Thông báo:
Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.
Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.
Sadhu sadhu lành thay!
Ngày gửi: 10-10-2015
Câu hỏi:
Thưa Thầy, lại thêm 1 cơ hội đến cho con nữa rồi! Con đang lo chăm sóc ba con dường như bị liệt không đi đứng được thì 2 ngày nay lại tới mẹ con cũng bị đau chân không tự đi được nên con phải kèm cho mẹ đi. Con nghĩ đây lại là cơ hội cho con được trọn vẹn phụng dưỡng mẹ, là cơ hội cho con đền đáp công mẹ đã sanh thành nuôi dưỡng con, con không thấy mình khổ mà con rất hoan hỉ đón nhận các pháp đến như 1 món quà dành cho con. <p>
Má con thì rất giỏi Thầy ơi! Tuy đau nhưng má con rất hoan hỉ và mỉm cười trên cái đau như nó là. Má con nói, đây là cơ hội để má con trải nghiệm cái sanh già bệnh chết. Nhờ má con hành thiền rất nhiều và con cũng thường nói cho má con nghe về những nguyên lý trải nghiệm trên con mà giờ đây má con đã dần dần hiểu được thế nào là thiền trong chính cuộc sống thực tại. Má con đã thay đổi rất nhiều, má con cũng hiểu ra sự vô thường khổ và vô ngã của ngũ uẩn này. <p>
Thấy má con như vậy con vui lắm Thầy ơi! Tuy đau nhưng gương mặt của má con rất sáng, luôn mở nụ cười trên môi. Có lần con hỏi, "má có sợ chết không" má con trả lời "chết thì chết có gì đâu mà phải sợ, ai cũng đi đến con đường này mà thôi". <p>
Ngược lại thì ba con không hề biết chút gì về những bài học từ bản thân của mình cả, ba thì rất sợ chết và những khi cái đau hoành hành thân xác, mỗi lần đau là tâm trở nên hốt hoảng kêu hết người này người kia để phụ giúp. Con không trách móc gì ba con cả ngược lại con thấy thương ba nhiều hơn, gần đất xa trời mà không hiểu 1 chút gì về chính mình cả. Mỗi lần con nói đạo cho ba nghe thì ba lại nói, "tao nghe mầy nói tao thấy nhức đầu và khó chịu thêm", từ đó con không nói nữa. Con thấy ba không có duyên với Phật pháp con cũng đành bó tay thưa Thầy. Giờ con cứ để tự nhiên, con hy vọng cái đau đớn này sẽ dần giúp ba con tự học được bài học vô thường, khổ, vô ngã mà tỉnh ngộ. <p>
Riêng con vẫn cố gắng tự tu trong đạo hiếu, vừa báo hiếu mà vừa tu cho chính mình. Con sẽ cố gắng làm hết sức mình cho cha mẹ trong khả năng của con là con vui rồi. Tiền bạc thì con không có, con chỉ có sức lực để phụng dưỡng cha mẹ mà thôi. Thầy ơi, con thật sự vô cùng biết ơn Thầy nhiều lắm! Nhờ có Thầy mà con có được ngày hôm nay. Nếu cách đây 1 năm con nghĩ con sẽ không làm được những chuyện như vậy đâu. Nhờ thấy ra được chính mình con đã thay đổi bản thân rất nhiều trong cuộc sống này. Con xin gửi đến Thầy lòng biết ơn sâu sắc của con.
Ngày gửi: 10-10-2015
Câu hỏi:
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. <p>
Kính bạch Thầy, con kính chúc Thầy thân tâm thường an lạc. Kính mong Thầy hoan hỷ hứa khả chỉ dạy thêm cho chúng con, con xin tri ân Thầy! <p>
Thưa Thầy, nếu nói ra thì đã xa ý của Thầy, Tổ... huống chi lặp lại thì đã là quá khứ và đã dính đầy bụi rồi. Nhưng con xin kể rõ để Thầy có thể chia sẽ với con. Hôm rồi con đọc 1 đoạn kinh, có lẽ tâm con thanh tịnh nên chợt hiểu ra chính mình không từ đâu đến cũng không đi về đâu, giáo pháp của Phật như ánh mặt trời chiếu sáng tận hang cùng ngõ ngách không cao, không thấp, rất bình đẳng... chỉ có sai biệt là do người có sai biệt. Con chợt hiểu nguyên lý vận hành của các pháp và trong con như bừng sáng lên, cái gì đó là con nhưng lớn hơn con, con chợt bật khóc như mình vừa gặp lại chính mình. Con loay hoay, người cứ lâng lâng niềm hỷ lạc. <p>
Con bắt đầu ngồi lại soi sáng chính mình, khi tâm im lặng con bắt đầu nhìn rõ trong khi mình vẫn biết (tức là không mê hay ngủ gật) mắt thấy, tai vẫn nghe nhưng con không quan tâm đến tiếng ồn ào đó là gì mà chỉ nghe là nghe, tiếng mưa là mưa... Con cảm nhận sự thở ra vào rất tự nhiên, như là cơ thể của con việc ai nấy làm con chỉ là người nhìn và biết nó thôi. Tâm con bắt đầu trải rộng ra, một trạng thái rất an lạc... và con cứ để nó đến tự nhiên như nó đang là, con chỉ biết nó là vậy. Trạng thái này cứ lặp đi lặp lại khi con ngồi thiền, vì trước khi con ngồi con nghĩ đến câu của Lục Tổ "xưa nay không một vật, chỗ nào dính bụi dơ" thì tâm con tự an cho đến khi xả thiền, trong lúc đó đôi khi vọng tưởng có khởi lên nhưng chỉ thoáng qua là mất, rất an lạc. <p>
Xin thầy chỉ dạy cho con, con phải làm gì? Đó có đúng pháp không thưa Thầy? Người ta nói tu thiền dễ bị điên, nhưng con còn biết rõ ràng. Xin Thầy hoan hỷ chỉ dạy, con xin cám ơn Thầy!
