loading
Hỏi Đáp Phật Pháp

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 26-08-2018

Câu hỏi:

Dạ con xin cảm ơn Thầy rất nhiều ạ. Không ngờ những lời dạy của Thầy đơn giản mà lại có hiệu quả rất cao. Trước đây tuy nghe pháp thoại Thầy rất nhiều nhưng để thật sự trải nghiệm không phải là đơn giản. Trong suốt thời gian trải nghiệm con đã bị pháp hành biết là bao phải bị căng thẳng bực bội đủ thứ mết lên mết xuống, nhưng con không bỏ con cứ tiếp tục mà tiến rồi dần dân con phát hiện ra rất nhiều cái sai trong pháp hành trước tiên là từ thân bệnh con luôn đặt cái thân này lên làm đầu nên con cứ khổ mãi rồi sau đó con phát hiện ra mình phải đặt giác ngộ giải thoát lên hàng đầu mới đúng thì con thấy hợp hơn và cái nhìn cũng tương đối nhẹ nhàng hơn, rồi lại tiếp tục bị té nữa, căng thẳng cà mệt mỏi nữa, con lại tiếp tục thấy thì con lại thấy mình hành mà còn muốn loại bỏ cái này cái kia vì có những cảm giác khó chịu khi tham sân si khởi lên lại phát hiện ra được ý đồ này vì muốn loại bỏ bất cứ thứ gì danh lên là lại rơi vào cảm bẫy của cái ta ảo tưởng rồi là muốn trở thành, rồi rơi vào vòng luẩn quẩn sanh tử luân hồi, rồi lạ thay mỗi lần thấy ra như vậy thì bên trong con có 1 cảm giác vui vui làm sao, rồi dần dần con tiếp tục thấy từ từ ra những ý đồ và những thói quen và những tập khí mà do mình đã sống sai nó tiềm ẩn bên trong con đó chính là những thứ vô minh tích trữ quá sâu dầy, rồi dần dần tiếp tục thấy, rồi con lại muốn thay đổi những thứ đó vì con nghĩ là phải đẹp bỏ đi những thứ bất thiện này, rồi bị pháp đập nữa, lại sai tiếp rồi lại tiếp tục thấy giờ đây con mới thật sự hiểu là hành không phải loại bỏ 1 thứ gì hết nó vẫn còn nguyên như vậy mà chính là luôn luôn trọn vẹn sáng suốt biết mình là được thì những thứ ấy cho dù khởi sanh lên mà mình vẫn thấy biết nó như 1 pháp đang vận hành thôi thì sẽ không còn bị chúng làm hại, vì chúng sanh lên đều có nguyên nhân của chúng cả là sự báo hiệu cho mình biết là mình còn thiếu cái gì đó rồi tự động trong nhận thức của mình sẽ tự điều chỉnh lại (con phát hiện ra bên trong mình có 1 cái gì đó mà nó tự điều chỉnh cho mình mà không cần bản ngã điều chỉnh). Rồi tới nay con cứ thấy và thấy không còn ý muốn loại bỏ gì hết cả vì con chính là con, như vậy con thấy sự thấy tự nhiên hơn thoải mái hơn nhẹ nhàng hơn. Đúng như câu Thầy nói "thân tâm như thế nào thì thấy như vậy" không cần qua thời gian mà là quay lại thì thấy. Thật là vi diệu và giờ đây trong lòng con bắt đầu cảm thấy yêu mến pháp con không ngờ pháp vi diệu như vậy. Đúng là chết đi cái luân hồi sinh tử muốn trở thành mới quan trọng hơn là chết đi cái thân vật lý này. Con xin cảm ơn Thầy nhiều lắm. Nhờ có Thầy chúng con mới tìm thấy được chính mình trong thời kì mạt pháp này.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-08-2018

Câu hỏi:

Mô Phật thưa thầy, sau 1 thời gian con tu tập con bị mắc kẹt không thể cởi mở, hòa đồng được nữa, mất đi sự cân bằng, mong thầy từ bi hoan hỷ chỉ dạy cho con ạ, xin cảm ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-08-2018

