loading
Hỏi Đáp Phật Pháp

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 08-06-2020

Câu hỏi:

Con xin kính đảnh lễ thầy!
Xin thầy cho con hỏi làm sao thực hành để dần xa lìa tham ái?
Con hiện sống đời tại gia, có nhiều cơ hội đụng chạm, va vấp, tiếp xúc với thế giới bên ngoài, trước đây con nghĩ vậy cũng tốt, vì có cơ hội trải nghiệm thực tế các vấn đề trong cuộc sống, có trải nghiệm thực cũng tiện để thấy ra vấn đề hơn. Dạo gần đây con thấy có vẻ cách này không mang lại hiệu quả, tham ái vẫn còn đó.
Con định quay về "thu thúc lục căn" hơn một chút để xem tâm mình có biến chuyển gì không. Có điều hành động trên cũng là làm vì mục đích xa lìa tham ái, như vậy có đúng không ạ? Có lẽ với con thì điều này cũng tự nhiên vì hiện tại con đang muốn "thu thúc lục căn" vì thấy cách trước đây mình làm không hiệu quả, con muốn xin thầy lời khuyên làm sao cho đúng để tránh rơi vào cục bộ.
Con kính đảnh lễ thầy, nhờ có thầy mà con được sinh ra lần thứ hai!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2020

Câu hỏi:

Kính trình thầy,

Pháp bảo phật đã trao truyền
Qua ngàn năm vẫn diệu huyền biết bao
Ơn thầy chánh pháp truyền trao
Độ thoát phiền não cho bao nhiêu trò
Cuộc đời như một chuyến đò
Bên dòng sanh tử chẳng chờ ai đâu
Mong thầy trụ thế bền lâu
Giúp người tăm tối thấy đâu lối về
Chỉ thẳng tự tánh hết mê
Chân như vẫn đó chẳng hề rời xa.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2020

Câu hỏi:

Kính gửi Thầy,
Con 40 tuổi, trước khi biết Pháp của Thầy, từ năm 15 tuổi con đã tha thiết muốn tìm hiểu và thực hành Phật Pháp nên con nghiên cứu lý thuyết Phật học rất nhiều, con tìm hiểu tất cả các Tông phái. Con cũng là người đọc rất nhiều các thể loại khác nên khá tự cao về kiến thức của mình.
Đọc kinh sách Đại thừa con “nạp” vô không nổi những thông tin về Phật như vừa sinh ra đã đi 7 bước, Phật sinh ra từ nách của Hoàng hậu,... con nghĩ Phật vốn đã vĩ đại không cần các chi tiết đó Phật vẫn vĩ đại. Rồi các lời hù dọa trong kinh như: trì 1 câu kinh này phước đức vô lượng, phỉ báng kinh này thì tội vô lượng,... nó làm cho khó tin kinh sách Đại thừa.

Rồi con tìm về Nguyên Thủy để tìm được chính xác hơn lời dạy của Phật, nhưng trong những kinh điển Nguyên thủy cũng chứa đựng đầy các thuyết hoang đường làm con hoang mang nữa. Nào là vừa cúng dường 1 vị A-la-hán xong đất hóa thành vàng ròng,... Con đi tham dự những khóa Thiền 10 ngày cũng không đi tới đâu.

Sau những trăn trở, tìm kiếm, sai lầm trong Đạo hàng chục năm, kiến thức sâu dày lên nhưng ngã mạn ngày càng lớn, dậm chân tại chỗ trong việc Tu cộng với những tham vọng trong đời dọc ngang tìm kiếm công danh sự nghiệp lên bờ xuống ruộng. Con trải qua quá nhiều khó khăn, thảm nhục, thất bại, cay đắng lẫn thành công ngọt ngào.
Pháp đã dẫn con đến gặp Thầy, tìm được qua những bài pháp thoại, những bài Hỏi đáp, Thư thầy trò, sách của Thầy, con uống từng chữ, ngày nào cũng phải “nạp” vô người lời Thầy, trong lúc làm việc máy tính, lái xe,...
Con vỡ ra từng mảng từng mảng, rồi khoảng 5-6 tháng nay con ứng dụng những cái Thấy đó trong cuộc sống hàng ngày, con thấy mình mới thật là tu, mới thật là đối diện với cái Tâm, mới đang học bài học Giác Ngộ, con thấy có tiến bộ.

