rơi vào sự nô dịch cho chính nó. Vả lại, nói là nương tựa vào ai đó, nhưng có khi chỉ là chủ quan. Vì nếu hiểu đúng thì sự "nương tựa" là tương giao giữa hai hoặc nhiều phía, nên nếu vẫn giữ mối quan hệ bề ngoài "nương tựa" nhưng sống đúng tốt, thuận theo Chánh Pháp và có tiếng nói tốt thì biết đâu còn tốt hơn nhiều so với kiểu "tự lập trên danh nghĩa" ạ. Có những người khi bị bản ngã chi phối là tạo ra các kiểu yêu-thuơng-rồi-trở-thành-hận-thù, tin-tưởng-rồi-trở-thành-vỡ-mộng rất là không lành mạnh ạ.
Kính chúc Sư Ông trường thọ, Tăng đoàn bình an!

Xem Câu Trả Lời »