loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 1797 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'trình pháp & chiêm nghiệm'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 13-02-2018

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ Thầy!
Con xin trình Pháp ạ.
Thưa Thầy! Khi càng ngày càng dần trở về với thực tại thì nội tâm lại càng an yên giản dị. Mỗi ngày nơi con lại Thấy ra một chút. Nhờ nghịch cảnh xảy ra liên tục nên con mỗi ngày một trở về với sự cô đơn sâu lắng nơi chính mình. Càng cô đơn chừng nào con lại thấy nội tâm vững vàng và tự do chừng ấy, nó như được giải thoát khỏi những đòi hỏi, những vướng mắc vào bên ngoài. Con phát hiện ra có một Tâm không sinh không diệt luôn hiện hữu thấy biết trong ngoài. Trước đây Tâm này lúc hiện hữu lúc bị che lấp. Bên trong chính mình những dòng tâm lăng xăng, nhiều chuyện, cứ rầm rì nói chuyện với nhau... cứ sinh rồi diệt, con không bị lôi đi như trước nữa mà luôn được Tâm không sinh không diệt ấy phát hiện thấy biết. Con nhận ra cái thực sẽ phá tan cái ảo. Hoàn cảnh cuộc sống có ra sao, môi trường sinh sống như thế nào, những người xung quanh mình đánh giá nhận xét đều là duyên bên ngoài để giúp con soi sáng chính mình, giúp con phát hiện ra trong thái độ thấy còn có cái ta và rồi khi chỉ có thấy Pháp đang là thì không còn bị kéo đi đưa đến những hành vi ứng xử ra bên ngoài chỉ còn sự sinh diệt bên trong chính mình.
Pháp đúng là một người Thầy vĩ đại luôn nhẫn nại, luôn từ bi giúp con học bài học chính mình. Gần đây con chạm phải trạng thái về sự tĩnh lặng thật khó để diễn đạt trạng thái này. Bên ngoài đông người và rất ồn ào bởi tiếng cười nói rôm rả nhưng ngay lúc đấy trong con và cả cảnh bên ngoài lại rất tĩnh lặng, con cảm nhận tất thảy đều đang trong dòng chảy vô hình đi theo trật tự của riêng nó, ngay tại thời điểm đó con trực nhận ra điều Thầy dạy "khi Tâm thanh tịnh thì thấy các Pháp thanh tịnh". Sống Thiền giản dị quá Thầy nhỉ. Giản dị đến mức người ta cứ phải tìm kiếm điều gì đấy to tát lớn lao để rồi bỏ qua điều mà bậc giác ngộ chỉ bày "Bình thường tâm thị đạo". Con có cảm nhận như con đang học từ đầu vậy Thầy ạ.
Cảm ơn Thầy đã lắng nghe con. Năm hết Tết đến con kính chúc Thầy luôn mạnh khỏe, mọi điều như nguyện. Con chào Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 10-02-2018

Câu hỏi:

Thưa thầy chúng con đã ở rất gần Thầy.
Nhưng chương trình muốn được tham dự trà đàm chắc chưa thể thi hành được trước tết. Con cũng không bực bội bứt rứt gì. Vì con cũng để thuận theo pháp mà. Không gian hay thời gian đối với con bây giờ cũng chỉ là tương đối.
Dù vẫn chưa được gặp Thầy nhưng con cũng không cảm thấy bị xa cách. Con vẫn biết được nghe trực tiếp và nêu thắc mắc với Thầy thì vẫn có chút gì hơn nhiều.
Thầy ạ, hôm qua con đi viếng một người thân mới mất. Thế sự quay cuồng, người ta tất bật, lợi dụng, giành giựt...
Tối về dự đám mừng cặp uyên ương mới.
Đứa cháu khác loay hoay với đứa con chưa đầy một tuổi.
Thấy mình tỉnh táo nhìn những lốc xoáy quanh, quanh người và quanh mình nữa. (Con cũng còn con và cháu, chúng cũng xoay mòng mòng như thế). Để hiểu ra rằng thế nào là: không bước tới không bước lùi...
Con kính Thầy sức khỏe vạn an.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 09-02-2018