Con xin trình bày việc Tu của riêng con để Thầy cho thêm lời khuyên nếu con hiểu sai ạ.
1. Mọi Gánh nặng của cuộc sống, mọi đau khổ, mọi phức tạp, mọi ganh ghét, sân hận,... đều có thể kết thúc ngay lập tức nếu đặt nó xuống ngay bây giờ. Chỉ cần không gắn nó vô là Ta, là của Ta, không có cái gì của ta hết, mọi thứ chỉ là Thân Thọ Tâm Pháp, các diễn biến là Pháp đang vận hành.

2. Con trở về là trở về ngay tại đây, ngay tại bây giờ, không cần nỗ lực “làm cuộc cách mạng cuộc đời” mà lấy ngay hoàn cảnh thực tại để trở về. Con hiện điều hành 3 dự án kinh doanh, có cái thuận lợi, có cái khó khăn, nó không chỉ của riêng con mà ảnh hưởng tới nhiều người. Những người liên quan đến các dự án của con là do Duyên, họ cùng con liên quan để học bài học Giác Ngộ. Con cứ lấy ngay thực tại của con hiện giờ và tiếp tục Tùy Duyên cùng nó để học bài học của Pháp vận hành, để thấy ra cái Tâm, cái Thân,... của mình trong mỗi hoạt động điều hành để từ đó Tu bài tu Thận trọng, Chú tâm, Quan sát; Trở về, Trọn vẹn, Tỉnh thức,...

3. Những khó khăn, những xao động trong việc kinh doanh càng làm cho con thấy rõ mình, thấy rõ người, thấy rõ Pháp.

4. Thiên kinh vạn quyển của Phật nói, lưu lại, thực ra chỉ để nói lên sự thật ngay tại bây giờ của con thôi, hiểu được nó rồi con không cần đọc kinh nữa. Nếu có thì cũng chỉ để kiểm chứng lại sự Giác Ngộ của mình thôi. Bài Kinh Đại Niệm xứ là đủ. Bài kinh cần tụng hàng ngày là cứ XEM DIỄN BIẾN THÂN THỌ TÂM PHÁP,... VỚI TƯ CÁCH MỘT KHÁN GIẢ XEM PHIM. Với trình độ của công nghệ thông tin hiện nay, sự lưu trữ kinh điển đã có Điện Toán đám mây lưu trữ và có quyền truy xuất bất cứ lúc nào. Học kinh nhiều sẽ lãng phí thời gian va chạm để giác ngộ, như ngài Anan vậy! Lời của Phật mà đem ra bàn là hiểu lầm, lời của Thầy cũng vậy, nếu ai ác ý cắt ra để bôi xấu Thầy là sẽ diễn đạt lung tung; nếu con mà chưa Thấy, chưa thấm, chưa nhận ra thì cũng sẽ hiểu lầm lời Thầy nghiêm trọng.

5. Đạo của Phật nói quá đơn giản, thấy ra, Vô Ngã một cái là gánh nặng buông xuống ngay, mọi việc như hoàn thành, nó dễ đến mức làm con kinh ngạc và sợ hãi. Nhưng vận dụng hàng ngày thì nó không dễ như lúc Thấy. Cứ chấp việc đó là Ta, của Ta một cái là, (do phóng dật, do thấy đã an lạc rồi,...) dù là chuyện rất nhỏ, ngay lập tức trùng trùng duyên khởi nổi lên, dẫn theo hàng loạt việc khác, phiền não khác. Điều này làm cho con càng hiểu rõ hơn khái niệm Uẩn của thầy dạy (khác với Uẩn mà con học được từ trước). Uẩn nó chỉ khởi lên từ khi cái Ta gắn vào.

6. Đôi lúc con hoang mang, mặc dù con cảm nhận được rằng những cái Thấy của Thầy đang chia sẻ cho con nó mới đúng là cái Phật muốn chia sẻ. Nhưng nó triệt để quá, nó quyết liệt quá mặc dù ngôn từ Thầy rất nhẹ nhàng. Nó là thép, là gươm, là bom nguyên tử: Buông hết, bỏ hết, học hết, chấp nhận hết, tận cùng thảm nhục cũng nhận luôn, tận cùng đớn đau cũng học,... nó làm cái Ta, của Ta trong con nó sợ hãi, cái Ta cố giữ lại cái gì đó mà con mơ hồ không hiểu, rồi nó làm con chậm tiến bộ.

Nguyên lý có sẵn, bỏ hết bỏ ngay chấp nhận hết, chấp nhận ngay cho tới tận mảy may thì là xong mọi sự, nhưng cái Ta vẫn muốn giữ cái gì đó. Rồi con tự hỏi, không biết Thầy dạy như vậy nhưng Thầy dám bỏ hết không? Thầy đã bỏ đã buông chưa? Tận cùng cái ngã sâu thẳm Thầy có buông được không? Con xin lỗi vì đã có những suy nghĩ bất kính như vậy và thắc mắc. Con hiểu lời Thầy và thấu nhưng còn thế thì những người không có Duyên làm sao nạp nổi lời Thầy!

