loading
Hỏi Đáp Phật Pháp

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 24-04-2019

Câu hỏi:

Thưa Thầy, có thời gian con rất tinh cần hoan hỷ học pháp, đọc sách, nghe pháp thoại... nhưng gần đây con không có sự tinh cần đó nữa, con gần như là dừng lại, chỉ đọc chỉ nghe một số bài tình cờ đến với mình, hình như con cần sự lặng lẽ để chiêm nghiệm chính mình hơn, gần giống như là con không muốn tìm kiếm ở bên ngoài nhiều nữa, con thực sự muốn khám phá nội tâm của mình, cũng có đôi khi con cảm thấy cô đơn, như không có điểm tựa... có vẽ như là con đã buông bên ngoài nhưng chưa có được nội tâm ổn định bên trong.
Xin Thầy cho con một lời sách tấn trong giai đoạn này, con kính tri ân Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-04-2019

Câu hỏi:

Con kính chào Thầy,
Con có bé trai 8 tuổi với tính cách từ nhỏ hoàn toàn đối lập với con và chị của bé. Bé rất dễ bị hấp dẫn bới những điều bên ngoài của các bạn đồng trang lứa (đọc truyện tranh có hình vẽ kích động, ngôn ngữ không phù hợp lứa tuổi, nghe các bài hát nhạc chế lời, chơi game..). Con không bao giờ tự mua cho bé và cho bé tiếp xúc với những cái đó nhưng vì con ở chung cư nên các bé hay gặp nhau và trao đổi với nhau Thầy ạ. Ban đầu khi thấy vậy con nhẹ nhàng khuyên nhủ nhưng bé không nghe, tỏ ý bất mãn và khó nói hơn ạ. Sau đó vài lần con có sân và nói to tiếng với bé thì bé lại to tiếng hơn với con. Lúc đó con hiểu là con sân là không đúng rồi, giờ con không sân với bé nữa mà mỗi khi bé như vậy con lại lặng lẽ rải tâm từ đến bé Thầy ạ. Con cũng không can thiệp quá sâu vào chuyện bạn bè và những việc bé làm nữa vì thấy như vậy chỉ làm cho con thêm mệt và mẹ con căng thẳng thêm ạ. Con chỉ lo làm việc con và rải tâm từ đến bé thôi ạ. Con cũng đang có ý định chuyển về sống nơi nào gần với thiên nhiên, xa các thiết bị điện tử... thì sẽ giúp cho bé hơn ạ. Xin Thầy góp ý giúp con để con sáng suốt hơn thưa Thầy. Con xin cảm ơn và đảnh lễ Thầy ạ!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-04-2019

Câu hỏi:

Con kính bạch Thầy!
Con xin được chia sẻ vấn đề mà con đang gặp phải như sau ạ :
Con là người rất dễ nổi sân, mỗi khi gặp chuyện trái ý dù là những chuyện rất nhỏ nhặt hàng ngày, con rất dễ bị cáu, dễ nổi giận, dễ chạnh lòng, tủi thân. Từ lúc con bắt đầu nghe pháp nhiều, con nhận ra rằng, hầu như mỗi lần con sân, con biết con đang sân, con nhận diện được cơn sân đó, con biết con đang khó chịu với đối tượng nào đó. Nhưng Thầy ơi, con chỉ có thể dừng lại ở sự biết đó thôi, con không trở về được với chính mình. Con vẫn tiếp tục để cơn sân diễn ra như vậy, vẫn khó chịu, bứt rứt, vẫn thốt ra những lời nói, làm những hành động dễ gây tổn thương cho người khác. Phải chăng là cái biết của con chưa đủ sâu sắc, con chỉ mới biết thôi nhưng vẫn chưa lắng nghe và thấu hiểu được nguyên nhân gốc rễ của cái sân đó. Tâm con thì dễ bị phân tán, khó tập trung và thường xuyên có những lời nói lải nhải trong đầu. Con nên tinh tấn tu tập nhiều hơn nữa phải không Thầy? Con kính mong Thầy từ bi cho con một vài lời khuyên ạ !
Con biết thời gian này Thầy đang hoằng pháp ở bên Mỹ, Thầy nhớ giữ gìn sức khỏe, thầy nhé. Con nguyện mong Thầy luôn an lành !