Câu hỏi:

Kính thưa thầy!
Con biết thuốc lá là tai hại, biết rượu say là nguy hiểm, nhưng hầu như con không chiến thắng được các thú vui đó. Con hay ngạo mạn, đùa giỡn, coi thường người khác chỉ đến khi con gặp đau khổ, còn lại quay sang chê trách bản thân, rồi tuyệt vọng chẳng biết tin vào đâu. Nhưng khi đau khổ qua đi, con lại vẫn như cũ, chứng nào tật đó. Lặp đi lặp lại. Con muốn đi ngồi thiền để tâm bớt chạy theo ngoại cảnh, bớt bị cám dỗ, sửa đổi tính xấu có được không thưa thầy?
Thực tế là con chưa tiến bộ được gì nhiều thầy ạ.
Con khi thì ngạo mạn, thất bại lại tự khinh mình. Con chẳng biết sống sao cho phải thầy ạ. Nhiều khi quá chán mình con chẳng biết phải làm sao.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 27-01-2018

Câu hỏi:

Kính thầy, bây giờ trong cuộc sống có những câu hỏi "Đúng hay sai?", "Có hay không?", "Phải làm sao?",... Con nhắc mình "Trở về, chánh niệm tỉnh giác" như câu "Thần chú" vậy, mọi lo âu tan biến và hành động sáng suốt hơn, thân tâm bình thản. Dù đến bây giờ con cũng quên tới quên lui việc "trở về", nhưng con cũng nghĩ đây cũng là vận hành của Pháp nên không xen cái cố gắng của ý thức vào làm gì. Con xin trình thầy và cảm ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 25-01-2018

Câu hỏi:

Thưa Thầy,
Đọc trả lời thấy Thầy đã 80 tuổi mà con giật mình. Con muốn trình pháp mà cũng không biết nên trình gì nữa. Tháng này thật xui xẻo thầy ạ. Con làm mọi việc đều cố gắng hết sức và kiểm tra lại nhiều lần, nhưng vẫn xảy ra sự cố. Có những việc mình làm vô tâm nhưng người khác hiểu nhầm, trước mặt vẫn vui vẻ, sau lưng lại nói khác, đến khi con giải thích thì mắng con xối xả và xúc phạm con nặng nề. Tự nhủ đây là nghiệp phải trả, và là bài học phải học, khi mình tốt hơn thì bài học sẽ khó hơn, học nhanh thì sẽ tốt nghiệp sớm. Chỉ có điều tâm con đã thay đổi rất nhiều. Những việc đó xảy ra mà con thấy chẳng gợn bao nhiêu cảm xúc. Có nỗi buồn vi tế. Có những suy nghĩ lăn tăn trong đầu, nhưng đều có thể quan sát được, không còn mạnh lắm, và một lúc sau cũng có thể thoát ra.
Con tự hỏi mình vô cảm, trơ lì, hay hồn nhiên, thơ dại? Thỉnh thoảng con thấy buồn vì mình không hề thấy gắn bó tình cảm gia đình với ba mẹ và em gái, sống một mình thoải mái chẳng thấy buồn phiền gì, thấy hơi có lỗi vì mình không có tình cảm quấn quít với ba mẹ như những người khác. Thỉnh thoảng trong cô độc, con vẫn hay lẩm bẩm: "Mẹ ơi, con nhớ mẹ, nhớ mọi người..." nhưng không phải là người mẹ đã nuôi con trong kiếp này, không hiểu sao con hay nhớ một thứ tình cảm xa xôi nào đó. Nhưng con nguyện sẽ chăm sóc cho ba mẹ con trong kiếp hiện tại, quấn quít ba mẹ trong những lúc cuối đời.
Con người là trùng trùng điệp điệp những phản ứng nội tâm, ngoại cảnh, những đặc điểm tính cách chồng chất sâu dày... Tìm tri kỷ cũng khó. Và thế giới này hỗn mang nhiều thứ. Lạ lùng là khi càng hiểu con người, càng dễ đọc vị đối phương, càng dễ dàng buông bỏ, không như ngày trước phải tự kiềm thúc, tự dạy dỗ tâm mới chịu buông bỏ.
Con cầu mong Thầy luôn khỏe mạnh, an lành.
Kính lạy Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 24-01-2018

