loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 1764 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'trình pháp & chiêm nghiệm'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 25-10-2022

Câu hỏi:

Kính thưa sư ông.
Con thấy nếu có sự chấp thủ về cái ta ảo tưởng, dù có làm gì đi nữa, kết quả sau đó luôn luôn là phiền não, khổ đau ạ.
Con nghe Pháp thoại của sư từ trước đến nay đã đề cập rất nhiều về vấn đề này ạ. ("Có sự để làm nhưng không có tôi làm",...)
Nhưng cái ta ảo tưởng này rất gian manh, khi thì nó phô bày 1 cách thô thiển, khi thì núp lén một cách vi tế, khi thì biện tranh, lý luận 1 cách rất tinh vi.
Con ngày càng có niềm tin về Pháp mà sư ông đã giảng. Công việc có khó khăn, nhưng giờ nó lại thênh thang hơn, nội tâm trở nên tinh tế, luôn hướng đến thiện Pháp, tâm từ khởi lên, tâm không còn thô tháo, phiền lụy, sầu bi như trước đây khi gặp các xúc duyên ở trong công việc và xã hội.
Đâu đó trong những lời giảng, bài Pháp của sư ông (cũng như con thường sư Giới Đức giảng) về sự giác ngộ, con thấy có sự giác ngộ tương tự như vậy. Biết vậy nên con tiếp tục kham nhẫn, và niềm tin, thiện pháp được tăng trưởng.
Con kính đảnh lễ sư ông.
Mong sư ông có sức khỏe, tiếp tục công cuộc Hoằng Pháp lợi sinh.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 07-10-2022

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy,
Lời đầu tiên con xin kính chúc Thầy thêm một tuổi hạ có nhiều sức khỏe trụ thế lâu dài dẫn đắt chúng con trên con đường tu học ạ.
Thầy kính, con vẫn thường nghe pháp Thầy giảng đã mấy năm nay nhưng cái tâm con vẫn hay quên nhiều. Có những lúc Thày giảng có câu hỏi mà con tự trả lời được nhưng thực hành cái tâm lại không được, nó vẫn còn lo lắng sợ hãi mỗi khi nghe thấy những tiêu cực từ bên ngoài khi con tiếp xúc, vẻ ngoài thì con coi không có gì nhưng cái tâm nó vẫn còn nghĩ tới. Có lúc con thực hành sống trong hiện tại và nhìn cái tâm đó rồi lại cười nhưng trong lòng vẫn còn sợ và không dám làm gì trong ngày hôm đó. Những lúc như vậy trong con cái tâm lại tự tâm sự với Thầy thì nó an và có lúc hình như có hướng dẫn con quay về suy nghĩ đúng, cứ thế luôn diễn ra bao lâu nay Thầy ạ. Có lúc con mờ mờ thấy ra bỏ hết tập sống trong hiện tại. Con hiểu ra pháp đến đều là do nhân quả phải không Thầy.
Thầy kính, ngày nào con cũng muốn trình Thấy rất nhiều nhưng vì sợ Thầy mệt với chúng con nên con tự trình trong tâm với Thầy và tự có câu trả lời mà nó thấy giống như Thầy đang chỉ dẫn. Vì chúng con còn tham sân si nhiều lắm, Con thực hành như vậy có đúng không Thầy? Con có gì sai sót xin sám hối mong Thầy chỉ dẫn con ạ.
Thầy kính, mùa an cư con xin có chút tịnh tài kính dâng lên quý Thầy ạ.
Kính Thầy, con.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 14-09-2022

Câu hỏi:

Kính Bạch Thầy,
Con kính xin trình pháp Thầy ạ.

Đường Tu  

Thầy cho vé, chỉ lên đường giác ngộ
Vé trong tay, vẫn phiền não trầm luân!
Muốn giải thoát khỏi cuộc đời đau khổ
Miệt mài tu mong sớm đạt tâm an. 

Đôi khi nếm được chút hương an lạc
Chỉ thoảng qua, đành quay lại luân hồi
Trong ngụp lặn, càng ước mơ được thở
Một hơi dài thanh thản - một hơi thôi! 

Khi thấy đó là quãng đường thuận pháp
Sẽ dần buông tướng tác ảo vọng cầu
Bớt bám víu vào cái ta ảo tưởng
Bớt mãi tìm phương pháp triệt khổ đau

Rồi sẽ có một ngày trong rỗng lặng
Lời dạy Thầy tịnh chiếu thấm tâm sâu
Thấy rõ pháp đến đi qua tánh biết
Thấy đang là - vạn pháp vốn nhiệm mầu. 