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-04-2019

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy,

Con trước tiên xin kính tri ân Thầy vì luôn dành thời gian cho con. Những khi con thắc mắc hay gặp khó trong tu tập thì Thầy luôn từ bi trả lời những câu hỏi của con ạ. Khi thầy xem tên và email của con, chắc Thầy cũng nhớ con là Phật tử hay ghé chùa làm phiền Thầy, và Thầy luôn dành thời gian quí báu cho con. Con dạo này tu tập còn yếu và chưa có pháp trình Thầy, và nay con chỉ kính mong Thầy cho con được sám hối ạ. Trong quá trình lên học đạo cùng Thầy, đôi khi con cũng vì tự nhiên nên có vô tình phạm huý, hay lỡ nghĩ vô tình hoặc cố ý kinh động tới Thầy, một vị cao tăng đạo cao Đức trọng, nay con lòng thành sám hối, kính mong Thầy từ bi hoan hỷ chứng minh cho lòng thành của con ạ. Con kính chúc Thầy chuyến đi hoằng pháp thành công, và cầu mong Tam Bảo luôn gia hộ Thầy pháp thể khinh an, chúng sinh dị độ ạ. Nam mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni.

Kính,
Con.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-04-2019

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy,

Con đọc nỗi lòng của bạn gởi câu hỏi vào ngày 22/04 kể về việc bạn liên tục gặp thất bại trong công việc, như thể cuộc sống muốn thử thách bạn vậy. Con thấy thật nhiều đồng cảm.

Có lần trong một buổi trà sớm, con thưa Thầy về việc có dòng nghiệp mệnh vậy thì có tạo tác không, và Thầy chỉ dẫn con là có tạo tác nhưng không ra khỏi dòng nghiệp mệnh. Trong kinh cũng có nói "Không bước tới, không dừng lại, Như Lai thoát khỏi bộc lưu".

Ứng vào hoàn cảnh của mình, con thấy hiện giờ con không bước tới nghĩa là không vọng tưởng, không tham cầu tạo tác, không dừng lại nghĩa là khi việc đến con vẫn thấy biết trong sáng mà thực hiện, rồi thành bại cũng tùy duyên mà hiện. Nhìn lại chặng đường mười mấy năm lặn lội cho đến lúc này, con càng rõ hơn lời dạy của Thầy, việc đó đến đúng lúc như vậy, ứng với trình độ căn cơ nhận thức của con lúc đó như vậy thì cái quả nó sẽ là như vậy, nên có tạo tác mà không ra khỏi dòng nghiệp mệnh.

Con muốn chia sẻ với bạn kể trên là nhờ những bài học đau khổ hiện thực như thế mà chúng ta, bạn và mình, nhận thấy ngay chân thật những lời Thầy dạy mà không cần phải qua khái niệm nào cả, vì điều đấy y như những sinh khởi, vô thường, khổ, vô ngã mà bạn và mình đã trải qua rồi. Đau khổ là một phần quan trọng để học được bài học Thấy ra, nên cứ "tùy duyên, thuận pháp", "không bước tới, không dừng lại" mà đi tiếp chặng đường.

Dạ con xin cảm tạ Thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-04-2019

Câu hỏi:

Kính chào Sư,
Lần này con không có câu hỏi nào, nhờ có duyên được gặp Sư và nghe Pháp, con thấy mình đang đối diện với cuộc đời một cách bình tĩnh và an ổn hơn, hôm nay con ra nước ngoài làm việc, năm nay chắc không dự được khóa giảng của Sư. Chiều hôm qua con có đến chùa Bửu Long để đảnh lễ Sư nhưng không gặp, con có gởi lại cúng dường Sư một ít mật ong loại tốt và một hộp Hoàng Đàn, chúc Sư có thật nhiều sức khỏe :)
Kính thư.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-04-2019

Câu hỏi:

“Chân bước hề thênh thang”
Vô Trụ Xứ Niết Bàn...
Cô thân du vạn lý
Giáo hoá thảy chẳng màng...
Chúng đệ tử xin thành kính đảnh lễ bậc Thầy, kính chúc Thầy thường được khoẻ an và công cuộc hoằng Pháp độ sanh luôn được tựu thành viên mãn ạ_()_
Con Dhātuvijjā Nguyên Minh

