loading
Hỏi Đáp Phật Pháp

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 07-04-2019

Câu hỏi:

Con đảnh lễ Thầy!
Con xin trình pháp như sau:
Trước đây con thường quan sát tâm mình, mỗi khi có ý nghĩa phóng dật, tâm tham, tâm sân sinh khởi con nhận ra nó và quay về với thân tâm ngay hiện tại. Con thực hành như vậy và có tiến bộ nhiều trong đời sống và tu tập.
Tuần rồi con nghe lại bốn bài pháp của Thầy của khóa thiền thứ 11, trong đó Thầy dạy: buông bỏ, quay về, trọn vẹn và sáng suốt với hiện tại. Con thực hành trọn vẹn như sau: con không quan sát tâm mình, con chỉ cảm nhận thân tâm của mình ngay hiện tại như: đang ngồi con trọn vẹn trong sự ngồi, đang nghe pháp trọn vẹn trong nghe pháp… con thực hành như vậy và mỗi khi con buông lung phóng dật con đều nhận ra ngay và tự dưng con trở lại thực tại mà không cần phải quan sát thân tâm mình.
Con ví như trước đây con ngồi dưới gốc cây nhìn lên cây quan sát xem có chiếc là nào rụng xuống hay không? Bây giờ con chỉ ngồi dưới gốc cây, trọn vẹn sự ngồi, mỗi khi có chiếc là nào rụng xuống con liền biết là lá rụng cũng đồng thời luôn trọn vẹn trong sự ngồi của mình.
Xin Thầy chỉ bảo.
Con xin cám ơn Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 07-04-2019

Câu hỏi:

Namo Tassa Bhagavato Arahato Sammāsambuddhassa.
Kính bạch Thầy!
Con là nam giới, con sống ở miền Bắc, năm nay con 33 tuổi và con chưa lập gia đình, cha mẹ con đều làm công chức nhà nước và đều có lương hưu, con có một em trai đã lập gia đình. Con biết đến Đức Phật từ bé khi mẹ con mượn cho con quyển truyện cổ tích Phật Giáo (con rất ấn tượng với các hạnh bố thí và nhẫn nhục của các vị Bồ Tát trong những câu truyện đó).

Lớn lên con có tìm hiểu và đọc qua một số bộ Kinh Điển bên Bắc Tông (như Kinh Thủ Lăng Nghiêm giảng giải của Hòa Thượng Tuyên Hóa, Kinh Vô Lượng Thọ, Kinh Dược Sư, Chú Đại Bi...), con có ý nguyện xuất gia từ khi ấy. Nhưng hồi đó khi đọc những Kinh, Chú đó con chỉ đọc với ý nghĩ là mình đọc nhiều sẽ tiêu trừ được nhiều nghiệp chướng trong quá khứ và hiện tại của mình, con nghĩ đấy là tu tập, và con đã nhận ra đó là sai lầm khi hơn một năm gần đây con biết đến và đọc qua Kinh Phật giáo nguyên thủy của Hòa Thượng Thích Minh Châu dich Việt, khi đọc những Kinh Điển nguyên thủy thì chí nguyện xuất gia của con ngày càng gia tăng, và thật may mắn thông qua mạng internet con đã được biết đến Thầy và trang web Trung Tâm Hộ Tông. Con có nghe Pháp thoại "Sống trong thực tại" của Thầy khi đấy con mới biết đến Chánh Pháp và con đường tu tập đúng hướng. Theo như sự hiểu của con thì tánh biết trong sáng rỗng lặng tịch tịnh, còn thân thọ tâm pháp và ngũ uẩn như dòng chảy của một dòng sông hoàn toàn vô ngã - nó chỉ như vậy mà thôi. Nhưng đó chỉ là sự hiểu trên suy luận logic của con, chứ chưa phải là thực chứng vì trong con còn nhiều vô minh tiềm ẩn.

