loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 1804 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'trình pháp & chiêm nghiệm'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 08-06-2022

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, con thấy cuộc đời này như một khu rừng có cọp, sợ cọp tưởng tượng này nọ là Ngũ uẩn, tỉnh táo phân tích để chọn đường đi cho đúng là Bát chánh đạo. Con lại lộn đi lộn lại giữa hai cái này, ba hồi cho rừng là ảo, cho cọp là ảo mà an nhiên. Ba hồi tin vô cái tưởng tượng của mình mà trốn vô một góc như ý tưởng ở ẩn hay đi tu hay sợ cuộc đời. Thật là lộn xộn trong con. Nhưng phép màu Tánh biết soi sáng cho con, cứu con ra khỏi tối tăm.
Con xin trình thầy, con cám ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2022

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, thật tình con sống mỗi ngày bây giờ đều mới mẻ, không biết chuyện gì sẽ xảy ra, mà con tâm niệm như đứng trước cảnh, rồi tất cả sẽ vỡ tan, vậy mà con không buồn rầu lo lắng, sống thật với chính mình thật dễ chịu. Có lúc thương gia đình, có lúc thấy rồi cũng sẽ hết, cứ vậy lặp lại. Đúng là cảm giác không còn gì là của mình nó cứ sao sao thầy ạ. Dần dần con cũng hiểu thầy nói Không đặt Giải thoát trước Giác ngộ là gì rồi.
Con xin trình thầy, con cám ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 08-06-2022

Câu hỏi:

Con kính thưa Sư Ông,
Con xin trình Sư Ông một vài cái thấy đơn sơ của con trong quá trình thực tập, xin Sư Ông xem qua và khai thị thêm giúp con nếu cái thấy của con chưa đúng ạ.

1. Trong sinh hoạt đoàn thể, dạo gần đây con thấy mình có cái tâm so sánh rất mạnh, ví dụ như: khi con được sắp xếp làm công việc chân tay (phụ bếp, nhỏ cỏ, làm vườn,...) thì tâm con hay quan sát các bạn khác xem các bạn có làm như mình không, và sẽ có sự so sánh khi thấy một bạn nào đó chỉ ở phòng hoặc đi lòng vòng thảnh thơi (mặc dù có những ngày con cũng được ngồi văn phòng làm việc và các bạn phải làm ngoài nắng, nhưng trong khoảnh khắc ấy con chỉ thấy cái cực của mình). Con biết đó là tâm bất thiện, nên con vẫn đang tiếp tục quan sát thật rõ mỗi khi em ấy nổi lên ạ.
Trường hợp này, liệu con nên tiếp tục quan sát như vậy hay có cần pháp nào đối trị không ạ thưa Sư Ông?

2. Bên cạnh đó, gần đây con cũng nhận ra dường như bên trong con bắt đầu có những cuộc tranh luận trong tích tắc và kết quả cuộc tranh luận thường là chuyển biến tích cực. Ví dụ: khi con đi quanh bếp thì thấy có nhiều thau chén của các bạn bỏ lại và không rửa, ngay lúc đó trong con có sự "lười biếng" muốn rằng mình cứ phớt lờ, nhưng cũng ngay lúc đó con thấy điều đó thật xấu tính và không nên, thế là cuộc tranh luận giữa "ngồi xuống rửa" hay "phớt lờ" diễn ra rất nhanh, và con đã quyết định ngồi xuống rửa thật sạch, sau khi rửa xong con thấy thật nhẹ lòng và thảnh thơi. Các trường hợp tương tự như vậy xảy ra thường xuyên gần đây ạ.

3. Con nhận ra bản ngã rất dễ phản ứng với những lời nhắc nhở từ người khác. Có lẽ bản ngã càng lớn thì cơ thế phòng thủ của nó càng cao, nó sẽ rất nhạy cảm khi cảm giác có điều gì đó đe dọa đến nó. Con quan sát được những lần tâm con có phản ứng khi bị ai đó nhắc nhở (dù là chuyện rất nhỏ và đối phương nhắc rất đúng), nhưng may là con chỉ thấy nó phản ứng như thế rồi nó mất tiêu chứ không thể hiện ra lời nói hay hành động nữa ạ.