Con còn muốn hỏi nữa, nói nữa, chia sẻ nữa, có lẽ cả quyển sách cũng chưa nói hết được những cái chiêm nghiệm về cái Thấy của con từ khi tiếp nhận Pháp của Thầy. Nhưng cũng có thể nói một câu cũng xong. Xin Thầy tha lỗi vì cái sự lủng củng của con trong tư duy và ngôn từ.
Con xin cảm ơn Thầy đã khai ngộ cho con, cho con được thoát ra, tự do, khoáng đạt, nhẹ bẫng,... (dù chỉ là trong những lúc tinh tấn). Con xin cầu chúc Thầy sức khỏe để tiếp tục miệt mài chia sẻ Pháp cho những người có Duyên.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2020

Câu hỏi:

Dạ con muốn hỏi cách phát huy nội lực của chính mình có phải là thường cảm nhận hay sáng suốt biết mình và tự động điều chỉnh nhận thức và hành vi.
Con xin cám ơn Thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2020

Câu hỏi:

Thưa Thầy, biết đời là vô thường nên có rất nhiều cái nhìn cho rằng nên hưởng thụ trước khi vô thường đến, hay là vô thường nên không cần làm nhiều, không cần tốt với ai, không tạo ra cái mới nữa... Con thấy chưa có hạnh phúc hay ý nghĩa gì từ 2 con đường trên.
Xin Thầy chỉ cho con một ít Chánh Kiến.
Con xin cám ơn lòng từ bi của Thầy!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2020

Câu hỏi:

Thầy kính!
Ở cái “nơi” mà chỉ có thấy, và cảm nhận, không có suy nghĩ, thật là tuyệt vời Thầy ạ. “Nơi” này chính là trạng thái “rỗng rang, lặng lẽ, trong sáng" đúng không Thầy?
Thi thoảng con mới ở “nơi” này. Nhưng con cũng thấy rằng chính là nhờ có sự náo loạn không ngừng nghỉ của bản ngã mà khi trở lại được với sự rỗng rang, lặng lẽ, trong sáng con mới biết nó quý giá và đáng trân trọng biết nhường nào.
Con xin thành kính đảnh lễ Thầy!
Con chào Thầy ạ!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2020

Câu hỏi:

Dạ thưa Sư Ông!
Con có nghe trong một bài giảng sư ông nói cách học ngày xưa là hành là học luôn, con chưa hiểu rõ lắm. Con xin nêu một ví dụ: con muốn học chụp ảnh, thay vì con cứ học lý thuyết trên chữ thì con cầm trực tiếp máy chụp luôn, thông qua việc cầm máy chụp trực tiếp, con phải chỉnh thông số của máy, vì vậy con hiểu luôn lý thuyết máy vận hành. Còn về Đạo: thay vì học các kinh điển hay lý thuyết của các bài kinh thì con chỉ cần nắm một vài yếu quyết tu tập, sau đó thực hành trong đời sống, dần rồi con hiểu ra cơ cấu thân tâm mình nên khi đọc lại các đoạn kinh con hiểu đâu là cái thực được diễn tả trong kinh, đâu là thêm thắt vào hoặc là không diễn tả hết ý được.
Con hiểu học đi đôi với hành hay hành là học như vậy có gì sai không, mong sư ông chỉnh sửa giúp con. Con xin kính tri ân Sư Ông!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2020

Câu hỏi:

Con kính chào Thầy!
Con kính mong Thầy luôn khỏe.
Nay con bốn mươi tuổi, con thấy mình may mắn khi hiểu Đạo là gì, tu là gì, tu là sửa những gì đã trật. Bây giờ hàng ngày con cứ làm ăn bình thường nhưng trong khi làm con biết suy xét cái đúng cái sai, trong nói năng và hành động không lu bù như những năm trước. Như Thầy có giảng tu là đầu hàng các Pháp, bây giờ con đầu hàng rất nhiều chuyện Thầy ạ, nhưng thay vì nói nhiều thì bây giờ con hành động nhiều hơn, tâm hồn hướng thiện lành hơn và sống nội tâm hơn.