Dạ kính thưa Thầy! con còn có nhiều điều muốn viết, nhưng sợ dài dòng mất công đọc của Thầy nên con không viết ra nữa. Hiện tại con làm nghề tự do nhưng những công việc con làm đều không thể tránh phạm phải ngũ giới là thường giới, con thấy sống ở đời để giữ gìn được Phạm hạnh trong sáng giống như Đức Thế Tôn và các vị đệ tử của ngài thật khó. Thưa thầy trong tháng 4 dương lịch này con có thể đến Chùa Bửu Long xin làm công quả nếu thuận duyên xin được xuất gia được không ạ. Nếu trong khi con đến mà không gặp được Thầy thì con có thể liên hệ với quý Sư nào ở Chùa được ạ. Vì con xem trên web thấy 14/4/2019 Thầy đi giảng Đạo ở bên Mỹ đến tháng 7 mới về hay là con phải đợi đến tháng 7 thầy về thì nên vào gặp thầy sau ạ?
Con kính chào Thầy!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 07-04-2019

Câu hỏi:

Kính thưa thầy,
Con muốn chia sẽ chút trãi nghiệm với bạn bị áp lực công việc.
Chào bạn, công việc mình cũng rất áp lực và có liên quan đến tiền, mỗi sai lầm nhỏ nhất cũng ảnh hưởng đến tiền của công ty, nhưng nhờ mình áp dụng 4 nguyên tắc phân loại công việc theo tầm quan trọng của nó mà công việc của mình trở nên ít áp lực. Mình chia ra như sau:
1- Việc quan trọng và khẩn cấp: 10%
2- Việc quan trọng nhưng không khẩn cấp: 80%
3- Việc khẩn cấp nhưng không quan trọng: 5%
4- Việc không khẩn cấp và không quan trọng: 5%
Tổng cộng là 100% thời giờ của mình. Công việc vừa quan trọng vừa khẩn cấp, nó gây áp lực lớn, tiêu hao nhiều nặng lượng và sẽ gây ra nhiều phiền não. Bạn đừng để nó chiếm nhiều thời gian của bạn. Đối với mình khoảng 10% là được.
Mình chỉ gợi ý tóm tắt. Bạn có thể lên mạng đọc tìm hiểu thêm chi tiết cho công việc của bạn. Mình cũng học được điều này trên mạng và ứng dụng rất hiệu quả trong công việc. Chúc bạn thành công.
Cảm ơn thầy đã cho con chia sẽ.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 06-04-2019

Câu hỏi:

Kính gửi thầy,
Hiện nay con đang gặp một vấn đề là con muốn xa lánh bố mẹ con - là ko muốn nghe và gọi điện để nói chuyện với bố mẹ, con không muốn nói chuyện với bố mẹ con, dù 1,2 năm gặp bố mẹ 1 lần và khoảng cách là 1300km ạ.
Con đã hỏi thầy về mẹ con gọi điện nói xấu bố con nhiều, 1 người phụ nữ gánh vác kinh tế gia đình với 1 người đàn ông bất tài vô dụng, gia trưởng phong kiến và bệnh tật. Mẹ con ko nói dối, mẹ con chỉ muốn chia sẻ nhưng con không muốn nghe, con đã chứng kiến và nghe - đa phần từ xa nhiều năm rồi ạ. Và những chuyện ấy chỉ là lặp lại, tăng cường độ hay mức độ thầy ạ.

