loading
Hỏi Đáp Phật Pháp

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 08-05-2019

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy,
Con có may mắn là cuộc sống gặp nhiều trắc trở về mặt tinh thần nên tự nhiên con tìm tới đạo. Mà giờ con nghĩ như thế này, sống ở đời thì cần tuân theo quy luật của tục đế là vẫn cần tham sân si đúng lúc, đúng chỗ, đúng thời điểm và đúng cách, miễn là mình vẫn biết, không bị cuốn trôi. Còn khi không có việc gì thì cứ chân đế cho khỏe. Làm gì không quan trọng, mà làm với tâm gì. Ở đời đâu thể trọn vẹn và trọn vẹn để làm gì. Pháp có pháp chính pháp phụ, có lẽ cần buông bớt pháp phụ để tự do phải không Thầy?

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-05-2019

Câu hỏi:

Kính thưa thầy,

Con đang có thắc mắc về hai từ "pháp trần" và "pháp giới" ý nghĩa có giống nhau không? xin thầy vui lòng khai ngộ dùm con.
Con cám ơn thầy nhiều lắm,

Nhung

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-05-2019

Câu hỏi:

Kinh thua Thay
Ngai Krisnamurti co noi rang ' nghiệp phai đuợc hieu la một tiền trinh thoi gian'. Kinh nho Thay Giang rong cho con hieu thêm ở day.
Cam ơn Thay.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-05-2019

Câu hỏi:

Xin sư cho hỏi: việc chứng đắc một pháp môn nào đó có phải chứng được nếu không huân tập liên tục nó sẽ mất không ạ ?

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-05-2019

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ Thầy!
Trước tiên con xin thành tâm sám hối.
Con xin thành tâm thỉnh cầu Chư Tăng và đại chúng từ bi rải tâm từ cho mẹ của con là Phạm Thị Đào, sinh năm 1947.
Có 1 sư Cô chỉ tình cờ gặp chị của con trong chuyến đi từ thiện, Cô nói rằng mẹ của con gây nhiều tội lỗi với ông bà, cha mẹ, chồng con, với con người và vật. Bà sống lâu nhưng về già bà sẽ phải chịu đày đọa, và đến lúc lâm chung sẽ rơi tận cùng địa ngục, thọ khổ không có đường thoát. Con rất lo và thương xót cho Bà.
Vì những lời Sư Cô nói Mẹ gây nhiều tội lỗi là thật.
Con xin Thầy từ bi thương xót hướng tâm từ đến cho Mẹ của con.
Con xin đê đầu cảm tạ Ân Sư.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-05-2019

Câu hỏi:

Thưa Thầy kính mến!
Con nhận thấy một điều. Tất cả những người đang trên con đường trở về đều có những điểm khá giống nhau, mặc dù ở nhiều hoàn cảnh khác nhau. Giờ con càng thấy Sự vận hành hoàn hảo của Pháp (trong cái không hoàn hoàn vốn đã hoàn hảo rồi). Khi trước con thường đặt nhiều câu hỏi như mình sinh ra để làm gì, tại sao mình không biết được kiếp trước của mình thế nào, sao cuộc sống lại nhiều khổ đau đến vậy... Những câu hỏi đó dần được Pháp trả lời. Những câu hỏi đó dần đưa con đến tìm tòi từ những bậc Thầy Tâm linh (Đức Phật, Đức Chúa, hay Kinh Dịch và nhiều vị thầy khác nữa). Con nhận ra rằng mình sinh ra tất có ý nghĩa riêng của nó và mình không thể biết kiếp trước của mình vì Pháp muốn mình chỉ trọn vẹn trong kiếp này và trọn vẹn trong từng phút giây này, mục đích là thấy ra sự thật này. Thật là có cơ duyên rất lớn mới gặp được Thầy. Những điều mà nhiều vị Thầy tâm linh mà con nói ở trên đều có cách chỉ dẫn khác nhau nhưng mục đích cũng chỉ đưa đến một Chân lý duy nhất. Những điều đó lại được Thầy chỉ một cách giản đơn và dễ hiểu cho nhiều người (tuỳ căn cơ khác nhau). Bản Ngã quả là điều kỳ diệu của Pháp, như ảnh trong gương nhờ đó mà thấy chính mình. Nhờ cái động mà thấy cái tịnh. Chỉ cần Thận trọng, chú tâm, quan sát dần dần sự thật sẽ hiện ra. Rồi khi thấy ra sự thật thì sự Rỗng lặng Trong sáng là cái tự có mà không cần cố gắng nữa. Chỉ đơn giản như vậy thôi mà đã chứa đựng bao tinh hoa Kim cổ Đông tây. Thật Phúc Duyên lớn lắm cho những ai đã được gặp Thầy và sẽ được gặp. Tất cả không sớm thì muộn sẽ giác ngộ. Đó là điều kỳ diệu và sự vận hành của Pháp như Đức Phật nói là không thể nghĩ bàn!
Đệ tử con xin cảm tạ ơn Thầy! Dù trên con đường trở về còn nhiều thử thách nhưng con luôn có niềm tin rằng sự kỳ diệu vốn luôn sẵn có ở đây và bây giờ Thầy ạ!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-05-2019