Vui, khổ đến chỉ biết vui hay khổ
Dặn lòng không sân khổ chẳng tham vui
Khi bản ngã trói buộc vào phiền não
Buông thư nhìn ảo tưởng tự dần trôi.

Con thành kính chúc sức khỏe và chúc Thầy ngủ ngon.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 12-09-2022

Câu hỏi:

Thầy ơi, có cuộc sống bình an không ạ? Thầy bảo thế nào là bình an?
Sao bao người cứ chúc nhau bình an, nghĩa là sao ạ. Bình an có phải là cuộc sống không có sóng gió, bão táp không? Là mọi thứ may mắn và thuận lợi, là cuộc sống an toàn về mọi thứ, là có được cái nọ cái kia ư. Vậy thì con chả thế nào có được điều đó.
Con chợt nhận ra cuộc sống của con quá nhiều sóng gió, các đợt sóng to nhỏ nối tiếp liên tục đến, có đợt sóng ngầm mà con không thấy và con tưởng là êm đềm, có đợt sóng cao ngập đầu dúi con xuống đại dương khiến con chơi vơi, chấp chới, hoảng loạn, sặc sụa tưởng chết. Cứ vậy sóng khiến con lên xuống và muốn thoát ra.
Con chẳng thể nào thoát ra vì sóng vẫn đến cho dù con ngồi yên thì nó vẫn âm thầm đến. Con bắt đầu lặng lẽ chăm chú quan sát các đợt sóng, để khi nó đến thì con hòa vào nó, lựa nó, chơi với nó đến lúc nó qua lúc nào không hay. Tự dưng một ngày con nhận ra là cuộc sống vốn vậy, sóng là vậy và con không còn mong cầu là không còn sóng. Con không còn mong một ngày kia mọi việc sẽ ổn, không còn mong sóng gió qua đi, không còn mong mưa thuận gió hòa mà chỉ còn là đón nhận các cơn sóng và lựa theo nó. Bỗng con thấy mình thật bình an với sóng.
Con xin trình pháp Thầy hôm nay khi 1 đợt sóng to ngập đầu con đến ạ. Con xin Thầy chỉ bảo. Con cảm ơn Thầy ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 03-09-2022

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con vẫn thường thấy biết thân-tâm-cảnh trong đời sống hàng ngày hơn một năm nay. Con không cần cố gắng gì, cái thấy biết đó rất tự nhiên (trong mọi hoạt động bình thường như ăn cơm, đi chợ, nấu ăn, đọc sách...) con cũng không cần tìm tòi nghe ngóng gì cả mà tự cứ thấy biết thế. Kể từ khi nghe Pháp của Thầy, con hiểu được sống để học các bài học và giác ngộ chính mình, nhưng cũng không đặt nặng khi nào con phải giác ngộ, chỉ cần hàng ngày thấy biết và không hại mình hại người là được rồi.

Trong cuộc sống, con thấy mọi người rất thích được tâm sự và than oán nỗi lòng của họ với con, họ than vãn chỉ để trút được nỗi giận trong họ cho thỏa chứ không hề muốn được cải thiện hay xin lời khuyên gì cả, con luôn biết tất cả những đau khổ ấy là do chính mỗi người tự tạo nên cho mình, nhưng con chỉ có thể nghe và thông cảm, vì có lần con cũng lựa lời khuyên nhưng thực chất họ chỉ muốn con nghe và được than oán tiếp. Trước đây, mỗi khi nghe những tâm sự ấy, con vô cùng đồng cảm và cảm thấy những cảm xúc y hệt người đang kể ra câu chuyện đó với con, mỗi lần nghe xong con đều mệt, buồn lây, giận hộ và sau đó là thấy mình ngớ ngẩn vì cứ tự mang mình ra làm thùng rác để người khác xả các câu chuyện lên mình. Hôm nay, khi chị gái than vãn với con về những đau khổ trong đời chị ấy, con thấy những cơn khó chịu trong lòng lại đến, con cảm nhận được tâm trạng của chị mình. Nhưng bỗng nhiên con nhận ra, con đã ôm tất cả những cảm xúc, nỗi đau, câu chuyện, hoàn cảnh,... của những người xung quanh kể cho mình làm "của mình". Chính vì ôm lấy làm của mình thế, mà không đơn thuần cho nó được đến đi tự nhiên như cơn gió, ôm lấy cảm xúc câu chuyện của chính mình đã khổ, đây con còn tự ôm lấy tất cả những đau đớn của mẹ của anh của chị... để làm của mình thì đúng là quá khổ rồi. Khi con nhận ra như thế bỗng lòng con nhẹ bẫng, con để cho tất cả được đi. Bỗng con hiểu được câu hãy làm tốt việc của mình, đừng xen vào việc của người khác và đừng lo việc của ông trời. Việc của mình chỉ có việc thận trọng chú tâm quan sát và cái gì đến để nó đến, cái gì đi để nó đi thôi. Con đã nghe Pháp của thầy rất nhiều, đến hôm nay con đã hiểu được và thấy được phần nào về việc một cái bản ngã ảo tưởng cứ ôm lấy tất cả mọi thứ và cho nó là của mình, do mình, vì mình như thế nào; không chỉ là tiền bạc, địa vị, danh tiếng, thân thể, sức khỏe,... ngay cả ôm lấy những cảm xúc, những tư tưởng,... cũng tự làm khổ mình, hại mình, và chẳng cần thiết đến thế, tự con thấy cái gì đến cứ nhiệt tình làm, cái gì đi mà buông ra được thì nhẹ cái đấy; con vẫn đang trên con đường học, thấy biết và buông thầy ạ.
Con đã từng đến thăm thầy ở chùa Bửu Long, con đã được thầy chỉ cho thế nào là trọn vẹn thấy biết, được ngồi uống trà cùng thầy và các sư. Hôm nay con viết những dòng này, vì con xúc động khi nhận ra thêm 1 điều, ngày nào con cũng nhận ra những điều nhỏ bé và vỡ ra buông đi khi thấy biết chính mình thầy ạ. Con nghĩ khi hành theo Pháp thầy khai thị, chính là sự cúng dường lớn nhất đối với một người thầy mà con kính trọng. Con kính chúc thầy sức khỏe và thành kính cảm ơn thầy ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 29-08-2022

Câu hỏi:

Kính thưa thầy,
Con xin chia sẻ về quá trình tâm linh của con và mong thầy giúp cho con phương hướng tiếp theo.
Con là người không theo đạo, cũng không đi chùa tụng kinh lễ Phật. Đầu năm 2021 con chợt nhận ra rằng: Đầu óc mình hỗn loạn, không có khả năng tập trung để nhớ vì mỗi khi tập trung con lại bị kéo đi bởi những suy nghĩ khác.
Con tìm hiểu các phương pháp thiền ngồi và quán hơi thở. Thực hành 1, 2 buổi và nhận ra là đó không phải là phương pháp đúng.
Con sau đó chỉ tập trung vào phương pháp: nhìn sự vật mà không khái niệm. Điều này do con đọc một chương nào đó trong quyển "Hiểu về trái tim" của sư Minh Niệm. Và trong suy nghĩ của con lúc đó thì chỉ có việc không còn suy nghĩ thì con mới có khả năng tập trung cao được.
Giữa tháng 4/2021 trong lúc đi bộ trong công viên, tự dưng con thấy con sống được trong cái thái độ tâm không còn khái niệm định nghĩa gì nữa. Trước mặt giống như một tấm gương vậy. Nó đến với con một cách âm thầm phải tinh ý mới nhận biết được chứ không ào ạt như một số người con tìm hiểu trên mạng.
Con tìm hiểu thì cảm nhận được con hình như đã kiến tánh. Cũng nhờ vào sự hữu duyên con tìm được các bài giảng của thầy trên Youtube về thái độ này.
Thời gian đầu tâm con vẫn bị kéo theo bởi ngoại cảnh. Con chỉ trở về và quan sát thậm chí nhiều lúc cố gắng kìm nén suy nghĩ để duy trì thái độ tâm này.
Sau đó con dần nhận ra nhiều lúc việc ép suy nghĩ lại là không đúng. Con vẫn để suy nghĩ khởi lên nhưng chỉ quan sát thái độ tâm của mình.
Sau một năm thì đến nay con gần như sống được hoàn toàn với thực tại. Các cảm thọ của tâm như hồi hộp, tim đập nhanh, hơi thở dồn dập... Khi gặp vấn đề lớn chưa hết hẳn nhưng cũng gần như không còn. Tâm lúc nào cũng định tĩnh, an nhiên. Mọi suy nghĩ nếu có nổi lên thì như sóng nhỏ lăn tăn. Con đều nhận biết và để nó tự chấm dứt với một thái độ buông xả hoàn toàn. Không còn bị kéo theo suy nghĩ như ban đầu nữa.
Con không biết con có hành đúng không mong thầy chỉ giúp. Con xin chân thành cám ơn thầy về những bài giảng đã giúp con đi đúng đường và giúp con nhận ra được cốt lõi của cuộc sống này là: mọi thứ đã hoàn hảo, mọi việc cứ tùy duyên thuận pháp.

Kính thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 15-08-2022

Câu hỏi:

Con xin trình Sư Ông bài thơ tóm tắt 10 năm đi tìm đạo của con. Xin Sư Ông xem qua và khai thị thêm cho con.
Con đường tìm Đạo

Khi cha mất tôi bỗng nhiên lạc bước
Suy ngẫm hoài cha đã hoá về đâu
Chợt nhân duyên nghe bài Pháp nhiệm mầu
Lý nhân quả ôi sao mà vi diệu

Tâm bừng tĩnh người nôn nao tìm kiếm
Đạo Pháp đây nhưng sao quá mông lung
Nào là ta bể khổ kiếp nghìn trùng
Tam Pháp ấn ai mà nào tránh được

Cũng trí thức tôi chìm trong lý luận
Hết Thầy này nghe chán đến Thầy kia
Cố lật tung tìm kiếm ở kinh thư
Những kiến thức làm dày thêm bản ngã

Nào là thiền chỉ quán bước trước tiên
Rồi thứ đến dùng thân tâm quán chiếu
Khi thân thọ ghi điều ta cảm nhận
Pháp vận hành sẽ biết cái lối ra

Nhưng than ôi càng tu càng thấy rối
Cảm giác như bị lạc giữa rừng già
Càng nỗ lực thì cứ bí đường ra
Cứ lẩn quẩn trong trận đồ đạo Pháp

Thầy thì bảo thiền thì phải nhắm mắt
Mở he hé cách đó khoảng vài gang
Còn Thầy kia bảo phải gác chân trần
Trái trên phải thì mới là Thiền đúng

Tôi cứ thế mà chuyên cần tu tập
Nhưng trong Tâm cảm giác thật không yên
Bởi tham sân vi tế quá khôn lường
Cứ như thế càng ngày càng bức bí

Rồi nhiều khi sa đà vào lý luận
A-phi-tham ảo diệu rất khôn lường
Quán thân thọ nhưng trong người căng thẳng
Cứ mải xoay trong định tuệ trận đồ

Rồi một hôm có lẽ đủ nhân duyên
Tôi nghe được những lời vàng khai thị
Từ Sư Ông thật giản dị Viên Minh
Mà từ đó làm đời con thay đổi

Ôn không dạy Pháp tu nào cụ thể
Ôn chỉ ra những nguyên lý đơn sơ
Mà Thế Tôn thấy nó từ xa xưa
Rồi tự mình sáng tạo mà tu tập

Quay vào trong để nương tựa chính mình
Sẽ thấy Pháp như hiện tiền thực tại
Việc xảy ra vốn nó là hoàn hảo
Cứ thuận duyên lòng tự khắc an yên

Cớ việc gì mà cứ bắt tự nhiên
Nên như vậy phải nên là như thế
Thì khác chi thọc gậy Pháp vần xoay
Trong khi đó ta nguyện quy y Pháp

Tu là lúc nhận ra được chân lý
Rồi tự minh điều chỉnh lại hành vi
Là buông xả những bất thiện nghĩ suy
Đặng bỏ buông những hành động chưa đúng

Cứ như thế tôi thảnh thơi tu tập
Thấy tức ai thì cứ việc tức thôi
Pháp đã xoay là Pháp đẹp nhất đời
Lòng bình thản mà tùy duyên hành sự

Cứ như vậy mà lòng tôi lại thanh thản
An yên hơn trên đường đạo duyên trần
Không cầu mong có chứng đắc được không
Việc còn lại có Pháp lo là hoàn hảo

Nghĩ diễm phúc trong thời kỳ mạt Pháp
Có nhân duyên gặp được bậc hiền Sư
Quẳng gánh lo với Đời đạo đôi co
Tu như giỡn mà lòng yên đến lạ

Kể ra đây xin một lạy cám ơn
Người Thầy tổ tôi hằng ngày yêu mến
Cùng sẻ chia với các bạn đồng tu
Ai còn rối như tôi từ dạo nọ.