Câu hỏi:

Thầy ơi! Học giáo lý và nghe thuyết pháp con tưởng chừng như mình rất thấu hiểu. Nhưng thật sự khi có vấn đề xảy ra thì để thấu suốt tâm mình rất cần sự nhẫn nại. Hôm nay con lại được học bài học với sự cô đơn. Cô đơn vì cảm giác thiếu sự đồng điệu. Lúc như vậy con chỉ muốn co mình lại, không muốn gặp ai, không muốn nghe ai nói. Và muốn bỏ đi đến một nơi xa nào đó. Vì con nghĩ rằng có tiếp xúc có nói chuyện thì cũng không đồng suy nghĩ. Lúc đó bản ngã của mình ghê gớm thật. Người khác càng quan tâm mình lại càng tỏ ra bất cần và càng tỏ ra mệt mỏi, dù lúc đó mình không nghĩ, nhưng đó là sự vi tế của bản ngã, nó muốn làm như thế để gây thêm sự chú ý của người xung quanh. Một mặt khác sự cô đơn xảy ra khi trong tâm có ngầm một sự so sánh mình với người khác, càng so sánh càng bất mãn và cô đơn. Nhưng phải ngồi chơi với sự cô đơn ấy cũng mất hết 1 ngày con mới vượt qua được. Qua rồi con mới thấy, để có sự vô ngã vị tha là 1 quá trình chú tâm từng giờ, từng phút, từng giây. Chỉ cần lơ đãng 1 chút là những đòi hỏi của bản ngã sẽ đưa mình đi đến những điều bất thiện.
Những người từng gặp con, tiếp xúc với con ai cũng nghĩ con là người tử tế, người tốt. Nhưng thật sự chỉ có con mới biết nội tâm của mình còn những điều xấu xa thầm kín, bởi bản ngã trong con còn quá lớn. Mà con phải chiêm nghiệm và vượt qua hằng ngày!
Hôm nay, dù sao con cũng rất vui mừng vì con đã hiểu được sự cô đơn xuất hiện trong mình. Nhờ những lời dạy của Thầy giúp con rất nhiều. Con thành kính tri ân Thầy. Có gì mong Thầy chỉ dạy thêm cho con!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-08-2018

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy!
Sáng nay con được nghe bài giảng ngày 4A của khóa 17, một bài pháp làm mát rượi tâm hồn con, rửa trôi đi lớp vỏ bọc vô hình nào đó cứng ngắc mà lâu nay con vẫn cảm thấy bức bối. Thầy giảng về hạnh của nước, như vị thuốc quý chữa trúng căn bệnh ngã mạn sâu xa khó nhận biết của con, giúp con tự do tự tại khỏi nó. Trừ những lúc chánh niệm tỉnh giác hoàn toàn, con mới thoát ra được nó một lúc, hoặc khổ và nhục của thế giới tục đế đến đánh thức con hết lần này đến lần khác... Nhưng phần lớn cuộc sống hanh thông khiến con không thể nhận biết rõ, dù con đã thấy ra sự thật nhiều hơn, ít vô minh hơn nhưng vẫn bị trói buộc một cách vô cùng vi tế... Những tham dục, sân hận, si mê sinh rồi diệt, liên tục có mặt cho con nếm đủ cả vị ngọt và vị đắng của nó, mà con vẫn chưa nhận ra đằng sau những tham, sân, si ấy cũng chính là ngã mạn. Nay nghe pháp xong con ngộ ra "căn bệnh vi tế" của mình!
Con xúc động viết một bài thơ, cho chính mình, cho cái tâm ngã mạn của mình ạ. Viết lên nó, chính con cũng hạnh phúc và nhẹ nhõm vô cùng:

Mẹ sinh con là nước
Chỗ thấp nhất dừng chân
Miếng dở nhất chọn ăn
Việc khó nhất con làm

Cao sang con chẳng màng
Bẩn, dơ con đón nhận
Cho đi, không vướng bận
Một hạt bụi thế gian.