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-04-2019

Câu hỏi:

Dạ, con kính chào Thầy! Cho con được chia sẻ với bạn KV mà Thầy trả lời ngày 22/4, vì hoàn cảnh của bạn khá giống con.
Bạn KV
Mình hiểu tâm trạng của bạn hiện giờ đang rất rối bời, cũng như khổ đau và mệt mỏi. Trước đây tình trạng của mình có thể nói là giống 90% những gì bạn chia sẻ với Thầy chỉ là gần đây mình nhận ra vấn đề thật sự của mình và có hướng giải quyết, nói gần đây vậy thôi chứ mới vài ngày. Trong giai đoạn bị trầm cảm nặng nề mình cũng rất khổ sở và cũng loay hoay tìm cách giải quyết, cũng như tham vọng rất nhiều thứ. Nhưng mà hễ làm cái gì thì cũng không tới nơi tới chốn, làm gì cũng không được, và nếu còn hoàn thành một việc gì thì mình cũng rất mệt mỏi và kiệt quệ trong khi làm việc đó cũng như sau khi xong. Và đặc biệt mình cũng như bạn rất tự ti và mặc cảm không chỉ vậy mà còn lo lắng, sợ hãi và đầy bất an. Cho đến khi gặp được lời pháp của Thầy chỉ mới khoảng gần nửa năm thôi, vừa nghe vừa trải nghiệm theo lời dạy của Thầy, nhưng những tập khí thói quen lăng xăng của cái ta vẫn khởi lên để đi tìm cái này, làm cái nọ. Nhưng rồi đâu lại vào đấy vẫn thất bại và mệt mỏi. Chỉ có khác là lần này do nhờ lời dạy của Thầy mình biết quay lại để thấy ra chính mình. Mà thật ra không quay lại không được vì khi đó như người chết đuối vớ được cọc, nhờ trải nghiệm trong đó mình vô tình thấy ra được pháp và càng lúc càng nhận ra rằng khi nào vẫn còn cái ta ảo tưởng lăng xăng thì không bao giờ thoát ra được vì hễ khởi lên ý nghĩ thoát ra những trạng thái khổ đau đang đối mặt thì nó lại càng trầm trọng thêm. Nhờ vậy mình hiểu ra không bao giờ có thể dùng ý chí của bản ngã để thay đổi được. Bạn KV bạn có thể thấy có những người họ có ý chí mạnh và dùng ý chí đó thay đổi mọi thứ. Nhưng đó là những người mà mình gọi họ là đầu óc tinh thần trong trạng thái “tạm ổn định” nên họ có thể đàn áp được những tiêu cực xuất hiện. Nhưng nhờ trải nghiệm qua kể cả việc thiền định vào một điểm nào đó, nó chỉ làm mình căng thẳng thêm. Nên đối với bản thân của mình, mình hiểu những người rơi vào trầm cảm nặng như mình không bao giờ có thể dùng ý chí cái ta để đàn áp tiêu cực cả. Nên việc mình quay lại “tu hành” cũng do hoàn cảnh thôi.
Như trên mình có chia sẻ rằng vô tình mình thấy ra được pháp. Đó là khi trầm cảm quá nặng mình buông xuôi luôn thì ra đó là sự BUÔNG XẢ THÂN TÂM mà Thầy nói tới. Không biết nói sao nhưng rồi mình dần dần thay đổi mà gần như không cần phải gắng sức đàn áp tâm trí hay gì cả. Nhưng có vài điều mình muốn nói để bạn chuẩn bị sẵn để đối diện đó là:
1/ Nếu bạn có thể buông xả ra được thì việc đầu tiên có thể tâm bạn đã mệt mỏi lâu ngày nó sẽ được nghỉ ngơi bạn sẽ buồn ngủ, nên lúc đó thấy buồn ngủ thì đi ngủ thôi. Hoặc nếu không buồn ngủ thì tâm sẽ được nghỉ ngơi nhưng vấn đề là những sợ hãi, bất an, lo lắng, những chuyện khổ đau mà bạn dồn nén lâu nay sẽ khởi lên rất mạnh. Đó là chuyện bình thường vì bấy lâu nay nó đã dồn nén nay được lấy ra thôi. Ban đầu mình cũng đã rất nhiều lần trốn tránh những điều khởi lên đó, nhưng vì hoàn cảnh bắt buộc như mình nói, mình không còn lựa chọn nào khác nên đã tự động viên mình và đối mặt với những trạng thái đó. Không biết nói sao nhưng khi qua được giai đoạn này mỗi khi tiêu cực đến chỉ quay về trọn vẹn với nó hoặc khi nó trồi lên bất ngờ. Nhờ đó trầm cảm ở mình đã dần dần giảm đi.