Câu hỏi:

Bạch Thầy,
Làm sao để bỏ được những thói quen xấu như hút thuốc lá và bia rượu ạ. Làm sao để thực hiện được quyết định ba-la-mật ạ.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-05-2019

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ thầy ạ.
Dạ thưa thầy con người sống trong đời thường đặt ra một mục tiêu, tiêu điểm để hướng đến và chạy theo mục tiêu đó để làm mục đích sống. Nhưng giờ con không còn mục tiêu và tiêu điểm nào để hướng tới nữa. Con cảm thấy cuộc sống mong lung và vô định. Con có nghe pháp thầy giảng con có biết được cuộc sống là để học hỏi thay đổi nhận thức và hành vi. Nhưng những cái biết từ nghe pháp thì nó là biết về mặt lý trí chứ không phải là cái thực biết trong tiềm thức. Vì nghe pháp nên con biết được vô thường, vô ngã. Đặt ra một mục tiêu hay tiêu điểm trong cuộc sống thì dù có đạt được những mục tiêu đó, đến tận cùng của những thành tựu mục tiêu cũng không là gì cả, chỉ là tạo ra một cái nhân chờ duyên hội đủ thì cái nhân đó chuyển thành thành quả, thành tựu. Đến tận cùng thì cũng chả còn có gì là thực cả chỉ là một vòng lẩn quẩn. Do hiểu sơ sơ về phần này mà tâm thức của con dần dần chuyển biến mà không đặt ra bất cứ mục tiêu nào trong cuộc sống cũng vì vậy mà giờ con bị kẹt không biết phải làm gì, sống như thế nào khi mà không có mục tiêu không ước vọng chẳng biết cuộc đời sẽ đi về đâu. Mong thầy chỉ dạy cho con.
Con xin chân thành đảnh lễ thầy

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-05-2019

Câu hỏi:

Con xin thành kính đảnh lễ Thầy ạ!
Bạch Thầy đã lâu con không trình pháp với Thầy ạ, con có việc này xin được hỏi mong Thầy hoan hỷ giúp con, chuyện là con có bà Nội năm nay đã gần 100 tuổi rồi Thầy ạ, thời gian gần đây con thấy sức khỏe của bà đã yếu đi nhiều thân thì gần cạn kiệt, tâm trí lú lẫn đi nhiều, lúc nhớ lúc quên. Con thì ở xa lâu lâu mới về, cũng may mắn lam sao hơn 2 năm nay con đủ duyên và gặp được Thầy và dần dần tiến bộ về tu tập, bầy giờ ý của con là giai đoạn cuối của kiếp người này Thầy có cách nào chỉ cho con làm gì, như thế nào hướng cho bà của con cận tử nghiệp và sau khi mất để được vào cảnh giới tốt không ạ?
Con cũng xin bày tỏ với Thầy là con có cho bà thử nghe Pháp của Thầy nhưng con sợ cao siêu quá bà không nghe nổi, và con cho nghe cả kinh tụng PALI không biết có tốt không Thầy ơi? Con thú thật với Thầy là bà con cũng như cả gđ dòng họ không có ai Thờ Phật, học Phật chỉ thờ cũng tổ tiên ông bà... có vài người đi chùa nhưng chỉ cầu cúng, bói toán... nên cũng chẳng ai hiểu gì về Đạo Phật (Quê con ở Nghệ An) Thầy ạ!
Con hỏi hơi mông lung, văn tự lủng củng mong Thầy hoan hỷ giúp con.
Con kính chúc thầy thân tâm an lạc!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 07-05-2019

Câu hỏi:

Hà Nội, ngày 07/05/2019
Kính bạch Thầy, Xin kính chúc Thầy thân thể mạnh khỏe. Con mong nhờ Thầy cho con xin lời chỉ dạy: Nên tiếp tục con đường tu dưỡng như thế nào cho phù hợp?
Con là Lê Ngọc An, sinh năm 1975, nhà quê tại Thanh Hóa. Hiện gia đình sống và làm việc tại Hà Nội.
Liên quan đến việc đặt câu hỏi trên, Dù trang Web có nhắc, kính xin Thầy bớt chút thời gian vui vẻ xem con trình bày quá trình và tại sao có câu hỏi trên ạ:
I. Quá trình lớn lên
(1) Con từ bé do cơ duyên được tiếp xúc với 1 nhà sư, bản thân rất thích thú vì được ăn cơm chay ngon, nghe lời từ ái; xin phơi kinh sách vì tò mò đọc được cái mình thích (chỉ dạng truyện) như Tây Du Ký, Sự tích Đức Phật Thích Ca. Thi thoảng trộm leo cây lấy trứng tổ chim do khuôn viên chùa có nhiều tổ chim; Viết điệp để được khen, thưởng bát chè. Hành trang đạt được là đừng làm việc ác, học lóm được ngũ giới, biết tượng ông Phật, Bồ Tát. Và còn nhiều giáo lý thiện, bất thiện mà mãi sau này mới biết.
(2) Con được lớn lên trong một gia đình nghèo nhưng đạo đức tốt (theo con)
(3) Có thể do hoàn cảnh vậy, khi con lên cấp 2, cả đến bây giờ con luôn có chủ trương cuộc sống là trường học, hãy nhìn xung quanh, học cái hay, bỏ cái xấu để giữ gìn/điều chỉnh thái độ và hành vi của bản thân (cũng theo quan điểm của con) và quả là có hiệu quả được ghi nhận của người xung quanh.
(4) Bản tính chung của con là hiếu đạo đầu tiên, muốn mọi điều bình an, rất muốn hạn chế tối đa thậm chí sợ sệt sự sứt mẻ, đổ vỡ, tổn thương người khác.
+ Con rất thích đọc sách, đặc biệt là dạng lịch sử, dã sử, tìm hiểu, ghi nhớ. Nhưng đôi khi lại dùng để thỏa mãn hư vinh (Như bây giờ hay nói là chém gió Thầy ạ).
+ Con rất thích quan sát để chiêm nghiệm và thực tế đã làm vậy. Công việc cũng cho phép con đi rất nhiều nơi chủ yếu trên đất nước VN, rất nhiều trải nghiệm. Và có thể tính con xem như dễ dãi, ham vui nên dễ hòa đồng.
(5) Tiêu chí của con tự xác định với bản thân lúc hơi hiểu sự đời và theo con đến tận bây giờ gồm:
+ Mình chỉ phấn đấu để đạt cuộc sống bình thường như bao nhiêu người ở xã hội. Và bây giờ con cũng đạt được điều ấy (theo đánh giá của xung quanh)
+ Mong muốn anh em quyến thuộc (đời 2, đời 3, đời 4) đoàn kết, hiểu biết, tôn trọng, thương yêu nhau, không cần ràng buộc về quyền lợi. Ở xã hội có môi trường làm việc lành mạnh về tinh thần.
+ Bản thân phát triển thì tốt, không thì vừa lòng và tự giải thích các vấn đề theo xu hướng tích cực như những gì từng trải nghiệm, chứng kiến, tập trung quan tâm tình cảm đến những người có quan hệ gần nhất (con cái, bố mẹ, anh em ruột) để giải tỏa vấn đề phiền khổ trong lòng.
+ Và bản thân con luôn đặt câu hỏi tại sao, thế nào cho phải và con luôn hướng đến mục tiêu đấy, tất nhiên phương pháp là thiện.
(6) Về ngũ giới, con phạm giới uống rượu. Các giới khác Đức Phật từ bi châm chước thì có thể xem như không phạm.
II. Tổng kết chung về cảm nhận cuộc sống (con không nhớ, nhưng có thể sau khi lập gia đình một thời gian)
Cuộc sống gia đình riêng, đại gia đình, anh em quyến thuộc nội ngoại cũng không đến nỗi nào. Nhưng cảm giác con lúc nào cũng cần cố gắng, giữ gìn, và thấy có vẻ các mối quan hệ mỏng manh, luôn thấy không vừa lòng, và lại cố gắng để vừa lòng. Và con vẫn rất khổ não, đương nhiên các đối sách vẫn đưa ra để đạt/hay giữ/hay hạn chế rủi ro được mong muốn của mình. Mọi việc vẫn rất ổn thỏa nhưng con tự cảm nhận được suy nghĩ của mình có gì đấy sai sai, chưa phù hơp, chưa giải quyết gốc rễ.