Mỗi ngày con cũng hay suy nghĩ về má con. Năm nay má con 70 tuổi, vẫn còn những ràng buộc và nỗi lo lắng về những người anh em con, có những nỗi khổ mà má chịu đựng âm ỉ trong lòng. Cuộc đời của má con cứ hiện lên như một bộ phim trong trí não con, từ lúc con biết nhận thức đến bây giờ chưa bao giờ thấy má con thoát ra cảnh khổ. Lúc tụi con còn nhỏ thì vì đói khổ má con phải mót lúa nuôi tụi con. Bây giờ tụi lớn khôn thì má con khổ theo cách khác.

Con suy nghĩ rút cuộc một đời người chỉ để mình trải nghiệm và học ra từ những đau khổ chứ không có gì khác. Qua những chuyện bất trắc đó, mình mới học cách chấp nhận, biết nhường nhịn, biết cần cù và vị tha, nhưng những người hiểu ý nghĩa duy nhất của cuộc đời thì vượt qua dễ dàng hơn. Cũng may là má con biết Đạo, khi con về thăm má, con luôn dành thời gian nhiều nhất có thể cho má để nói chuyện về Đạo và cách sống để vượt qua nỗi khổ, hướng má tận tụy với cuộc sống và chấp nhận rồi buông bỏ.
Khi con biết cách sống chung với những bất trắc trong đời mình thì điều lạ là con nhận thấy Pháp đưa đến bài học nhiều hơn và khó hơn, dường như để con học lên lớp vậy. Riêng cuộc sống gia đình nhỏ của con, cách đây hai năm, gặp những cảnh giống như bây giờ, con khóc than la ó lên và liên tục hỏi Thầy; giờ thì nó đến nhiều hơn, âm ỉ và ồ ạt, con cứ bình thản nhận dạng và giải quyết, có khi chẳng giải quyết gì cả, con cứ để Pháp đến rồi Pháp tự đi, có khi con cũng khóc nhưng khóc trong sự hiểu biết.
Cảm thấy con làm phiền Thầy nhiều, con xin lỗi Thầy. Con cảm ơn Thầy đã đọc những lời con chia sẻ. Kính chúc Thầy thật nhiều sức khỏe.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2020

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy,

4 năm trước con trầm cảm, thử rất nhiều các khoá học về tâm lý cũng như tâm lý trị liệu mà không bớt nhiều. Cho tới khi duyên lành đưa con tới nghe pháp thoại của Thầy. Con hầu như ngày nào cũng nghe pháp thoại của Thầy, 1,2 năm đầu con nghe bạn ngày theo kiểu nghe thu nạp kiến thức. Tới năm thứ 3 trở đi con bắt đầu quên hết ngôn ngữ cũng như kiến thức và con nghe trước khi ngủ. Trước con rất khó ngủ mà chỉ cần nghe pháp thoại của Thầy là ngủ lúc nào không biết. Cho tới hiện tại con vẫn duy trì thói quen này. Có một điều con rất ngạc nhiên là những lời Thầy giảng ngấm vào con lúc nào không hay. Con biết được điều này khi con tiếp xúc với nhiều người, con thấy tham sân hay chấp nhị nguyên rất nhiều và con nhìn thấy con trước đây cũng như vậy. Con khoe Thầy điều này trong lòng con thấy rất vui và con cũng đã nhìn thấy trong con nhiều khi vẫn còn sở đắc đạt được đạo, nhưng lần này con cảm thấy khác so với những lần trình pháp trước ạ.
Hiện tại con sống bình thường và cảm thấy bình thường là ổn nhất tuy có nhiều việc trong đời vẫn phải cố gắng. Con vẫn cần sống trong đời và vẫn cần đạt được nhiều thứ nhưng con tâm niệm cố gắng vẫn phải cố gắng, đừng khổ ảo là được.
Con trình pháp lần này trong giây phút nghỉ ngơi thư giãn. Trong lòng con biết ơn Thầy vô cùng. Con cảm ơn Thầy nhiều ạ. Con vẫn trên hành trình khám phá cuộc sống như một đứa trẻ thơ lạ lẫm với mọi thứ. Con chào Thầy ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2020

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy,
Trong quá trình thực hành pháp:
1/ Khi con thực tập cái đang là (vô niệm) thì rất hay bị rơi vào trạng thái si. Con xin Thầy chỉ dạy cho con cách khắc phục.
2/ Sau khi quán xét, có những lúc con nghĩ mình đã thực tập chánh niệm ở đó nhưng trên thực tế nhìn kỹ lại thì mình đã thiếu tỉnh thức rất nhiều. Mọi thứ đều mờ. Con xin Thầy chỉ dạy giúp con thế nào là thực hành chánh niệm "trọn vẹn".
Con kính tri ân Thầy!

Xem Câu Trả Lời »