• Ở giai đoạn đầu này bạn nên kết hợp với uống thuốc điều trị trầm cảm.
• Ở dòng này mình muốn chia sẻ về việc buông xả cảm giác thân tâm nếu như bạn chưa thấy ra. Hãy nhớ lại lúc còn nhỏ khi chơi đùa, đùa giỡn chạy nhảy, chơi trong sự sảng khoái mà không cảm thấy mệt, tới lúc không chơi nữa thì cơ thể rất mệt và lúc này đứa bé ngồi buông xuống buông xuôi thật lỏng ra hết toàn bộ do đã quá mệt không còn sức để chơi nữa (nếu phần này Thầy thấy con chia sẻ sai mong thầy chỉnh sửa hoặc xoá đi ạ).
2/ Thật ra mặc dù thấy ra được nhưng cái ta ảo tưởng vẫn lăng xăng và nó rất mạnh, mình vẫn chạy theo nó mặc dù hiểu mình đang sai, rồi sau đó mỗi lần như vậy mình chỉ có cách là chấp nhận mình đã sai. Nhưng không còn trách bản thân mình nữa. Rồi đến lúc, chỉ là gần đây nhờ trải qua vô số lần dùng ý chỉ của cái ta trầm cảm theo đuổi những mục tiêu nhưng đều thất bại. Mình thấy ra được rằng tất cả những ý đồ lăng xăng đó đều do cái ta. Nên mình đã hoàn toàn chấp nhận sự thật rằng mình đang trầm cảm và ngay giai đoạn này đầu óc tinh thần mình không ổn định nên dù cho làm gì cũng thất bại cả. Và việc của mình là không làm gì nữa, không kế hoạch gì nữa, chỉ thư giãn buông xả và nghe pháp, cũng như làm những công việc hằng ngày ở nhà, khi nào tỉnh thức được thì tỉnh thức, có vọng động gì thì thấy biết, hoặc bị cuốn đi một hồi thì sực tỉnh lại quay về.
• Có thể bạn sẽ cảm thấy khó khăn cũng như không muốn từ bỏ những kế hoạch công việc, giai đoạn này mình cũng trải qua, như đã nói nó vẫn lăng xăng và bị cuốn đi làm cái này cái kia. Nhưng nhờ trải qua việc lăng xăng mà vẫn thất bại nên mình hiểu ra rằng nếu như lúc này không quay về để thật sự “chữa lành tâm hồn” mình thì sẽ không còn cơ hội vì càng lớn tuổi các tế bào thần kinh còn đủ sức tỉnh táo nữa. Một người bình thường không thấy pháp họ sống với cái ta cho tới già nhất là những người có cái ta cao, thì gần như trí nhớ sụt giảm rất nhiều và dễ nổi cáu. Vì sao? vì tế bào thần kinh họ đã lão hoá đi, họ không còn đủ sức của ý chí để đàn áp tiêu cực nữa. Và mình tin vào việc luân hồi , ở kiếp người này những gì trải qua đã làm cho mình nhận ra rằng làm người rất khổ và đầy sức bất toàn, hiểu ra được nếu không thấy ra được pháp để giác ngộ bằng cách đối diện thì có thể sẽ tái sinh một kiếp khác và mang theo những khổ đau này. Nhờ hiểu vậy nên mình chấp nhận buông ra mọi kế hoạch, công việc để giải quyết nội tâm ổn định lại.
Đó là những gì mình đang làm và thực sự có tiến triển đối với căn bệnh của mình . Một phần cũng nhờ gia đình mình hiểu nên thông cảm và giúp đỡ mình. Và đặc biệt là những lời pháp của thầy.
Mình không đưa ra lời khuyên gì, chỉ là chia sẻ câu chuyện của mình vì những gì bạn chia sẻ với Thầy rất giống mình.Đó là hướng giải quyết vấn đề của mình, hy vọng sẽ phần nào giúp bạn.
Đ
Con cám ơn Thầy đã chia sẻ tới bạn giúp con!




Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-04-2019

Câu hỏi:

Thầy muôn vàn tôn kính của chúng con!
Những ngày này, khi Thầy đang mang Sự Thật đến với chúng sinh bên trời tây, thì con đang mỗi ngày lắng nghe “Tuyển tập thư Thầy” trên youtube do Quán Nguyên đăng tải.
Lâu lắm rồi con không trình pháp, hôm nay cũng vậy, con không trình pháp, cũng không hỏi Thầy điều gì cả. Con chỉ muốn muốn bày tỏ cảm xúc vô vàn trong tâm con khi lắng nghe lời Thầy dạy trong những bức thư. Con đã từng nghe Thầy giảng về Bồ Tát Quán Thế Âm, con hiểu nhưng chưa thật sự Thấy. Nhưng những ngày này, con đã Thấy. Con đã thấy rất rõ, và rất THẬT một Bồ Tát Quán Thế Âm nghìn mắt nghìn tay với vô lượng tình thương dành cho mỗi chúng sinh. Con cảm thấy tình thương ấy quá lớn, với mỗi học trò thật tâm tu đạo thì dù có lớn đến bao nhiêu, cũng đều chỉ là một cô bé, cậu bé học trò nhỏ được Thầy dành cho rất nhiều tình thương và sự quan tâm. Và sự quan tâm ấy không phài là cầu chúc, là mong cho học trò đạt được an ổn và tốt lành, may mắn. Cũng không dạy học trò cố gắng đạo đức một cách giáo điều, cứng nhắc. Ngay cả khi vì hoàn cảnh mà phải bỏ đạo, Thầy vẫn chỉ ra cho họ THẤY RA SỰ THẬT, Thấy thế nào mới thật sự là Phật tử. Thật tâm thương và quan tâm là để học trò trưởng thành và giác ngộ. Ôi tấm lòng của Thầy!
Con xin được ghi lại đây một trích đoạn lời Thầy:
“Nếu có một sự giải thoát nào từ chối sự hiện hữu của vô thường, khổ, vô ngã thì đó là một sự giải thoát tạo nên càng thêm nhiều mâu thuẫn và khổ đau, là một sự giải thoát giả tạo do chính bản ngã dựng lên mà thôi.”
Con nguyện xin các vị Chư thiên gia hộ cho Thầy luôn luôn khỏe mạnh, bình an vì sự giác ngộ của tất cả chúng sinh.
Con xin quỳ lạy đảnh lễ Thầy!
Con - đứa học trò nhỏ của Thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-04-2019

Câu hỏi:

Thưa Thầy, lâu nay con vẫn thực hành theo pháp Thầy hướng dẫn và học hỏi thêm mỗi ngày qua mục hỏi đáp.Con thấy thật lợi lạc và bình an. Gần đây con nhận thấy tâm con thật kỳ quặc mà con không lý giải được là gì: mỗi tháng con đều hoan hỉ dành ra một khoản tiền để cúng dường hoặc giúp đỡ những hoàn cảnh khó khăn. Tuy nhiên có những ngày con bị đau đầu kinh khủng phải nghỉ làm thì con rất tiếc vì mất đi một ngày lương dù số tiền đó là 500 ngàn nhỏ hơn rất nhiều so với số tiền con làm thiện nguyện. Những lúc như vậy tâm con cứ giằng co giữa đi làm hay nghỉ, thấy ra sự tiếc tiền của mình rồi bản ngã lại ngụy biện đâu phải tham vì tiền từ thiện và tiền lương là 2 chuyện khác nhau mà. Cứ như vậy làm cho cơn đau đầu của con càng mãnh liệt hơn.
Kính mong Thầy phá nghi cho con, đó có phải là tâm tham vi tế trong con không ạ.
Con cảm ơn Thầy và kính chúc Thầy dồi dào sức khỏe và có chuyến Hoằng Pháp thật viên mãn.
Con.

Xem Câu Trả Lời »