Sài gòn - Mùa Vu Lan Phật Lịch 2566

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 04-08-2022

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ sư Ông,
Cho phép con được chia sẻ với bạn hỏi về đúng/sai, tốt/xấu, thiện/ác, tất cả các pháp là hoàn hảo hay không.
Chỉ có thể qua thực chứng với trải nghiệm thực tại nơi tâm mới thấy ra, không thể qua ngôn từ và lời nói hay lý thuyết mà có thể thấy biết được thực tánh hoàn hảo của Pháp.
Con xin chia sẻ cái thấy qua 1 hiện tượng rất bình thường mỗi ngày vào tháng này đó là những cơn mưa, hàng chiều đều có mưa, cơn mưa bản thân chúng chắc chắn không thể có tốt xấu đúng sai, chỉ có cái bản ngã mới cho là đúng sai, vui buồn mà thôi, khi ướt đẫm sau cơn mưa cuối một ngày làm việc thì không ai có thể vui, tâm có sân thì biết ngay đó là sân.
Nhưng sáng hôm sau một buổi sáng mát rượi có ai còn phàn nàn về cơn mưa cuối chiều qua nữa đâu, tâm chỉ có hỷ lạc, ngay đó thấy tâm có hỷ lạc. Vậy cơn mưa đó bản chất của nó là đúng hay sai, tốt hay xấu không có thể nghĩ bàn.
Chỉ có tâm mình biết được thực tại đó là Pháp hoàn hảo mà thôi.
Pháp thật nhiệm màu.
Con biết ơn sư Ông đã chỉ ra cho chúng con được con đường Pháp màu nhiệm này.
Con TTG

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 01-08-2022

Câu hỏi:

Con thành kính đảnh lễ Sư Ông!
Con có đọc câu hỏi của bạn hỏi về tham ăn nhiều và tham xem video giải trí thì con đúng là cũng có bị 2 điều này.
Lúc đầu con ăn rất nhiều, xem cũng rất nhiều.
Nhưng một thời gian sau con phát hiện là con bị mệt mỏi bởi 2 điều này.
Sau đó con tự nhủ là từ nay sẽ ăn ít lại và không xem nữa, nhưng đó là con nghĩ vậy thôi chứ ăn vẫn cứ ăn, xem vẫn cứ xem, con rất khó chịu khi không từ bỏ được chúng.
Tiếp theo con vẫn cứ ăn tiếp, lúc này trong khi ăn con cảm thấy rất ngon, ăn no rồi con vẫn ngồi lại ăn thêm. Ăn xong con thấy no quá khó chịu, buồn ngủ, phải đi ngủ liền. Nó cứ tiếp diễn như vậy, sau con lại thấy lúc ăn thì ngon nhưng vừa nghỉ ăn là hết lạc liền, rồi ngủ hoài, mọi thứ khác không làm được cuộc sống gặp thêm nhiều vấn đề nữa.
Vậy là cái ăn của con tự nhiên giảm từ từ.

Về xem thì con xem miết, cái nào cũng hay, ai ai cũng hay. Con còn nghĩ thêm xem rồi mình sẽ học hỏi được nhiều thứ nữa.
Nhưng khi đối diện thực tế mới bị vỡ lẽ là mình không làm được như mình nghĩ.
Con cũng không thể bỏ xem ngay được, con bây giờ phải đi xem xét lại nội dung xem. Loại ra những trò vặt không thực sự lợi ích, tìm kiếm nội dung phù hợp với chính mình (vì xem cái nào với con mà không gây tham muốn, mong để có được, là tạm ổn).
Khi xem được video lợi lạc rồi thì khi xem lại những video trước kia tự nhiên thấy nhàm chán, không muốn xem.
Trên đây là trải nghiệm cá nhân của con.
Kính mong Sư Ông từ bi chỉ dạy thêm.
Con thành tâm kính xin Sư Ông trụ thế dài lâu, vì khi có Sư Ông đã là một niềm an vui rất lớn cho chúng con rồi.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 31-07-2022

Câu hỏi:

Con xin chia sẻ bài thơ: Biết mình khi đang ăn

Ăn uống thường biết mình
Biết đang ngồi đang ăn
Thưởng thức từng hương vị
Ngay đây tâm định tĩnh
Nghe thấy biết đồng thời
Xung quanh đang xảy ra
Người cùng ăn nói cười
Tiếng muỗng nĩa lách cách
Tiếng xe chạy ngang qua
Ngoài hiên chim ríu rít
Tâm đang là rỗng rang.
Quên biết mình đang ăn
Vừa ăn vừa nghĩ ngợi
Mang mục tiêu kế hoạch
Lo lắng giận thương ghét
Vào trong lúc đang ăn
Khi ăn nói đủ chuyện
Trái ý sinh cãi vả
Nhai và nuốt vội vàng
Hệ tiêu hóa rối loạn
Hậu quả nhiều bệnh khác
Ảnh hưởng tới sức khỏe
Phiền não không đáng có
Nếu biết mình đang ăn

Xem Câu Trả Lời »