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy,
Hôm nay, ngồi trong công ty đọc mục Hỏi - Đáp, lại nhớ đến Thầy, nhớ chùa…, tự dưng muốn được ngồi bên Thầy, cùng các bạn nghe Thầy nói chuyện về Đạo, về đời… Cái không khí bình yên của Bửu Long cũng làm mình đủ lắng đọng sau những bon chen, hối hả trong cuộc sống. Thầy vẫn miệt mài với công việc lái đò chuyên chở Pháp đến với những Phật tử hữu duyên, con cũng miệt mài với những bài học của chính con trong dòng đời này, vẫn luôn nguyện Tam Bảo gia hộ cho Thầy được nhiều sức khỏe.
Thầy ơi, con bé con con cũng đã ổn định rồi, cũng tập dần quen với cuộc sống ở quê, con cũng mơ hồ nhận thấy trong hoàn cảnh một mình của con ở đây, chỉ có cho bé về quê mới là lựa chọn tốt cho cả bé và con. Vậy mà do tham lam, con đã cố giữ bé lại thành phố vì cố mong cho con bé có điều kiện phát triển tốt nhất. Rồi thì pháp đã vận hành buộc con phải ra quyết định đưa bé về quê. Giờ thì muốn dẫn bé lên chùa gặp Thầy cũng không còn dễ dàng như lúc trước. Nhưng, dù có ở đâu, trong hoàn cảnh nào con sẽ vẫn sống với nguyên lý “trọn vẹn trong thực tại đang là” như Thầy đã dạy. Đệ tử của Thầy còn là “con lạc đà” với nhiều gánh nặng, nhưng chỉ có cách trở về với thực tại, buông đi những vọng tưởng, thôi thúc thì mới có thể trở thành “con sư tử” ung dung, tự tại trong đời, Thầy nhỉ.
Những lời dạy của Thầy vẫn mãi là kim chỉ nam cho con. Con xin thành kính đảnh lễ và tri ân Thầy.
Kính
Con

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 23-01-2018

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ thầy.
Dạ khoảng một tháng trước con có nghe pháp thoại có đoạn nếu không có ngã thì ai là người chịu khổ? Con nghe và thấy ấn tượng với đoạn này.
Dạo này có vài chuyện bất như ý khiến tâm nảy sinh cảm giác khó chịu con nhớ lại đoạn này thì những cảm giác đó giảm đi, có khi thấy mình như thoát khỏi sự khó chịu đó.
Con thắc mắc là con không cố tình nhớ lại mà tự nhớ đến thì tốt phải không ạ? Cũng có thể không tốt vì nhớ đến nó cũng như những tạp khí khác đôi lúc trở về...
Với con thấy tâm có xu hướng tái hiện những trải nghiệm mình thường trải qua. Ví dụ hay nghe pháp thì tâm ghi lại pháp vào tiềm thức, hay chơi game thì ghi lại hành động trong game vào tiềm thức... Nói chung là lưu trữ rồi tái hiện. Con có khi tự đặt câu hỏi là vậy muốn tốt thì tự đặt mình vào môi trường và tình huống tốt, nhưng thực tế con thấy mình không cố ép mình làm được vì xu hướng của tâm tự đi theo đường lối của nó chứ không theo ý chí của con. Mỗi lần có ý muốn làm tốt hơn là con thấy phải mệt mỏi.
Thưa thầy nhận thức của con như vậy có sai ở đâu không ạ?
Con kính đảnh lễ thầy.
Con rất kính trọng và biết ơn thầy ạ.
Con đảnh lễ thầy lần nữa.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 21-01-2018

