Thông báo:
Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.
Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.
Sadhu sadhu lành thay!
Ngày gửi: 03-09-2022
Câu hỏi:
Thưa Thầy, con vẫn thường thấy biết thân-tâm-cảnh trong đời sống hàng ngày hơn một năm nay. Con không cần cố gắng gì, cái thấy biết đó rất tự nhiên (trong mọi hoạt động bình thường như ăn cơm, đi chợ, nấu ăn, đọc sách...) con cũng không cần tìm tòi nghe ngóng gì cả mà tự cứ thấy biết thế. Kể từ khi nghe Pháp của Thầy, con hiểu được sống để học các bài học và giác ngộ chính mình, nhưng cũng không đặt nặng khi nào con phải giác ngộ, chỉ cần hàng ngày thấy biết và không hại mình hại người là được rồi.
Trong cuộc sống, con thấy mọi người rất thích được tâm sự và than oán nỗi lòng của họ với con, họ than vãn chỉ để trút được nỗi giận trong họ cho thỏa chứ không hề muốn được cải thiện hay xin lời khuyên gì cả, con luôn biết tất cả những đau khổ ấy là do chính mỗi người tự tạo nên cho mình, nhưng con chỉ có thể nghe và thông cảm, vì có lần con cũng lựa lời khuyên nhưng thực chất họ chỉ muốn con nghe và được than oán tiếp. Trước đây, mỗi khi nghe những tâm sự ấy, con vô cùng đồng cảm và cảm thấy những cảm xúc y hệt người đang kể ra câu chuyện đó với con, mỗi lần nghe xong con đều mệt, buồn lây, giận hộ và sau đó là thấy mình ngớ ngẩn vì cứ tự mang mình ra làm thùng rác để người khác xả các câu chuyện lên mình. Hôm nay, khi chị gái than vãn với con về những đau khổ trong đời chị ấy, con thấy những cơn khó chịu trong lòng lại đến, con cảm nhận được tâm trạng của chị mình. Nhưng bỗng nhiên con nhận ra, con đã ôm tất cả những cảm xúc, nỗi đau, câu chuyện, hoàn cảnh,... của những người xung quanh kể cho mình làm "của mình". Chính vì ôm lấy làm của mình thế, mà không đơn thuần cho nó được đến đi tự nhiên như cơn gió, ôm lấy cảm xúc câu chuyện của chính mình đã khổ, đây con còn tự ôm lấy tất cả những đau đớn của mẹ của anh của chị... để làm của mình thì đúng là quá khổ rồi. Khi con nhận ra như thế bỗng lòng con nhẹ bẫng, con để cho tất cả được đi. Bỗng con hiểu được câu hãy làm tốt việc của mình, đừng xen vào việc của người khác và đừng lo việc của ông trời. Việc của mình chỉ có việc thận trọng chú tâm quan sát và cái gì đến để nó đến, cái gì đi để nó đi thôi. Con đã nghe Pháp của thầy rất nhiều, đến hôm nay con đã hiểu được và thấy được phần nào về việc một cái bản ngã ảo tưởng cứ ôm lấy tất cả mọi thứ và cho nó là của mình, do mình, vì mình như thế nào; không chỉ là tiền bạc, địa vị, danh tiếng, thân thể, sức khỏe,... ngay cả ôm lấy những cảm xúc, những tư tưởng,... cũng tự làm khổ mình, hại mình, và chẳng cần thiết đến thế, tự con thấy cái gì đến cứ nhiệt tình làm, cái gì đi mà buông ra được thì nhẹ cái đấy; con vẫn đang trên con đường học, thấy biết và buông thầy ạ.
Con đã từng đến thăm thầy ở chùa Bửu Long, con đã được thầy chỉ cho thế nào là trọn vẹn thấy biết, được ngồi uống trà cùng thầy và các sư. Hôm nay con viết những dòng này, vì con xúc động khi nhận ra thêm 1 điều, ngày nào con cũng nhận ra những điều nhỏ bé và vỡ ra buông đi khi thấy biết chính mình thầy ạ. Con nghĩ khi hành theo Pháp thầy khai thị, chính là sự cúng dường lớn nhất đối với một người thầy mà con kính trọng. Con kính chúc thầy sức khỏe và thành kính cảm ơn thầy ạ.
