loading
Hỏi Đáp Phật Pháp

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 26-05-2022

Câu hỏi:

Thưa thầy cho phép con hỏi: Thầy thường hay nói về chánh niệm tỉnh thức là làm việc gì chỉ biết việc đó, tập trung vào 1 việc. Vậy khi còn vừa tập thể dục vừa nghe pháp thầy, vừa nấu cơm vừa nghe pháp thầy, vừa đi xe vừa nghe pháp thầy thì có được ko ạ? Và như vậy có phải là thất niệm ko thầy? Nếu vậy con phải làm gì cho đúng và tốt hơn ak?
Con kính chúc Thầy nhiều sức khỏe. Biết ơn Thầy ạ!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 26-05-2022

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy, con đã có nghe nhiều pháp thoại thầy, cũng đã hiểu tương đối và có tự thực tập, nay con muốn đến chùa vài ngày để tu tập và thực tập thiền trong sinh hoạt có được không ạ? Con xin tri ơn Thầy ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 26-05-2022

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, con xin sám hối trước thầy về những lúc con trình pháp mà nội tâm chưa thanh tịnh đã có những thiển ý khó nghe.
Đó là những câu mà bản ngã con chất chứa ém lại bao năm để cho những câu tốt lành ra thôi, như vậy thật là khổ sở.
Qua thầy và Phật pháp, con đã học ra thế nào là tâm từ bi vô lượng mà mình đi ngược hướng bao lâu nay. Nay con xin hồi đầu với mong muốn không bị tái phạm nữa.
Con xin thành kính tri ân thầy. Con cám ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 26-05-2022

Câu hỏi:

Con xin cung kính đảnh lễ Thầy!