III. Hậu quả
Như phần II, không biết vì cái gì đó khó giải thích, con bắt đầu có xuất hiện thất bại, cảm giác thất bại, cảm giác bối rối, cảm giác bế tắc. Mặc dù vẫn xử lý mọi mối quan hệ bình thường (ít nhất theo nhận định bên ngoài). Và con âm thầm rất khổ não một mình. Con e một lúc nào đó mình đi vào ngã rẽ khác với tính cách của mình, mà mình không đủ tỉnh táo biết thiện, bất thiện.
IV. Cơ duyên và hiện tượng
(1) Cách đây gần hai năm, gia đình con có chút biến cố, mẹ con ốm nặng (theo con là biến cố lớn lúc đó_bố con đã mất), con có được em trai con điểm tỉnh một chút về thái độ đối với cuộc đời.
(2) Và được gợi ý đọc cuốn Thực Tại Hiện Tiền, sau đó là Sống Trong Hiện Tại của Thầy Viên Minh.
(3) Con đọc được khoảng nửa cuốn I, sau đó con tra Google xem Thầy là ai, ngẫu nhiên vào và nghe 1 video giảng đạo của Thầy, sau đó có kể lại và được em trai hướng dẫn vào trang Trungtamhotong. Con cũng nghe vậy vậy thôi từ bài giảng 14 trở lên (vì nó ở ngay trang 1) và bị cuốn hút tới bài 18.
(4) Con liên tục vừa nghe và so sánh các trải nghiệm đã qua của cuộc đời mình, của các hiện tượng xung quanh mà mình có chứng kiến. Con cũng tự nhắc mình là 1 năm mới có 1 khóa giảng, mình nghe liên tục như vậy liệu có quá tham, quá si mê gây hậu quả xấu không, nhưng không dừng được.
(5) Gần đây con có cảm giác con có chút thay đổi, lúc đầu cũng khá bất ngờ, hoan hỷ, nhưng ngay sau đó thì con bình thường trở lại với suy nghĩ là có thế nào thì nó thế đó đi, đến đi cứ thoải mái. Hiệu quả thực tế là rất tốt cho cá nhân con và những người tiếp xúc gần như vợ, con, và con khó lý giải, chỉ thấy vậy thôi.
+ Con từ bé đến giờ không đọc trọn một bộ kinh nào, tất cả kiến thức về Đạo Phật là do con cóp nhặt qua rất nhiều tài liệu mà con thích đọc. Con hiểu Đạo Phật có thể xem như một nền giáo dục. Kiến thức của con khá tạp nham do tò mò mà đọc thôi.
+ Từ hôm con nghe các bài giảng của Thầy, thi thoảng con cũng có xem, nghe thêm thuyết pháp một số Thầy khác (Xin các Thầy từ bi, vì con xem qua mạng cả) thì tự hình thành cách nghe, đọc là cái gì thấy hợp với mình nghe đọc, không thì tạm thời không cố tìm tòi căn kẽ, khác hẳn tính cách cũ của con.
(6) A Di Đà Phật, con có nhiều lần rất muốn ngay lập tức nhờ Thầy giải đáp một số hiện tượng, thắc mắc qua Web, thậm chí nảy lòng tham là được gần ngay cạnh Thầy để hỏi đáp. Nhưng gần như cứ có câu hỏi lại tự tìm được lời giải đáp từ bài giảng tiếp theo. (Lúc đầu con còn nghĩ mình có gì đó may mắn, thậm chí có vẻ mê tín Thầy ạ)
(7) Con tiếp tục nghe từ bài 4 đến 13, đến hôm nay con nghe hết bài 7. Và đến hôm nay con cũng chưa có/chưa biết một cách tu tập hệ thống nào cả. Và đang tự hiểu là học đại đi, cái gì hay ta học.
(8) Các vấn đề liên quan đến bản thân và mối quan hệ xung quanh, thái độ và hành vi được con tự nhiên hình thành/ứng xử/giải thích khá rõ ràng cả những cái từ quá khứ (hiểu riêng theo căn cơ hiện tại của con). Trên cơ sở đó, một số tính xấu lâu nay mình biết mà khó tránh mà bây giờ tránh dễ dàng. Và như con tự cảm nhận, cân nhắc là con có tiến bộ.
(9) Và con viết thư mong Thầy thương chỉ dẫn vì gần đây:
+ Con có cảm giác sợ hãi, có cảm giác luyến tiếc. Cái này con không biết trình bày thế nào cả, chỉ cảm vậy thôi ạ
+ Liệu con có dễ bị dẫn vào trạng thái Si không, có phải lẫn lộn giữa đối trị tiêu cực và hiểu biết, hiểu ra? Liệu có sa vào ngụy biện, trốn tránh hay ngụy quân tử, đạo đức giả hay không?


Xem Câu Trả Lời »