Ngày gửi: 27-07-2022
Câu hỏi:
Dạ thầy ơi, thường thì phải đạt được rồi mới buông được phải không ạ? Dạ có cách nào mà không cần đạt mà vẫn buông được không ạ?
Ngày gửi: 13-07-2022
Câu hỏi:
Kính thưa thầy! Con đang sống giữa cuộc đời nầy con làm rất nhiều việc. Vì trong cuộc sống con còn nhiều trách nhiệm, có đôi lúc con cũng thấy mệt mỏi con nhớ lại lời thầy kể có vị thiền sư nói "mưa ơi cứ mưa đi" con để mọi thứ như mưa ơi cứ mưa đi sao con thấy nó quá khỏe thầy ạ. Tại mình muốn trời đất theo ý mình nên mình khổ. Con kính chúc thầy nhiều sức khỏe để khai thị chúng sanh .
Ngày gửi: 06-07-2022
Câu hỏi:
Kính thưa Sư Ông. Con phải thực tập buông bỏ những gì, tu tập như thế nào để thấy được sự thật thấp nhất là Nhập lưu ạ?
Con kính đảnh lễ Sư Ông.
Ngày gửi: 11-06-2022
Câu hỏi:
Con xin được kính đảnh lễ thầy,
Sáng nay con có ghé chùa và thật may mắn là trúng ngay thời gian hơn 10h sáng, thầy cùng các vị tăng đang làm lễ quy y cho các Phật tử.
Đây cũng là lần đầu tiên con gặp thầy ở ngoài đời thực nên con rất xúc động, con chỉ đứng ở ngoài để theo dõi buổi lễ và nhìn thầy từ xa.
Con xin gửi tới thầy cùng các bạn đạo bài thơ:
Sáng cuối tuần thong thả
Tâm buông xả nhẹ nhàng
Đi ngang Bửu Long tự
Gặp sư phụ trụ trì
Tâm vô cùng hoan hỷ
Con xin được trình pháp với thầy một điều là sâu trong con còn phân biệt tốt xấu và pháp đã cho con đương đầu với một người mà theo tiêu chuẩn của con hay xã hội là "xấu xa, ghen ghét, đố kỵ" đủ cả. Có khi thì người đó nói dối con, lừa tiền con rồi còn giả vờ tử tế với chính con,... con đều bỏ qua không phản ứng nhưng lâu ngày người đó vẫn không thay đổi.
Chính điều này đã làm con thất vọng cũng như không còn kiên nhẫn thêm nên buông xả xem sao thì lập tức con thấy thoải mái và cảm thông với người đó, con cảm ơn pháp đã vận hành thật kỳ diệu.
Đúng là: "Tâm không động không sầu, là phúc lành cao thượng" phải không thưa thầy?
Tại sao con lại muốn người khác theo ý mình cơ chứ?
Con nhận ra thì ra mình đúng là tự rước họa vào thân và cảm thấy thật buồn cười ạ.
Nam-mô Bổn Sư Thích-ca Mâu-ni Phật!
Ngày gửi: 08-06-2022
Câu hỏi:
... DÙ TẤT CẢ CÓ SỤP ĐỔ THÌ CŨNG KHÔNG SỤP ĐỔ NHƯ CÁCH MÌNH "CHO LÀ-TƯỞNG LÀ", NÊN CỨ SỐNG TRỌN VẸN "ĐANG LÀ" MÀ VƯỢT QUA
Kính thưa Sư Ông và đạo hữu gửi câu hỏi cho Sư Ông về việc đạo hữu đang gặp khó khăn trong kinh doanh, mọi việc đang trên bờ sụp đổ, bạn hỏi Sư Ông nên “buông” hay nên “kiên nhẫn”. Sư Ông đã trả lời cho bạn một cách tuyệt vời và rất rõ ràng...
Mình có hoàn cảnh tương tự bạn nên xin chia sẻ thêm với bạn để bạn có thêm thông tin, thêm niềm tin vượt bão.
Cũng như bạn, cách đây 10 năm, mình đã rơi vô hoàn cảnh thập tử nhất sinh cho doanh nghiệp mình, nợ nần chồng chất, nhà cửa của mình cầm hết cho ngân hàng. Nguy hại hơn mình đem cả sổ đỏ của cả 6 anh chị em ruột trong nhà mình vì tin tưởng mà cho mình cầm cố làm ăn. Thế mà mình mất khả năng trả nợ. Không những vợ con sẽ ra đường mà các anh chị vốn hiền lành chân chất ở quê vì mình mà mang họa.