Thưa Thầy! Pháp Phật và lời Thầy dạy đã thức tỉnh con.
Con sinh ra trong 1 gia đình ngoài Bắc khá giả, có cha mẹ, chị em và họ hàng nội ngoại đầy đủ, được ăn học đến nơi đến chốn. Nhưng từ khi con bé xíu xiu, khi bắt đầu có ý thức, con thường nhìn vào tâm mình, con luôn có 1 cảm giác mơ hồ về một sự trống trải, cô độc, thấy mình dường như không thuộc về thế giới này, chỉ ước được là đứa bé mặc đồ nâu sòng quét lá Đa sân Chùa. Nên cũng từ đó, trong vô thức con cứ mãi kiếm tìm một điều gì đó.
Cho đến khi (cách đây hơn 2 năm) cơ duyên biết đến với Phật Pháp theo một cách lạ lùng. Pháp Phật từ từ len lỏi vào thâm cùng ngõ ngách của tâm con, âm thầm công phá bao bức tường thành tăm tối, vô minh trong ấy. Cũng là khi cảm giác kia cùng sự kiếm tìm đã biến mất, đã ngưng bặt. Tâm con được lấp đầy (hết khoảng trống cô đơn) tự bao giờ. Con đã thấy sự mới mẻ nơi vạn sự, vạn vật, thấy sự đổi mới liên tục, không ngừng ngay nơi thân, tâm con.
Con nhìn gì, nhìn đâu cũng thấy đẹp. Cái đẹp của sự tươi mới, không lặp lại bao giờ. Tâm con có xu hướng hoà cùng thiên nhiên, đất trời và vạn vật. Lành thay! Do dịch bệnh Covid-19 con đã buông xuống được mọi ràng buộc, tất bật, bon chen của cuộc sống thị thành HCM để dời về huyện ngoại thành sống an nhàn, thảnh thơi, ít tham cầu... toàn tâm cho việc tu tập.
Từ một người phụ nữ ưa thích trưng diện thời trang, làm đẹp như bao người. Chỉ sau vài tháng đến với Phật Pháp con đã tự tay mình xuống tóc cho mình, bỏ đi mái tóc dài nhuộm màu con từng cưng yêu, rời xa son phấn, đồ đoàn, trang sức... một cách tự nhiên. Trước bao sự ngạc nhiên, cản phá, chê bôi, nói ra nói vào thậm chí là dụ dỗ của người thân... họ muốn con trở về hình tướng như trước. Riêng con cảm thấy thật khỏe, nhẹ nhàng, thoải mái với cái đầu trọc cùng bộ đồ lam thường trực, đôi dép lê lẹt xẹt một cách hết sức tự nhiên mọi nơi, mọi lúc. Con như cá về nước, như được trở về là chính mình. Bản tính con độc lập, tự chủ từ nhỏ đến lớn nên con ít bị ảnh hưởng bởi ai.
Khi xả bỏ được sự chấp nê nơi hình tướng bên ngoài hoá ra là một điều hạnh phúc thưa Thầy.
Nghiệp quả vẫn tới liên hồi, thân con đau bệnh theo thời tiết nhưng con đã biết trở về trọn vẹn với những cơn đau mà tâm không còn sợ hãi, không còn sợ chết. Lành thay! Khổ đã dừng lại nơi thân mà không làm lây lan cho tâm nữa.
Mẹ con là người bị vô minh, tà kiến bủa vây. Mấy mươi năm làm nghề thờ cúng, hầu đồng hầu bóng, trục tà trục ma, làm lễ giải hạn, đốt giấy tiền vàng mã lần cả kho... giờ ngơ ngơ, ngẩn ngẩn... con thật xót thương cho mẹ, bà bệnh tâm nặng quá thưa Thầy. Con dù đã cố gắng rất nhiều nhưng không giúp được gì, chỉ biết phụng dưỡng đầy đủ về vật chất cho cha mẹ.
Với môi trường tâm linh như thế nên thoát ra khỏi đó để quay về với chánh Pháp của Phật, được học và hành theo lời Thầy dạy đối với con là cả một cuộc cách mạng. Có lẽ căn duyên của con đến với Phật Pháp là phải trải qua nhiều khó khăn, trói buộc và che lấp như vậy. Để rồi khi đã biết quay về con vỡ oà... Ô! A! Ồ! À! Thì ra! Hoá ra!... luôn là những cảm từ con đã thốt lên sau mỗi cái thấy, sau mỗi lần tiểu ngộ, sau mỗi sự thật được nhận chân... quả là hạnh phúc vô bờ thưa Thầy. Mà nào có cái gì cao siêu đâu, toàn những cái sự thật hết sức bình thường, hiển nhiên nhưng lâu nay bị vô minh che lấp thôi ạ.
Cả những đau thương tưởng như chết đi sống lại, những vết sẹo rỉ máu hằn sâu trong tâm trí khi con trải qua cuộc sống đầy biến cố, khổ đau, oán hận... giờ này cũng biến mất chẳng còn dấu vết, thay vào đó là tình thương chan hòa, nảy nở và lớn dần. Con đã biết mở lòng mình để hiểu, để thương và giúp đỡ mọi người, kể cả những người từng làm con đau khổ tận cùng. Trên mảnh đất tâm khô cằn, đầy gai góc ấy nay đã mềm mại, hiền hoà, được phủ xanh cùng những đốm hoa đủ màu từ từ nối nhau chớm nở.
....
Còn rất nhiều sự thay đổi lớn mà con cảm nhận được ạ.
Ngồi chiêm nghiệm lại cả một quá trình từ lúc bé xíu tới nay 41 tuổi đầu mới thấy. Quả thật Pháp Phật nhiệm màu thưa Thầy! Con đã có niềm tin bất thối.
Con vô vàn biết ơn Thầy! Những lời Thầy dạy hoàn toàn phù hợp với nội tâm con. Nhưng vì không biết nên mọi thứ chỉ mãi chìm trong im lặng dưới màn che lấp của vô minh, hoặc lang thang trong vô thức, lúc ẩn - lúc hiện, lúc mờ - khi tỏ... Mãi cho tới khi được Thầy khai thị. Từng chút, từng chút một đang dần dần bước ra vùng ánh sáng chân lý một cách chắc chắn, tự tin.
Con kính tri ân Tam Bảo!
Con Kính tri ân Thầy!
Con nguyện cầu Tam Bảo trường tồn.
Con nguyện cầu Thầy thật nhiều sức khoẻ ạ.
Thư con viết dài, nhiều khi chỉ muốn giữ lại cho riêng mình. Nhưng con tin với tâm huyết trao truyền chân lý cho đời, chẳng gì làm Thầy vui hơn là biết đám trò khờ có được những chuyển hoá dù nhỏ nhưng tích cực. Nghĩ vậy nên con quyết định gửi thư đi ạ.
Kính Thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 26-05-2022

Câu hỏi:

Kính bạch thầy!
Con đang nghe pháp thoại của thầy đến đoạn này con không hiểu nhờ thầy giải đáp giúp ạ. Con không phân biệt được việc trở lại trọn vẹn với hiện tại như là và việc bị chìm đắm trong hiện tại ạ. Ví dụ mình đang khổ thì làm sao để phân biệt được mình có đang trọn vẹn với cái khổ để thấy pháp khổ hay không, hay là mình đang chìm đắm vào khổ ạ?
Con cám ơn thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 26-05-2022