Ngày gửi: 09-10-2015
Câu hỏi:
Nam-mô Bổn Sư Thích-ca Mâu-ni Phật! Con xin cung kính đảnh lễ Sư. Đạo ngài rất thâm sâu, thông cả thuyết lẫn tâm. Con xin nguyện nương tu theo ngài trên con đường giác ngộ. Xin ngài khai thị đường tu của con có đúng không. <p>
Mỗi lúc mỗi nơi tâm con đều rõ biết thanh tịnh. Đi, đứng, nằm, ngồi, ăn, uống... đều rõ biết trọn vẹn. Thấy nghe như thật, không khởi niệm, không vô niệm. Con thấy rất an lạc, không ngã, không pháp, an lạc hiện hữu như nó đang hiện hữu. Đối với 6 căn, 6 trần, 6 thức đều rõ biết như vậy. <p>
Con lên mạng tìm những vị thiền sư để nương theo tu tập, nhưng cuối cùng chỉ một đường là "kiến tánh thành Phật". Xin Sư khai thị cho con, con quyết tâm tu cho đến ngày viên mãn. <p>
Con kính chúc Sư thân tâm thường khinh an để dạy Phật pháp cho chúng con nương theo.
Ngày gửi: 09-10-2015
Câu hỏi:
Thưa thầy, thầy cứu giúp con với, nghiệp ái của con nặng quá, con mệt mỏi lắm mà không làm cách nào thoát ra được, trót thương người ta quá nên giờ chịu đau khổ nhiều, con phải tu pháp gì cho nhẹ bớt nghiệp thưa thầy?
Ngày gửi: 09-10-2015
Câu hỏi:
Thưa thầy, nơi con ở, và cả gia đình con không có bất kỳ ai theo đạo Phật. Do cuộc sống của con gặp rất nhiều bế tắc nên con có duyên, nghiên cứu Phật pháp, Kinh Luật và thiền. Con cũng ít đi chùa, tự ở nhà đọc tài liệu kinh sách thôi. Tuy nhiên trong quá trình nghiên cứu con đã Ngộ ra và điều này có một phần rất lớn là nhờ thầy. Con cảm ơn thầy nhiều. <p>
Hiện giờ con muốn quy y Tam Bảo ở chùa Bửu Long, nhưng chưa biết ngày giờ và cần chuẩn bị gì. Vì trước nay con không lên chùa nhiều mà chỉ ở nhà tự học nên nghi lễ con cũng không rành nữa. Mong thầy chỉ dạy.