Thêm nữa, xã hội đen ngày ngày đến công ty làm áp lực, các chủ nợ có thế lực thì nhờ công an mời mình làm việc hàng ngày. Hoàn cảnh phải nói là chết sướng hơn sống.
Lúc đó mình như bạn: câu hỏi buông hay chiến đấu tiếp?... Buông, tự tử, bỏ trốn, buông hết trách nhiệm để làm lại cuộc khác? Nhiều câu hỏi lắm.
Nhưng bạn ạ, mình hiểu vô cùng trong hoàn cảnh này. Lúc đó mình chưa gặp Sư ông nhưng may sao Pháp cho mình thức tỉnh. “Buông” hay “Chiến tiếp” chỉ là ý chí của bạn và mình, mà cái “ý chí” thì nó không giúp được gì cho bạn và mình lúc này cả. Giống con trâu đã bị buộc vào cái cọc với một sợi dây, bạn muốn thoát ra nhưng càng chạy, càng mệt, đất đai xung quanh càng bị tàn phá hoang tàn, mũi bạn lỡ loét. Càng xấu thêm.
Mình ngồi lại, không làm gì cả. Quan sát lại thân mình, huyết áp tăng, tóc bạc dù mới hơn 30, đề kháng kém, mất ngủ, thể lực yếu ớt vì không tâm trí nào thể dục thể thao.
Quan sát Tâm, thì là một mớ hỗn độn, hay tức giận, lo lắng vô cớ, một cú điện thoại đã giật thót mình, stress triền miên, tâm trí căng thẳng quá trong một thời gian dài, như sợi dây cao su giãn quá lâu ngày hư rồi, bệnh hoạn,… chỉ sống với cái tương lai mà không thiết gì hiện tại!
Tất cả những điều đó là hệ quả của những quyết định, những hành vi sai lầm của mình trong cuộc khởi nghiệp và trong kiếp trước...
Nhưng cho dù ngày mai trời có sụp đi nữa thì hôm nay nó vẫn chưa sụp, mình phải trọn vẹn với việc phải làm hôm nay. Đưa con đi học thì cứ đưa, tiếp đối tác thì cứ tiếp, trọn vẹn, chân thành và cầu thị.
Mọi công việc hàng ngày đến cứ trọn vẹn xử lý, không trốn tránh. Đoạn này nói thì ngắn nhưng khó nhất, lúc đó phải thật buông cái “Tôi” của mình đi thì mới đủ dũng khí để đối mặt mọi tình huống và thật cầu thị.
Nhớ nhe bạn, trọn vẹn với hôm nay và bây giờ. Ngày mai trời có sụp thì hôm nay nó cũng chưa sụp, mà cho dù hôm nay nó sụp thì bây giờ nó vẫn chưa sụp! Nó chưa sụp thì bạn cứ trọn vẹn với việc đang làm, trọn vẹn với cả trái tim, khối óc, và cái thân thể này!
Và cuối cùng, những cái chưa xảy ra sẽ xảy ra theo cách rất khác mà mình tưởng tượng. Có những cái xấu hơn, có những cái tốt hơn rất nhiều. Nhưng tựu chung lại mọi thứ đều ổn thỏa.
Bạn ơi, Pháp mầu nhiệm đến mức, khi thử thách bạn đủ, Pháp sẽ cho bạn một món quà mà khi bạn biết giá trị nó bạn sẽ mừng đến phát khóc.
Mọi việc Pháp sẽ chu toàn cho bạn, hãy trọn vẹn ngay với các công việc đang tới mà bạn “phải làm”, đón nhận chúng với tâm hân hoan đi. Hân hoan với cả nỗi thống khổ, những sỉ nhục, với những chua cay của sự thất bại, hân hoan với bờ vực của sự sống và cái chết của doanh nghiệp, tận hưởng từng phút giây của “cái đau đớn mầu nhiệm này” bạn nhé!
Mà hiện bạn đang có tài sản lớn nhất, đó là bạn có Sư Ông, cộng đồng đạo hữu trên mục Hỏi Đáp này, hơn mình rất nhiều so với 10 năm trước!
Chúc Sư Ông thân tâm an lạc,
Chúc bạn Chân cứng đá mềm!
TRẢ LỜI:
Sādhu lành thay! Đó là một chia sẻ rất thực tế và sống động!
Thầy Viên Minh - trích mục Hỏi & Đáp trungtamhotong.org
Thưa Sư Ông!
Hôm nay vào lúc con cảm thấy cảm thán nhất về hôn nhân đổ vỡ thì con đọc đc bài viết này. Những gì bạn đạo viết cũng đều là chuyện mà con đang trải qua.
Con nghe, con đọc, con biết nhưng vẫn còn chưa buông xả được.
Con phải làm gì thưa sư ông?
Ngày gửi: 22-05-2022
Câu hỏi:
Con Kính chào Thầy!
Thưa thầy. Con có những khúc mắc trong lòng mà bấy lâu nay dù con cố gắng để thoát mà vẫn chưa được. Phải làm sao để con vượt thoát được những nỗi đau và khổ trong hiện tại….
Con gặp nỗi đau lớn về tài chính rồi dẫn đến nỗi đau về tình cảm. Hôn nhân đổ vỡ, vợ chồng ly tán. Lúc trước vì con vô minh nên không biết sám hối nhận lỗi. Sau những ngày tháng nghe pháp, tu tập, tìm hiểu nhiều hơn về Đạo Phật, về việc quay lại tự soi vào chính mình. Giờ đây con tĩnh lặng hơn, biết chấp nhận thực tại, nhận trách nhiệm, biết ơn, biết cho đi,… Nhưng con vẫn chưa thể thoát ra được những luồng suy nghĩ oán giận, ấm ức, dù lòng con muốn buông bỏ và tha thứ. Con vẫn chưa thể thoát ra được tâm tham, sân, si nên lòng cứ thấy đau thấy khổ. Giống như là con vẫn chưa thể giác ngộ. Con mong được Thầy hữu duyên, chỉ cho con cách để buông được hết những nỗi khổ trong hiện tại này….
Con cảm ơn Thầy ạ!
Ngày gửi: 13-05-2022
Câu hỏi:
Dạ con kính lễ Thầy.
Con xem lại những lời Thầy dạy vài năm trước, có lần Thầy dạy một bạn niệm tịch tịnh Santi paramam sukham, hỗ trợ cho thiền tuệ mà không rơi vào định an chỉ. Thưa Thầy câu Santi paramam sukham này có nghĩa là gì ạ?
Ngày gửi: 07-05-2022
Câu hỏi:
Kính thưa thầy, hôm nay con phát hiện ra, mục đích tu học, nghiên cứu, kiếm tiền,... không gì là không phục vụ cho bản thân con, tâm ích kỷ, tâm chỉ nghĩ đến bản thân mình là chính. Càng tìm hiểu để cho hết bệnh thì bệnh càng nặng thêm. Con có đọc trong chuyện nhân quả, bệnh trầm cảm là do nguyên nhân mặc kệ nỗi đau của người ta mà ra, mình như không nghe không thấy. Mà con thấy con còn mặc kệ bản thân con nữa, không nghe cơ thể mình kêu cứu, chỉ lo mục đích gì đó của mình mà thôi. Quả thật bị trả báo là đúng lắm.
Nay con phát tâm phục vụ lợi tha trong tâm là chính, còn bên ngoài tùy pháp đến chuyển hóa ngoại cảnh để con càng được phục vụ lợi tha trong sáng suốt còn bệnh mặc kệ nó có hết hay không. Đó chắc gọi là "buông cái bệnh" ra cho nó yên, đừng phiền đến nó nữa như con nghe nhiều người bảo con như vậy. Đến giờ con mới hiểu.
Con xin trình thầy, con cám ơn thầy.
Ngày gửi: 16-04-2022
Câu hỏi:
Dạ con cám ơn Thầy đã trả lời.
Bây giờ con mới hiểu tại sao yếu tố buông xả đưa lên hàng đầu, mục đích là để thấy sự thật, sự thật chỉ có đau mà không có khổ đến mức phải căng thẳng. Nếu vẫn còn có đường thoát tục thì duyên nghiệp có thể giải. Trí tuệ mang lại ý nghĩa hơn cả tâm thanh tịnh nữa.
Con xin tri ân Thầy.