Câu hỏi:

Kính thưa Sư, con vẫn nghe pháp thoại của Sư, áp dụng hàng ngày, con thấy mình biết nhiều hơn. Nhưng cách đây hai ngày đột nhiên con nhìn lại bản thân mình, những vui buồn, thiệt hơn trong cuộc sống trước đây, con thấy con sai toàn tập luôn. Không phải là cái đúng sai trong sự việc hàng ngày mà con thấy sai ngay cái nhận thức và hành vi, hèn gì con cứ nghe Sư nhắc tu là điều chỉnh nhận thức và hành vi. Khi con nhận ra như vậy, cả ngày con không làm được việc gì, cứ nằm dài nhưng không phải chán nản mà có một chút lo lắng, một chút ngạc nhiên, một chút hoan hỷ. Có những sự việc tranh cãi với người, về lý thì ai cũng cho là con đúng, đương nhiên là con cũng thấy đúng, nhưng bây giờ con thấy căn bản là sai hết. Giờ con mới biết thế nào là thấy nghe như nó đang là. Nhưng sự việc xảy ra đột ngột làm con hơi ngỡ ngàng một chút, xin Sư cho con một lời khuyên ạ! Con cám ơn Sư, con viết hơi lủng củng và khó diễn đạt được hết ý, mong Sư thông cảm cho con ạ!
Nguyện mong thân cận minh sư,
Quả bồ đề một đêm mà chín
Phúc gặp tình cờ tri thức,
Hoa ưu đàm mấy kiếp đơm bông!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 18-01-2018

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy.
Con không biết những gì mình đang suy nghĩ (tư duy) là chánh hay tà nhưng trong đầu con lúc nào cũng nổi lên những độc thoại. Rong ruổi hết chuyện đời đến chuyện đạo. Có nhiều lúc căng thẳng mệt mỏi.
Con có một tư duy như vậy: Nghiệp quả chi phối Tâm mình. Tâm mình chi phối các Pháp (tâm thanh tịnh thì thấy các PHÁP thanh tịnh). Con người vẫn mãi si mê trong vô minh ái dục... cũng do bởi nghiệp chồng nghiệp. Chính vì vậy mà có người rất khó tu thậm chí có người càng tu càng tội.
Con không biết có phải nghiệp của mình quá nặng không nhưng con thấy ra lúc nào mình cũng tạo nghiệp. Tất cả đều đem đến đau khổ, phiền não. Con như người rơi xuống đầm lầy mà vùng vẫy càng lún sâu.
Con xin tri ân những gì Thầy đã chỉ dạy.
Con thành kính đảnh lễ Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 17-01-2018

Câu hỏi:

Bạch Thầy,
Trước hết cho con đảnh lễ và kính chúc sức khỏe của Thầy. Con mỗi tối đều nghe pháp thoại và học từ mọi việc xảy ra, con điều chỉnh nhận thức và từ đó sửa đổi hành vi của mình. Con có một số trở ngại xin Thầy giúp đỡ. Gần đây con cảm nhận khi sống và lắng nghe pháp, con cảm thấy 1 lực đối kháng rất mạnh luôn xảy ra. Con tự nhủ đó là những tập khí xấu mình đã huân tập, con chỉ nhìn nó thôi. Câu hỏi của con là, đó là tiến trình tự nhiên xảy ra và con xử lý đúng không hay phải cần 1 pháp hỗ trợ nào khác? Con xin nghe lời giáo huấn của Thầy.

Xem Câu Trả Lời »