Ngày gửi: 09-10-2015
Câu hỏi:
Thầy ơi! Hôm nay con không có gì để hỏi Thầy cả, Thầy cho con kính lời chúc sức khỏe đến Thầy mong Thầy luôn luôn được khỏe mạnh. <p>
Trải qua nhiều ngày tháng thực hành, giờ đây con không còn hoài nghi gì con đường tu tập và những nguyên lý mà Thầy đã chỉ ra cho chúng con nữa. Con đã trải nghiệm qua những nguyên lý ấy và thấy vô cùng chính xác. Giờ đây con đã thât sự trở về được ngôi nhà của mình mà con đã lãng quên và bỏ trống quá lâu rồi, khi về đến nhà bắt đầu con phải dọn dẹp lại cho chúng được ngăn nắp và lau chùi lại cho chúng được sạch sẽ. <p>
Con giờ đây rất hoan hỉ trong pháp hành, con thấy được chính mình và soi sáng lại chính mình mỗi ngày, con cảm thấy thân tâm mình thật thoải mái và dễ chịu làm sao! Con không ngờ pháp thật hay và nhiệm mầu như vậy. Con không biết dùng từ gì để miêu tả về pháp cả. Cứ đơn giản nhìn pháp đến rồi đi 1 cách thầm lặng, thế mà pháp chỉ dẫn cho con được 1 lối sống thật đơn giản không bôn ba với đời, không ganh tị, không trách móc với những cảnh xung quanh, không hận thù, không đổ lỗi cho ai... vì con nhận thức được mọi phiền não đến với mình là do chính mình tạo ra, không có ai gây cho mình cả, đúng như câu nói "các pháp đều sanh từ một nhân". Khi con đã thấy được "nhân" rồi thì không còn ganh tị, đố kị, trách móc gì cả. Chính nhờ thế mà làm cho tâm con cảm thấy thật dễ chịu vô cùng. <p>
Giờ đây con cũng ứng dụng được lối sống "tùy duyên thuân pháp", khi pháp nào đến với con thì tùy theo pháp đó mà ứng xử, con không cần phải lo lắng trước khi pháp chưa đến. Chính vì thế mà khi phụng sự chăm sóc ba con, con cảm thấy rất nhẹ nhàng. Trong mọi hành động con cứ chánh niệm tỉnh giác, dần dần sự chánh niệm tỉnh giác ấy trở nên tự nhiên lúc nào không hay. Cứ sáng thức dậy là con chánh niệm tỉnh giác cho đến khi đi ngủ. <p>
Lúc trước con còn gặp nhiều khó khăn trong việc chánh niệm, còn có quá nhiều nỗ lực nên đầu thường căng thẳng, nhưng tự con điều chỉnh lại từ từ giờ con cảm thấy rất thoải mái trong việc chánh niệm tỉnh giác. Giờ đây con cảm giác có sự hứng thú trong việc khám phá ra sự thật nơi chính mình, khi thấy được sự thật mỗi ngày con luôn tự điều chỉnh hành vi và nhận thức nơi chính mình. Có một lần vợ con la con, con vẫn bình thường và mỉm cười thì vợ con nói sao ông không la lại tôi, con chỉ nói la qua la lại chi cho mệt rồi con bỏ đi. <p>
Thầy ơi! Vì con ít được nghe Thầy thuyết pháp nên đôi khi cách dùng từ của con không được chính xác lắm mong Thầy hoan hỉ cho con. Con chỉ nghe được vài bài rồi nắm những nguyên lý đó, tự tìm hiểu trên thân thọ tâm pháp này, thấy ra chỗ nào sai con tự điều chỉnh từ từ lại. Con nghĩ điều quan trọng là mình phải thấy được chính mình, thấy ra cái sai của mình rồi mình mới điều chỉnh lại được. Mãi mãi trong những giây phút còn thở con sẽ không quên lời Thầy chỉ dạy cho con. Con sẽ tiếp tục khám phá chính mình để phát hiện thêm nhiều sự thật. Con vô cùng biết ơn Thầy đã chỉ dạy cho con.
Ngày gửi: 08-10-2015
Câu hỏi:
Kính thưa Thầy, con rất là cám ơn lời chỉ giáo. Thưa Thầy, có phải như vầy không? <p>
Lời Thầy dạy chỉ rõ <p>
Thấy Ngã không, Pháp không <p>
Vì vạn Pháp "Vô Ngã" <p>
Còn "Ngũ Uẩn Giai Không" <p>
Không có "Ta", "Của Ta" <p>
Chỉ "tùy duyên thuận pháp" <p>
Tuỳ duyên thuận pháp "Rõ" <p>
Có tự tại thong dong <p>
Con xin cám ơn Thầy.
Ngày gửi: 08-10-2015
Câu hỏi:
Thưa Thầy con thấy mệt mỏi quá. Người đời vô lý, chỉ biết làm vì lợi ích riêng, ganh tỵ vì những điều nhỏ nhặt, ghen ghét những gì hơn mình, sẵn sàng quay lưng lại ngay tức khắc, dù trước đó khoác vẻ mặt của thiên thần. Con đọc rất nhiều, biết điều đó, nhưng khi gặp chuyện lại thấy chán nản hơn. Đôi khi con nghĩ con có thể học hỏi được nhiều điều và trưởng thành hơn từ môi trường này. Nhưng mặt khác con thấy mình đang phí phạm thời gian giữa cuộc đời này quá. Quá phí phạm Thầy ạ. Thưa Thầy con phải làm sao?
Ngày gửi: 08-10-2015
Câu hỏi:
Kính bạch thầy! Xin Thầy giúp con phân biệt Tâm buông xả và Tâm xả. Con cảm ơn Thầy ạ.
Ngày gửi: 07-10-2015
Câu hỏi:
Kính thưa Thầy. Con đảnh lễ Thầy, kính chúc sức khỏe Thầy và được xin trình pháp: <p>
Nghe pháp thoại chỉ ra <p>
Ta vốn là một pháp <p>
Mà Pháp vốn hoàn hảo <p>
Tham, Sân, Si che - "Ảo" <p>
Nay "trở về trọn vẹn" <p>
Với pháp giới toàn thân <p>
Quán "Thân, Thọ, Tâm, Pháp" <p>
Quá khứ không truy tầm <p>
Tương lai không ước hẹn <p>
Pháp lại về với Ta. <p>
Con,HH