Trên đây là vài cái thấy rất nhỏ và đơn sơ của con trong thời gian gần đây. Con xin trình Sư Ông và con rất hoan hỷ nếu có thể được Sư Ông điều chỉnh, hướng dẫn và soi sáng thêm cho con nếu việc thực tập của con có gì chưa đúng ạ. Con cảm ơn Sư Ông rất nhiều.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 07-06-2022

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy!
Con cảm ơn Pháp vận hành để con có cơ hội thực hành, chiêm nghiệm và rút ra bài học.
Nếu tâm con còn đầy dãy những mầm mống vô minh: tham, sân, si, mạn, nghi... ẩn tàng. Pháp sẽ đưa tới không ngừng những nhân duyên để cho những mầm mống ấy có cơ hội cựa mình - nảy mầm - chồi lên bề mặt ý thức - để tánh biết nhận diện, quan sát nó - nó tự diệt. (Tiến trình đốt cháy vô minh).
Vướng mắc ở đâu Pháp sẽ điều chỉnh ngay tại đó, một lần chưa xong thì nhiều lần cho đến tận khi thông suốt - nhận ra bài học ấy - xả ly.
Hiểu như thế nên con không còn sợ, không còn đè nén tâm, không mang đá đè cỏ. Con dần biết sống với sự thật, tôn trọng sự thật, học cách sống tùy duyên thuận Pháp, sớm buông ra vướng chấp trước mọi sự.
Với ý thức về việc đốt cháy mà không tạo tác thêm, hoặc tốc độ đốt cháy lớn hơn tốc độ tạo tác thêm.
Kho hạt giống bất thiện trong tâm mới dần hao hụt... tiến tới sạch trơn.
Nhược bằng không dám đối diện, chấp nhận tiến trình đốt cháy, lo sợ và đè nén những mầm mống vô minh trong tàng thức, nó nằm ở đấy cấu kết lại và gây ung nhọt, lâu ngày thành ung thư lây lan, hủy hoại khắp cùng. Vô minh chẳng giảm mà còn tăng biết bao giờ cho đến ngày sạch trơn?
Thật nguy hại khi đi ngược dòng Pháp (thuận dòng thế gian).
Biết vậy nên con thả lỏng... để thấy nó sinh - diệt. Củi đốt cháy thành lửa, lửa phải cháy thì củi mới thành tro bụi, sẽ đến lúc lửa tự lịm tắt và cuối cùng củi chẳng còn, lửa chẳng còn, không còn gì cả.
Bao lâu không quan trọng mà ngay bây giờ có đủ dũng cảm, đủ sáng suốt để biết mình trong mỗi "bước đi".
Con cảm ơn vạn Pháp, cảm ơn mọi nhân duyên thuận, nghịch trong đời đang không ngừng giúp đỡ con, cho những tiến trình đốt cháy vô minh trong con được thực hiện.
Con biết ơn Tam Bảo!
Con biết ơn Thầy!
Con kính chúc Thầy thật nhiều sức khỏe.
Con: Thanh Tịnh Từ

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 06-06-2022

Câu hỏi:

Liễu liễu thường tri.
Khi nghe pháp của Thầy mọi thứ thấy biết thật dễ dàng nhưng quả thật trong cuộc sống gia đình, công việc, xã hội... đầy áp lực và cám dỗ việc TỰ TRI không hề dễ.
Mỗi tình huống là một thử thách, nếu không tỉnh giác thì lại là một quyết định không đúng đầy tham, sân, si mà càng sửa thì càng sai. Nếu không có Đạo soi sáng để buông và quay về có lẽ con lại khổ nhiều hơn.
Con cám ơn Thầy, nhờ ơn thầy mà con thấy ra nơi quay trở lại sau mỗi khoảnh khắc bị bản ngã che mờ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-06-2022