Con xin kể 1 chút, con năm nay 30 tuổi, đã có gia đình và 1 bé hơn 2 tuổi, khi con khoảng 4,5 tuổi, bố con đi làm xa, mẹ con lúc ấy mải mê làm nông nghiệp đi chợ từ sáng sớm và thường đi làm về tối muộn, gửi con cho bà ngoại cách nhà con khoảng 400m trông, hoặc bà qua ngủ cùng, nhưng hôm nào bà bận, mẹ con nhờ mấy chú hàng xóm họ hàng với con, trông con và 1 số lần con bị lạm dụng, nhưng còn bé nên con ko biết là tốt hay xấu, có điều con có thể nhớ được rất nhiều thứ từ khoảng 2 tuổi rưỡi nên chuyện này con nhớ rất rõ và nó ảnh hưởng rất nhiều điều ko tốt về tâm lý cho con từ những năm cấp 1 đến khi con lấy chồng năm 25 tuổi. Và thực sự đến khi gặp và nghe Pháp nhiều năm 2018 thì giờ điều đó ko còn ảnh hưởng đến con, con tha thứ hết cho những con người đó.
Đến đầu năm con 6 tuổi thì bố mẹ con để anh trai con cho ông bà nội và con ở với bà ngoại, hai nhà cách nhau 1km để vào Tây Nguyên làm kinh tế, 1-2 năm mới về 1 lần, mẹ đã nói dối là đi mua đỗ đen nấu cho con ăn (món con thích), và sẽ về sớm, có lẽ từ bé mẹ con đã chỉ biết đến kiếm tiền - từ làm nông nghiệp đến vào đó làm ăn buôn bán, mẹ con chỉ nghĩ tiền là quan trọng trong cuộc sống, mẹ con hứa và ko thực hiện rất nhiều mà mẹ con ko quan tâm, mẹ con có thể để con cho các chú hàng xóm rồi lao đi làm tối ngày - mẹ con luôn nghĩ vì con. Mẹ con để con với bà - dù bà rất tốt nhưng khi ấy con còn cần người mẹ biết bao - mẹ con vẫn nghĩ mẹ con hi sinh vì con, và khi hơn chục tuổi, con chứng kiến cuộc sống bất hạnh của mẹ với bố, bố rất yêu quý và cưng chiều con, hồi bé con yêu quý bố hơn mẹ vì cạnh mẹ, tâm trí mẹ cứ ở nơi nào ấy, bố lại tình cảm hơn mà con là người tình cảm nên con thần tượng bố - nhưng bố với mẹ lại hoàn toàn khác, gia trưởng phong kiến, ko làm việc gì mấy mà bắt mẹ phải làm nhiều, phục vụ bố ốm đau, xúc phạm mẹ qua việc chửi mẹ... rất nhiều thầy ạ, mà con luôn ủng hộ mẹ ly hôn để giải thoát nhưng mẹ tiếc công việc kinh doanh hiện tại vì ly hôn mà ảnh hưởng, mẹ tiếc tài sản bao năm công sức mẹ gây dựng bị chia sẻ - và mẹ nghĩ là vì các con, khi anh em con đi lấy vợ chồng rồi, mẹ nghĩ là tiếp tục để giữ lại trọn vẹn cho bọn con - bản chất mẹ cần tiền, tài sản cho sự an toàn về tâm lý của mẹ. Bố và mẹ đã là bầu trời của con khi con còn thơ bé, con yêu thương họ đến nỗi con nghĩ con có thể yêu ai là ích kỷ với họ, vậy mà sau bao nhiêu năm, con thấy tất cả mẹ chỉ vì tiền của mẹ, ko lắng nghe tâm sự chia sẻ của con - 1 cách tập trung và thấu hiểu bao giờ, ko những thế hơn 10 năm gần đây, khi có điện thoại thì rất nhiều lần mẹ con gọi điện cho con kể chuyện của bố, bố đối xử ko tốt với mẹ,... kể nhiều, dù mẹ con đã kiềm chế nhiều mà 1 tuần có khi 3 lần, ít thì 1 tháng 1 lần ạ. Và khi con chưa hiểu nhiều về cuộc đời, con trở nên ghét bố vô cùng tận, con ước ko có bố, và tư tưởng ko muốn lấy chồng nhiều năm, và về sau khi còn tìm hiểu về tâm lý và Phật Pháp, con thấy mẹ cũng có rất nhiều cái sai, con đỡ ghét bố hơn...
Mẹ con vẫn luôn có nhu cầu chia sẻ, cách đây 20 ngày trong lúc mẹ con đang thao thao bất tuyệt những câu chuyện tồi tệ về bố con, con đã ko chịu nổi nữa và con nói to lên là "con ghét nghe những chuyện về bố mẹ lắm rồi" và từ hôm đó mẹ ko gọi chia sẻ con nữa, trong khi có 3 anh em, có con là nữ, chỗ duy nhất mẹ con chia sẻ, nhưng con ko muốn nghe mẹ con nói những điều xấu - dù có thật về bố con nữa, đã bao năm qua rồi, có thay đổi được gì đâu, mẹ có thể lựa chọn nhưng mẹ ko chọn.
Con thấy với bố mẹ con, con ko còn nhiều tình cảm, mà chỉ là trách nhiệm.
Đến bao giờ mẹ con nhận ra được là cuộc sống ko phải chỉ lo cho con cái tiền là đủ, rằng những gì mẹ hi sinh con ko hề cần, mà con cần cái mẹ ko hề cho.
Nếu con ko muốn nghe nữa thì con có nên ko nghe điện hay chủ động gọi điện cho mẹ con ko, quay đi quay lại mẹ con sẽ lại nói chuyện 15 ph - 30 ph về bố, ảnh hưởng đến tâm trạng con rất nhiều, 1 trong những nguyên nhân con bị trầm cảm vì học hành thời sinh viên cũng là do vấn đề này thầy ạ.
Con luôn phấn đầu học thật giỏi để kiếm nhiều tiền và có nhiều tiền con đón mẹ về sống và giải phóng cho mẹ, con học rất giỏi đến hết năm 12 nhưng vào đại học con ko hợp với việc học thuộc và chưa thích ứng cách học mới, nên con học kém và con thấy mình bất lực, ko có giá trị, ko thể giúp mẹ, và con nhiều lần muốn chết, đến khi ra trường con đỡ và đến 2016 đến giờ nhờ học hành nhiều điều, nhiều khóa học và đến đầu 2018 nương tựa nơi Pháp thì con người con mới ổn định và cởi mở với mọi người như bây giờ.
Con biết ơn cuộc sống và những bài học nhiều! Con biết ơn những người bạn tốt, người chồng tốt đồng hành cùng con.
Nhưng dù con học và thực hành lòng biết ơn, con biết ko có bố mẹ thì ko có con, và bố mẹ đã gửi tiền cho bà để nuôi con khôn lớn, cần biết ơn bố mẹ mà trong con đầy lòng giận và muốn xa lánh (con ở xa sẵn rồi, chỉ là ko nghe hay ko chủ động gọi điện)
Thưa thầy, thầy nhìn nhận vấn đề của con thế nào thưa thầy, con cảm thấy ko thoải mái thì sự lựa chọn xa lánh có phải là tốt ko thưa thầy? Con nên làm như thế nào để tùy duyên thuận pháp ạ?
Con xin lỗi thầy là thư con dài quá, vì nó là câu chuyện 25 năm cuộc đời trong 30 năm con có mặt trên đời này ạ.
Kính chúc thầy sức khỏe ạ!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 06-04-2019