Câu hỏi:

Dạ con đảnh lễ thầy!
Thầy cho con hỏi khi con tập trung suy nghĩ 100% vào công việc thì việc suy nghĩ và tập trung đó vẫn là tuỳ dụng giới định tuệ có phải không ạ? Cái biết đó vẫn là sự ứng ra của tánh biết phải không ạ?
Con cám ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 26-05-2022

Câu hỏi:

Con xin cúng dường trai Tăng ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 26-05-2022

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy. Con thấy trong mình có nhiều mâu thuẫn quá, quá nhiều ý muốn mâu thuẫn nhau, rồi còn những nỗi sợ nữa. Cái khối khổ đau về công việc của con vẫn còn đó dù con có chọn đi theo hướng nào. Con thấy chủ yếu con chỉ đi tìm sự an toàn, muốn nhanh tìm cho mình một sự lựa chọn, một hướng đi để nhanh cảm thấy ổn định. Mà sự quyết định hấp tấp làm con không nhìn thấy được sự thật nhiều chiều nữa. Bây giờ con chỉ có cách là lặng lẽ quan sát thôi để thấu hiểu chính mình mà không vội chọn lựa và kết luận, phải không Thầy? Xin Thầy cho con lời khuyên ạ.
Con xin thành kính cảm ơn Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 26-05-2022

Câu hỏi:

Thưa sư ông, con cũng thường nghe Pháp những lời dạy của ngài Ajahn Chah, con chợt nhận ra rằng nguyên lý tu tập thiền của ngài cũng xuất phát từ vô tâm tức tâm tự nhiên, những gì ngài trải nghiệm cũng dựa trên cuộc sống, rút ra được khi hành sai khiến cho tâm trạo hối nghi hoặc, cố gắng để kiềm nén hay buộc tâm đi theo suy nghĩ ví dụ như muốn ngồi thiền để an tâm nhưng khi bắt đầu thì đã bị bản ngã dẫn dắt tâm liền bất an hoặc ngồi không lâu vì bị cái mục đích chi phối, sau đó ngài thấy ra hành thiền như vậy còn mệt mỏi hơn lúc ngài ngồi chơi không mà tâm hoàn toàn tĩnh lặng... Con cũng đã chiêm nghiệm và thực thấy như vậy, cái biết của tâm tự khắc chiếu rọi khi buông xuống vọng cầu dù cho cảnh bên ngoài có động hay không động, các pháp trong tâm đến hay đi thì cái biết ấy vẫn không đồng nhất với chúng... Con thấy như vậy có thiếu sót gì mong sư ông chỉ dạy thêm cho con!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-05-2022

Câu hỏi:

Kính bạch thầy,

Thưa thầy nhờ thầy giải đáp giúp con vấn đề trong trường hợp có thể nhìn thấy được vấn đề khiến người khác bám chấp và khổ đau, người ấy tìm đến ta để trút bầu tâm sự. Con cảm nhận rằng đó là bài học mà người ấy cần học và trải qua cũng cần nhận đủ khổ đau để tự mình lựa chọn thì con nên lựa chọn như thế nào để giúp ạ, một là để mọi chuyện thuận theo tự nhiên chỉ lắng nghe hay hai là chỉ điểm tác động cho người ấy?
Con như được thụ lý trong tâm rằng nếu chưa nhận đủ, chưa đắm chìm đủ trong khổ ải thì sẽ chưa tường được chân lý và cách khỏi bám chấp. Nếu đau khổ nhỏ chưa đủ nhận biết thoát bám chấp thì sẽ gặp thêm đau khổ lớn để nghĩ về nó nhiều hơn và tìm cách giải thoát.
Như việc, thưởng thức hết những món ăn ngon trên đời thì không còn bám chấp vào đồ ăn, thấu rõ việc ăn để nuôi dưỡng và duy trì sự sống, đi hết những nơi trên đời thì ở một chỗ hay đi đến đâu cũng đều là như nhau vì thân tâm luôn ở tại đây với mình. Con thấy rằng nếu người ấy chịu đau được và chịu đau chưa đủ thì cứ để người ấy chịu đau rồi thì sự cũng sẽ tường với người ấy phải không ạ?
Con cảm ơn và mong thầy chỉ dẫn.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »