loading
Hỏi Đáp Phật Pháp

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 24-04-2022

Câu hỏi:

Thưa thầy, khi con lo lắng vì việc làm ăn không thuận lợi. Con tập nhận biết và quan sát sự lo lắng đó. Nhưng khi đó, con cố tìm thì lại không thấy sự lo lắng đó đâu hết. Con xin thầy hướng dẫn cách thực hành quan sát và nhận biết các cảm xúc, cảm thọ khởi lên trong tâm một cách sáng suốt, trong lành. Con cảm ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-04-2022

Câu hỏi:

Con xin thành kính đảnh lễ Sư Ông.
Sáng nay trong buổi Trà Đạo, con nghe Sư Ông bảo dần quên tên mọi người xung quanh, trả Pháp lại cho Pháp, tự nhiên trong con dâng lên nhiều cảm xúc rất khó tả. Con sợ mình mỗi khi có nỗi niềm không giải quyết được ko biết hỏi ai, sợ mình không được hướng dẫn trong quá trình tu học,... Nhưng con biết đó là ích kỷ cá nhân con. Dù muốn dù không con cũng phải vâng theo sự vận hành của Pháp. Cả Ba Mẹ già ở quê nhà cũng vậy, con không biết nếu một ngày nghe tin xấu thì con sẽ như thế nào, sẽ vững vàng để hỗ trợ cho Ba Mẹ về tâm lực và phước lực...hay lại bù lu lên khóc lóc, kêu than vì đã ko phụng dưỡng Ba Mẹ chu đáo. Con biết Sư Ông ko biết con là ai, cũng ko cần sự báo đáp nào từ con, con biết là chỉ cần con sống đúng tốt, nhiệt thành, trong lành nhất trong mỗi phút giây là cách đền ơn Sư Ông tốt nhất. Nhưng sao con vẫn thấy nặng nề từ sáng đến giờ, cứ nghĩ là nếu ko còn Sư Ông thì thì khi gặp sóng gió con lại ko đủ can đảm để đối diện và học ra bài cần học... Con biết là Sư Ông sẽ bảo con tự trải nghiệm và học ra bài học của chính mình, rằng Pháp vẫn luôn miệt mài hướng dẫn con đó thôi. Nhưng con vẫn thấy còn Sư Ông vẫn an tâm hơn dù biết Sư Ông cũng chỉ là duyên hỗ trợ bên ngoài... Con cũng ko biết con bị làm sao nữa ạ. Trong con có nhiều chiều hướng mau thuẫn nhau. Một phần ủy mị, một phần cứng cỏi, độc lập. Con xin Sư Ông cho con lời khuyên ạ. Con thật tâm cám ơn Sư Ông.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-04-2022

Câu hỏi:

Con kính bạch trên Sư Ông,
Gần đây con thấy có một số câu hỏi về “như lý tác ý” và “tư tác”. Phải chăng nếu con thấy một người, trong tâm con có nghi kỵ hoặc phản cảm với người đó thì chỉ là “phi như lý tác ý”, nhưng nếu xông vô chửi hoặc nói xấu sau lưng, tính toán làm hại họ thì mới là “tư tác bất thiện” ạ?
Nguyện Sư Ông trụ thế lâu dài.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-04-2022

Câu hỏi:

Nam-mô Phật-Pháp-Tăng Tam Bảo!
Con kính đảnh lễ Sư Ông!
Con xin Sư Ông chỉ dạy pháp tu cho người nữ đang mang thai và làm sao để con sinh ra được khỏe mạnh có phúc khí ạ. Con kính tri ân Sư Ông!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-04-2022

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ sư Ông,
Hôm nay thật quá ý nghĩa với con.
Trên đường về con thực thấy điều này. Khi tâm sáng suốt định tĩnh thì khi có 1 nguy hiểm hay cảnh báo, liền rõ biết sự nguy hiểm đó, vì con lái xe, nên thân tâm liền chú ý tức thì, nhưng ngay đó mà không phản ứng lại hoàn cảnh theo sân si, thì đó chính là tâm bất động phải không ạ. Con hoan hỷ vô cùng khi thực cảm nhận được giây phút đó.
Gia đình con biết ơn sư Ông đã giúp đỡ ạ, bà con đã khá hơn được 1 chút.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-04-2022

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy, con muốn hỏi sau khi ba con mất, đã hoả táng thì hủ cốt nên đem về chùa hay để ở nhà đủ 49 ngày rồi rải ra sông. Như thế nào là tốt nhất ạ. Mong Thầy khai thị cho con.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-04-2022

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy, con mới thọ Bồ-Tát Giới tại Đại Giới Đàn Thiện Hoa năm 2022. Nhưng do con chưa tìm hiểu kĩ, giờ con sợ quá, con sợ bị phạm giới. Con có thể xin ra được không ạ. Con cảm ơn Thầy nhiều lắm.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-04-2022

Câu hỏi:

Kính thưa thầy! Con ví dụ như thác nước đang chảy tự nhiên mình không thể nào ngăn lại không cho nó chảy được. Cũng như cái tâm khởi lên tham sân si ảo tưởng mình không thể nào dẹp bỏ nó được. Cứ để nó tự nhiên để thấy nó sinh diệt như thế nào thấy nó như vậy. Thưa thầy con thấy như vậy có đúng không? Con cảm ơn thầy rất nhiều.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-04-2022

Câu hỏi:

Dạ kính thưa sư ông. Có phải khi tất cả ý niệm sinh dù đó là ý niệm gì, khi được ngăn chặn phòng hộ thì sẽ có sự định tâm. Nếu đi sâu hơn có thể đến tâm định phi phi tưởng xứ. Nhưng cuối cùng cũng phải buông xả để thân tâm tự nhiên tức không dụng tâm nữa thì sẽ thấy tâm niệm sinh và diệt. Thấy được tâm niệm sinh diệt tức chánh định buông xả. Vì đã hiểu bản chất tâm niệm sinh và diệt là vô thường bất tịnh khổ và vô ngã không thường trụ luôn thay đổi theo nhân duyên và nghiệp, do thức các căn tiếp xúc trần cảnh, tâm luôn quay về buông xả. Con xin trình bày pháp hành và những gì con thấy biết cũng như qua sự học hỏi chiêm nghiệm và trải nghiệm.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-04-2022

Câu hỏi:

Thầy ơi,
Nay con xin chia sẻ với Thầy chuyện này ạ:
Con đang thích một cô gái, cô ấy và con nói chuyện hợp nhau, đem lại niềm vui và tiếng cười cho đôi bên, những khoảnh khắc với cô ấy thật đẹp, và thế là con bắt đầu mơ mộng, mơ về một tương lai của hai đứa, mơ về... chắc thầy đã nghe nhiều rồi, đủ thứ trên trời dưới biển thầy ạ. Nhưng rồi con tự hỏi sau mỗi lần mình mộng tưởng đó rằng:
Tại sao con lại mơ mộng?
Con mơ mộng mỗi khi con rảnh rỗi và cảm giác trống vắng trong con xuất hiện, khi thấy sự buồn chán và tẻ nhạt của đời sống thường nhật... và thế là con mơ mộng. Con tự hỏi rằng phải chăng mình dùng giấc mơ như một lối thoát, một sự chạy trốn khỏi thực tại đang là... là sự tẻ nhạt, trống rỗng, khô cằn của tâm hồn v.v... Liệu một tâm hồn như vậy có thể yêu thương? Liệu khi mơ mộng, con có đang thực sự yêu cô ấy hay con đang yêu một người do chính tâm trí con vẽ nên, một người khác với vẻ ngoài giống như cô ấy? Nói đến đây con lại nhớ về bộ phim Tây Du Ký, nơi mà yêu quái luôn biến hình thành những cô gái trẻ đẹp để mê hoặc thầy trò Đường tăng, và con thấy hình ảnh mình trong đó Thầy ạ. Khi nhận ra đến đây, con đặt câu hỏi rằng: Liệu mình có thể thực sự yêu cô ấy trong khi mình cứ mơ mộng đi chơi với một cô gái khác, một cô gái khác có vẻ ngoài giống như người ấy? Liệu mình có thể yêu thương vợ mình, nếu suốt ngày mình đi chơi với cô hàng xóm, cô gái có vẻ ngoài giống như vợ mình?
Con thấy rằng, khi đặt một câu hỏi đủ sâu sắc, thì tự thân trong câu hỏi đó đã có câu trả lời rồi, Thầy nhỉ? Và khi con nhận ra rằng, để thực sự yêu thương người ấy, con phải hoàn hoàn, hoàn toàn chấm dứt những mộng tưởng, không phải chấm dứt kiểu lên án, đè nén,... mà chấm dứt bởi sự thấu hiểu hoàn toàn sự nguy hại của quá trình mơ mộng này, sự phá hoại của nó tới tình cảm thực sự, tựa như người đi tới vách núi, quay đầu trở về bởi nhận thức rõ ràng về sự nguy hiểm mà mình đang đối diện.
Và thật kỳ lạ thầy ơi, khi quá trình mộng tưởng này chấm dứt trong con, tình yêu lúc này mang một ý nghĩa thật khác so với ngày xưa con nghĩ Thầy ạ, nó không dành cụ thể cho một ai đó đặc biệt nữa, không còn là con yêu cô ấy hơn tất thảy, mà lúc ấy, cô ấy cũng tựa như bao người khác, con yêu cô ấy và con cũng yêu mọi người, ba mẹ, hàng xóm, bạn bè và thiên nhiên...
Con vẫn trên con đường khám phá tình yêu thực sự là gì, mà trên con đường ấy, con thấy thật quan trọng để thấy cho rõ “cái gì không phải là tình yêu”, “Liệu yêu thương có đi cùng ghen tuông như mọi người thường nói?”, “Liệu có phải bắt buộc hai người phải có tương lai, cùng nồi cùng vung... thì mới được yêu?”, “Liệu tình yêu có bao giờ đòi hỏi chúng ta điều gì không?”... Và con nghĩ rằng, cái đúng sẽ tự nhiên xuất hiện khi ta dẹp qua một bên hoàn toàn những cái sai, sai không phải bởi Thầy nói, cũng không phải ai đó được ca ngợi là thông thái phát biểu... mà bằng sự nhận thức một cách rõ ràng về sự thật.
Tối nay tự nhiên con muốn chia sẻ với Thầy như vậy ạ,
Con cảm ơn Thầy đã đọc, chúc Thầy thường mạnh khỏe.
Thành kính tri ân Thầy.

Xem Câu Trả Lời »