Câu hỏi:

Hương trầm thơm cúng dường mười phương phật
Chén trà sen đãi khách phương xa
Lời thuyết pháp sư dzui khai thị
Kiếm thánh nam châm xoay tít âm dương

Cám ơn sư chuông gió tình tang
Hình lưu niệm bên sư tuệ quang chiếu
Vui phục vụ chút tiền xây dựng
Chút xôi ngon dâng cúng chư tăng

Trái dừa tươi mát lòng bên bạn quý
Vé số mua chơi thử thời vận lộc tài
Xe buyt chơi đường xa vui khoẻ
Cảm ơn người cho tiền xây dựng chùa

Còn mãi ngàn năm phục vụ khách thiền sư
Cho mây bay thơ thần sư điểm hoá
Trà đạo thưa hỏi cho người tuệ quang sáng
Như xuân lộc phước huệ song tu lành thay

Sợi chỉ lành cột tay người già khoẻ
Cảm ơn sư lá bồ đề trao tay lời nhắc nhở
Tháp tổ sư hộ tông sư thiền minh sát tuệ
Gió rung chuông gió lá bồ đề voi quy phục

Đến thăm bác sỹ nào đâu thấy
Viên minh truyền giới huế huyền không
Cám ơn sư tập thơ thần trao tặng
Con quỳ dâng cả tấm lòng thành

Kính bút
5
6-4-2029

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 06-04-2019

Câu hỏi:

Thưa thầy,
Con bị áp lực về công việc. Con cảm tưởng con không thể nào làm xong được việc đúng giờ hay làm được như mong muốn của sếp.
Con nên làm thế nào ạ?

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 06-04-2019

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy. Con xin mạn phép gọi Ngài là Thầy để cho gần gũi, và quả thực con đã học hỏi được nhiều điều quý báu từ hai cuốn sách và các pháp thoại của Thầy. Thư con hơi dài mong Thầy từ bi xá lỗi.

Hôm qua 5/4 Thầy từ Huế về mạnh khỏe chứ ạ. Tình cờ con được biết Thầy có lịch ở Huế đến ngày 5/4 nên chiều 5/4 con ở Hà Nội vào đến Huyền Không, may quá kịp lúc khoảng 4g Thầy đang ban pháp thoại đến Đại Giới đàn. Có duyên lành được thấy được nghe Thầy trực tiếp, được đứng từ xa cảm nhận thực tại đang có hiện diện của Thầy ở không gian ấy, được xá tri ân Thầy đã từ bi viết sách và giảng pháp, và thấy Thầy đi, đứng, ngồi nhanh nhẹn mạnh khỏe con thấy vô cùng vui.
Con mong Thầy từ bi chỉ dẫn cho con hai điểm sau đây ạ.

Câu hỏi 1 là: Từ hồi giờ con có gặp một vấn đề băn khoăn khá "đau đầu". Là mặc dù bản tâm con luôn giữ tâm cung kính với một đối tượng nào đấy (đối tượng có thể khác nhau tùy hoàn cảnh tiếp xúc), nhưng đôi khi, khi con đang giữ tâm cung kính hoặc đang tự nhắc nhở phải giữ tâm cung kính thì bất chợt từ đâu nhảy ra một niệm có chút bất cung kính hoặc có ý đùa cợt. Mặc dù trong những trường hợp đó, con nhận ra ý niệm đấy và "xóa" nó đi (mà con hay dùng hai cách là niệm Phật hoặc nói thầm to lên "Bậy quá" "xóa nó đi", nhưng thường là nó sẽ kéo theo một loạt diễn biến trong tâm ví dụ như là: thôi chết rồi, mình lại mất cung kính, tội quá, phải sám hối, chắc tại mình tích lũy hạt giống suy nghĩ bất thiện v.v và v.v và kết quả là con bị cuốn vào dòng suy tư ấy một lúc lâu, và có sự băn khoăn, day dứt, tức là khổ thọ trong tâm. Tối qua lúc trên đường về lại Hà Nội, con lần giở lại các bài pháp của Thầy, con nghe đúng bài "Khóa giảng thứ 17 tại Bửu Long của Thầy Viên Minh - Ngày 3A: Đừng đặt giải thoát (đạo đức) trước giác ngộ - Thấy ra sự thật và thích ứng với sự thật" ở link http://trungtamhotong.org/index.php?module=phapthoai&function=detail&page=1&id=468
Con nghe và con học thấy ý: Niệm Thiện hay Bất Thiện không quan trọng, quan trọng là Thấy ra được cái niệm ấy tại đấy lúc đấy như nó đang là, thật ra khi Thấy như vậy tự nó đã bị quét đi, và ngay sau đấy vẫn duy trì trạng thái thấy các pháp như đang là, bám sát trên thời - vị - tính thì quả thật các dòng suy tư kéo theo như con kể ở trên sẽ không còn "chỗ" mà chen vào, mà khởi lên nữa. Hơn thế nữa con cũng thấy vì các pháp đều là vô ngã, vậy có cái ta nào đâu, có cái "đối tượng" nào đâu, có cái danh từ bất kính nào đâu để mà suy diễn, mà tất cả chỉ như một đám bọt nổi lên rồi đương nhiên lại tan biến đi như những chớp nháy điểm ảnh pixel trên màn hình tivi hay máy tính lóe rồi tắt liên tục. Vậy đương nhiên nó không thực. Và cái dòng suy tư "Tại sao mình lại có ý nghĩ bất kính, tội quá" v.v chỉ là biểu hiện rõ rệt của cái gọi là Khổ do mình tự dựng lên, tự chịu khổ. Trong khi thực tế thì thực tại thân - tâm - cảnh vẫn đang chảy đang trôi qua một cách trong sáng.

Vậy Thầy từ bi cho con hỏi cách thấy ấy của con có thuận pháp không ạ?

Câu hỏi 2 là: Mong Thầy chỉ cho con cách thấy sau có đúng không ạ:
Con thấy khi thực hành niệm Thân Thọ Tâm Pháp, phải thấy cả bốn xứ đồng thời trong một "cảm nhận" tổng quan. Ví dụ con đang ngồi, thì đương nhiên khi ngồi có cả diễn biễn nơi thân nơi thọ nơi tâm nơi pháp. Vậy con chỉ cần chú tâm quan sát tại thời điểm đang ngồi ấy, "cảm giác tự tri" thân ra sao, thọ ra sao, tâm ra sao, tương quan thân tâm cảnh ra sao phải không ạ?. Còn nếu khi quan sát tâm, mà dẫn đến một luồng suy tư thì có phải là đã "nhảy" ra khỏi thực tại thân tâm cảnh, đã bị "cuốn đi hoặc chìm đắm" phải không ạ?
Trường hợp con suy tư, nhưng biết mình đang suy tư, có phải là đang quan sát không? Tuy nhiên con thấy ý này hơi sai sai, vì chỉ "biết mình đang suy tư" nhưng không quay về bám sát trên Thân Thọ thì đã nhảy ra khỏi thực tại "Đang Ngồi" mất rồi. Con thấy trong Kinh sách hay kể lại việc có lần Ngài Xá Lợi Phất lấy quả Địa cầu làm chứng, con mạn phép liên tưởng đến ý như là phải y cứ trên thực tại thân đang ngồi, đang đứng.. trên Đất mẹ. Mà con thấy quả thật Đi đứng nằm ngồi trên Đất mẹ là một thực tại vĩ đại và vô cùng hiển nhiên.

Con vô cùng biết ơn Thầy đã từ bi đọc thư ạ. Kính mong Thầy khỏe mạnh để tiếp tục chỉ hướng Chánh Pháp cho nhiều chúng sinh được lợi lạc ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-04-2019

Câu hỏi:

Kính Sư,

I'm very very sorry but I have to inform you what I have written to Mr. Nguyễn Đức Cường and to Mr. Quán Nguyên, the following :
https://www.youtube.com/watch?v=MQLXe8tqngw&t=9817s
Thực Tại Hiện Tiền (Phật Giáo Chân Thực) - HT Viên Minh
Nguyễn Đức Cường
Muốn truyền bá Phật Pháp mà sách này do HT Vien Minh viết, xin đừng inclure quảng cáo vào. Quý vi có xin phép HT Vien Minh chưa? (S'il vous plaît, il ne faut pas inclure les annonces pour gagner de l'argent alors que Phật Pháp, il faut le faire gratuitement. Ceci n'est que mon avis personnel. D'avance, merci beaucoup)

https://www.youtube.com/watch?v=1ytj2Qt1nTA
Thực Tại Hiện Tiền - HT. Viên Minh - đầy đủ
Quán Nguyên
Tuy truyên Phât Phap, xin đưng để quang cao vào, cam ơn nhiều.

I do not know if I'm right or wrong, but I prefer to report the above to your knowledge.
I'm very sorry not to write to you in vietnamese but my vietnamese is too poor.

With respects,
Con xin lỗi Sư và chúc Sư có nhiều sức khỏe
Con

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-04-2019

Câu hỏi:

Con kính bạch Sư!
Trước tiên cho con xin đảnh lễ Sư!
Từ khi con chuyển hướng tu tập "rèn luyện để trở thành" sang hướng "buông ra để trở về " thì con có chỗ chưa rõ xin Thầy chỉ dạy giùm con.

1/ Trước kia mỗi ngày con đọc 1 thời kinh Vô Lượng Nghĩa và Pháp Hoa kinh tại nhà và con xin hồi hướng công đức (nếu có) cho cửu huyền thất tổ v.v... nhưng từ khi con vỡ ra Sự Thật và chuyển hướng tu tập thì mỗi thời đọc kinh và hồi hướng như trước kia con lại thấy có gì đó không đúng lắm. Xin Thầy dạy cho con rõ hơn

2/ Xin Thầy cho con hỏi thêm trên mỗi quyển kinh đều có phần khai kinh - vào kinh và hoàn kinh. Trước kia con cũng đọc tuần tự khai kinh trước sau đó vào kinh và hoàn kinh. Xin Thầy hoan hỷ chỉ dạy cho con ah.
Con xin đảnh lễ Sư.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-04-2019

Câu hỏi:

Dạ con kính bạch Sư Ông
Trước tiên con xin lỗi Sư Ông vì hỏi câu hỏi ngoài tu tập một chút, nhưng việc này cứ vẫn quanh con, mong Sư Ông giúp con. Con có một người bạn thân (chúng con đều là cư sĩ) bạn đó trước đây giúp con gặp đạo, con cũng xem bạn đó như tri kỉ của mình nên con luôn có sự biết ơn bạn, bạn cần gì con cũng giúp. Sau thời gian đó bạn đó bạn luôn muốn con phải làm cái này làm cái khác cho bạn, nếu không bạn ý sẽ giận hờn, trách móc, rồi so sánh con với người này người khác (2 chúng con là nữ), nhiều khi con rất bị áp lực, con không dám nói chuyện nhiều với bạn ý vì sợ lỡ nói gì làm bạn đó giận. Nhiều lúc con nghĩ mình đang thực hành hạnh từ bi dù bạn đó làm gì con cũng phải thương bạn, nhưng cứ mỗi lần tiếp xúc với bạn con cảm thấy bất an. Xin Sư ông chỉ cho con con có nên tiếp tục duy trì mối quan hệ này không, mong Sư ông cho con cách giải quyết.
Con cảm ơn Sư Ông rất nhiều ạ.
Con chúc Sư Ông thật nhiều sức khỏe.

Xem Câu Trả Lời »