Con xin tri ân Phật, tri ân Pháp, tri ân Thầy ạ!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-08-2018

Câu hỏi:

Con kính chúc các Thầy và Tăng đoàn muôn phương tâm luôn thanh tịnh, bình đẳng, giác ngộ; Phật Pháp được truyền bá muôn nơi, nhiều người được học Phật và thực hành được lời Phật dạy.
Con xin được tri ân Thầy và đại chúng! Kính chúc mọi người thân tâm thường an lạc!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-08-2018

Câu hỏi:

Dạ kính thưa Thầy, trong việc điều chỉnh nhận thức và hành vi con thấy được là khi mình nhận thức sai mà cố điều chỉnh lại cho đúng thì cũng sai luôn, vì mình cố gắng điều chỉnh là đã có ý đồ của bản ngã trong đó rồi có khác nào thay đổi bản ngã này thành bản ngã khác đâu. Mà khi mình nhận thức sai thì liền phát sinh lên phiền não khổ đau mình chỉ thấy sinh diệt của phiền não khổ đau ấy rồi tự nhiên pháp tự điều chỉnh lại sự nhận thức cho đứng tốt với sự vận hành của pháp (điều quan trọng là mình phải thấy ra được cái sai). Vì con trải nghiệm con thấy ra được điều này. Vì bản ngã nó luôn luôn thiên biến vạn hóa Thầy ạ. Mọi thứ cứ để yên mà nhìn thấy chúng thôi còn mọi thứ tự động có pháp tự điều chỉnh cả rồi. Xin Thầy cho con ý kiến không biết con thấy vậy có được không ạ. Con xin cảm ơn Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-08-2018

Câu hỏi:

Con kính bạch THẦY,
Tất cả Pháp đều là Phật Pháp!
Câu "Chánh Pháp còn phải bỏ, huống chi là phi pháp" ("Pháp thượng ưng xả, hà huống phi pháp") trong kinh Kim Cang có nghĩa như thế nào ạ?
Con chân thành tri ân!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-08-2018

Câu hỏi:

Khi mới chào đời, ba con đặt tên cho con, mong con sẽ trong lành thuần khiết như sen; ngày con lên 5, khi còn chưa biết đọc chữ, ba lại đưa con đến chùa xin pháp danh, với hy vọng con biết gìn hoa như ngọc.
Ngày ba qua đời, con mới bắt đầu hiểu đạo, được gặp Thầy, Thầy dạy con sống hiếu đạo, dạy con biết đáp đền công ơn trời biển của đấng sanh thành, con còn được Thầy cho pháp danh, Thầy dạy con biết sống tuỳ thuận pháp, biết tìm về tự tánh uyên nguyên.
Nhân ngày đại lễ Vu Lan, ngày tri ân công đức các bậc sinh thành giáo dưỡng, con xin kính ghi những lời này để tưởng nhớ tri ân cha mẹ, và tri ân Thầy, người Thầy đáng kính mà con có duyên may được gặp trong hiện đời.
Từ phương xa con xin kính đảnh lễ Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-08-2018

Câu hỏi:

Kính thưa thầy,
Con thường hay vào trang để đọc các câu hỏi thầy giải đáp. Con bắt gặp được nhiều tình huống nhiều suy nghĩ của mọi người trùng hợp với mình. Càng ngày càng nhiều bạn đạo vào trình pháp và bày tỏ niềm vui khi thấy pháp, lòng biết ơn với thầy. Con rất xúc động và hoan hỷ, tuy mỗi người đến từ mỗi nơi, có một hoàn cảnh riêng, chưa từng biết đến nhau nhưng con cảm giác như mình đang ở trong một cộng đồng cùng tu học. Lòng con cảm thấy ấm áp thưa thầy!
Chúng con cảm ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-08-2018

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy! Con là nữ con có thể xin đến chùa Thầy làm công quả và tìm hiểu về sự tu tập tại chùa được không ạ? Hay ở chùa có khoá tu nào dài ngày để con có thể đến tu tập được không ạ?
Con cảm ơn Thầy nhiều!

Xem Câu Trả Lời »