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, ngồi quán sát lại thật sự con muốn gì, có muốn yên tĩnh đến độ thế giới chỉ một mình mình, không có một bóng người hay không. Cái con muốn là chân thật thoải mái - hay Niết bàn. Sau khi nghiên cứu con có rút ra vài điều sau:
- Qua sự va chạm đau khổ vừa rồi, con rút ra được sự Vô ái, Cái Hữu sinh ra Cái Sinh. Tức là cái thương và cái ghét. Cái Lòng tốt trộn lẫn với Tham ái. Vô ái sinh ra trí tuệ, suy nghĩ do lòng tốt và tham ái chính là không trí tuệ.
- Chân không chính là Vô ngã, Tánh biết - Phật tánh - mọi thứ đều thuộc Tính không, hay thầy gọi là Tâm vũ trụ. Chính Cái Ngã làm che mất trí tuệ rộng lớn, làm ngu si mà sinh diệt.
- Vô hiện tượng: mọi hiện tượng trên đời này đều là hư dối, nếu chấp vào sẽ bị điều khiển, lôi đi không ngừng. Trong đầu và thực tại đều biến chuyển, giống như thầy, len theo dòng nước mà vào bờ, không nghịch với con nước chỉ phí sức!
Con xin trình thầy, con cám ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 03-06-2022

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, lần đầu tiên con tự đưa ra quyết định cho bản thân mà không hối hận dù có sân nhưng nó cũng tự động qua mau.
Thực tình con chán nản với đám giỗ, đám này đám nọ. Bản thân cái đám không là vấn đề, chỉ có sự ham vui, chán đời ngầm, của bản ngã những người đàn ông thích khoe khoang trên bàn nhậu mà chồng con cũng là một trong số đó. Mà con và những người phụ nữ khác cứ chịu đựng năm này qua năm nọ mà cứ nghĩ như vậy là vui lắm.
Con hứa cho anh một ngày vui chơi với anh em, nhưng tới chiều tối, ai cũng rệu rã, vậy mà họ vẫn muốn vui chơi tiếp. Con rất mệt, chưa ăn uống lại có con nhỏ khóc lóc, mà chồng thì xỉn hết biết trời đất vậy mà họ lại muốn lôi đi hoài. Con chỉ có hai quyết định, một là mặc kệ hết như mọi khi lo cho con nhỏ rồi ngủ tới sáng (mà chưa chắc yên vì nhà nội um sùm) mà hôm sau ai cũng đuối và đừ; hai là rút về nhà chạy xe cỡ nữa tiếng mà sắp mưa.
Con đắn đo suy nghĩ lựa chọn trong tỉnh táo dù là tức trong lòng vì họ cứ bảo con tự đón taxi mà đi hoài. Con chọn phương án hai, may mà Trời Phật độ con về nhà an toàn mà nhà chồng con lại yên tĩnh, ngủ sớm (con đoán vậy). Dù là con vẫn ấm ức và nghe pháp thoại thầy thì từ từ mấy cái ấm ức đó "bay" đi hết.
Đến sáng và tới chiều nay con tràn đầy năng lượng lo cho con cái và gia đình trong niềm hân hoan. Chồng và các con cũng ngủ ngon và tâm lý đều thoải mái. Con thấy cuộc đời thật có ý nghĩa. Không còn bị người khác gọi hay réo nữa.
Sau này chắc nhà chồng ai cũng nhìn con với cặp mắt khác, là một đứa không còn dễ bảo, nói sao cũng nghe. Mà đó giờ con sống theo cái nghĩ của thiên hạ mà thiên hạ đi đến chỗ diệt vong thì con cũng vậy thôi. Từ giờ con chỉ sống theo hướng không hại mình, không hại ai như thầy dạy chứ không sống để cho mọi người vui vẻ mà cái hại cứ ngầm ngầm theo tất cả hoài.
Việc tu tập con được đi đúng hướng, tốt đời đẹp đạo, con thật ghi nhớ công ơn của thầy, và năng lượng an lành trong các bài Pháp thoại của thầy đã dẫn con qua nhiều khúc quanh của cuộc đời tưởng chừng như không có lối ra.
Con thành thật tri ân Thầy. Con cám ơn thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 03-06-2022

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy!
Con thấy ra được bản chất của TRONG THẤY CHỈ THẤY, TRONG NGHE CHỈ NGHE rồi Thầy ơi! Nó đến với con khi con nghe lại buổi Trà Đạo ngày 13/10/2019.
Pháp thật tuyệt vời!
Con thành kính đảnh lễ Thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 03-06-2022

Câu hỏi:

Con xin được quì xuống đảnh lễ Thầy! Con đã loay hoay tìm Đạo mấy năm qua đọc nhiều Kinh sách, còn đăng ký học cử nhân Phật Giáo nhưng rồi con bỏ giữa chừng, con đã có nhiều khúc mắc mà không tìm ra được lời giải đáp. Khi con vô tình nghe được một bài Pháp thoại của Thầy "Thiền không phương pháp" thì con thực sự vỡ òa, sau đó con đọc sách và nghe thêm các bài Pháp thoại của Thầy, thật là niềm hạnh phúc khó tả. Khi con hiểu ra mọi thứ cứ nhìn nhận như nó đang là thì cũng tự nhiên con không còn thấy có gì để mà giận mà buồn mà thắc mắc... vắng bặt Thầy ạ. Trong con có một niềm vui khó tả, một tình yêu thương mà con thấy nó rộng lớn nhưng không dành cho một đối tượng cụ thể nào. Con cũng không biết nói gì hơn vì giờ mọi ngôn ngữ dường như không chuyển tải được hết những điều con đang cảm nhận. Con gửi lời tri ân Thầy, tri ân tất cả những gì con đã trải qua dù chỉ là một dòng chữ vô tình con đọc được trên mạng cũng là điều rất nhiệm mầu của Pháp.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 01-06-2022

Câu hỏi:

Kính thưa thầy, hôm nay con nghe Pháp thoại con đã nhận ra vài điểm cơ bản sau:
- Khi gặp khó khăn, phản ứng ban đầu là sân là sợ, sau đó thấy do nhận thức của mình sai, rồi thấy nhờ cái khó khăn đó nó làm nền tảng cho cái làm đúng sau này.
Ví dụ, sợ con đói cho nó uống sữa cách 3 tiếng hoài mà không biết can đúng giờ hay không, nó ọc hết một bình sữa mới hoảng hồn rút ra bài học là khi nào nó khóc hãy cho bú, nó no thì thôi không ép.
Hay bếp gas cũ ba mẹ cứ sửa hoài đến khi chồng con xài thì nó phựt lửa, may là không sao. Mà nhờ vậy mới đổi bếp mới cho an toàn, không hại đến ai.
Kỳ lạ là cái khổ trong con đối với những chuyện đó qua mau mà trả lại cái sáng suốt ngay. Chứ như trước thì cứ rầu rầu sợ sệt hoài, cứ cho có người ám hại hoài.
Thấy khổ và vượt qua khổ, thấy vui mà không bám vào vui, như vậy mới vượt lên trên khổ vui. Còn bạn con quan niệm vui khổ cứ chấp nhận hết, xong rồi sẽ qua. Mà bạn ấy cứ sai hoài cái lỗi cũ, mà bạn ấy vẫn vui, vẫn chấp nhận, không cần sửa gì cả, cứ để tự nhiên chuyển hóa, mà thiệt ngộ, bạn ấy sống rất vui. Con thấy như vậy là chưa đúng, tới giờ con mới hiểu nguyên nhân.
- Như hai đứa con trai của con mới sinh còn nhỏ rất ngây thơ, rất vui nhưng nếu như vậy hoài thì thật là ác mộng vì chẳng biết gì về chân lý, về sự thật. Nên giác ngộ là giác ngộ cả hai mặt khổ và vui rồi mới đến cái vui thực sự.
- Con thấy trong một ngày con đi từ cảnh giới quán bản ngã, rồi quán hiện tại, quán vọng tưởng, quán cảm xúc,... y như những con người khác nhau vậy, rồi có khi sáng suốt, có khi bất động nhìn mọi thứ trôi chảy,... Và con nhìn mọi người cũng trôi chảy như vậy, cả thầy cũng vậy, mà dĩ nhiên thầy không có những điên cuồng như con, chỉ là nhiều người thầy khác nhau trong cùng một người vậy. Con không biết mình có vấn đề gì không?!
- Cái học lớn nhất trong hôm nay con học ra là cái không biết hình thành tư tưởng và tư tưởng hình thành bản ngã. Và đây có thể là nguyên nhân chính khiến con điên cuồng.
Hôm nay trình hơi dài, lại làm thầy mỏi mắt nữa rồi.
Con xin tri ân thầy rất nhiều.

Xem Câu Trả Lời »