loading
Kết quả Tìm Kiếm: Có 1797 câu hỏi có nội dung liên quan đến 'trình pháp & chiêm nghiệm'.

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 05-01-2015

Câu hỏi:

Con kính đảnh lể Thầy. <p>
Hôm nay con đi dạo dưới ánh nắng mùa đông bỗng ngẫu hứng làm mấy câu thơ xin trình Thầy: <p>
"Khi xưa tưởng Đạo khác Đời <p>
Hôm nay chợt hiểu Đạo Đời như nhau <p>
Dụng tâm phân biệt thấp cao <p>
Công phu như thể đổ vào bộc lưu". <p>
Con kính thăm thầy nhiều.
Con TN

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-01-2015

Câu hỏi:

Con kính đảnh lễ Thầy, <p>
Thưa Thầy sau này con ngồi thiền theo như lời chỉ dạy là buông thư thân và để tâm buông xả không theo dõi một đề mục nhất định nào hết. Chỉ thấy sự việc đến đi tự nhiên. Con cũng nhớ là mình không nên có sự cố gắng nào trong sự buông xả khi ngồi thiền.<p>

Nhưng con thấy sau này khi con ngủ, con có nhiều giấc mơ hơn, và ngủ cũng không được thẳng giấc lắm. <p>

Kính xin thầy hoan hỷ chỉ dẫn thêm cho con. Con kính xin cám ơn Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-01-2015

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy con muốn xin trình pháp với Thầy như sau: <p>
1- Từ lúc Thầy chỉ con kết hợp thêm niệm Phật thì con đã hành theo và cảm giác ảo ảnh muốn đánh người đối diện trước mặt con giờ đây đã tan biến con không còn cảm giác đó nữa.<p>
2- Thưa Thầy, con thích nằm thư giãn buông xả hơn để xem coi sự lăng xăng của tâm và những diễn biến của sự mệt mỏi trên thân của con vì cơ thể của con không được khỏe mạnh như người khác. Con theo dõi như vậy khoảng 30 phút thì con thấy cơ thể khỏe hơn nhiều nên con thường dành thời gian trong ngày để nằm thư giãn như vậy. Con không biết mình hành nằm như thế có sai không? <p>
3- Ngoài nằm thư giãn buông xả ra thì con thường quan sát tâm con nhiều hơn là quan sát thân hành vì tâm con luôn luôn phóng dật nên con thường quan sát nó để kéo tâm về khi tâm trở về thì con mới theo dõi thân hành.<p>
4- Trước đây con có cái tật là hay so sánh người này hơn mình người kia hơn mình nhưng giờ đây cái tật đó đã giảm đi rất nhiều. Vì con tự nghĩ rằng điều quan trọng là mình có sống được trọn vẹn với thực tánh đang là hôm nay hay không. Con suy nghĩ như vậy thì giờ đây tâm con đã bớt đố kị.<p>
5- Kính thưa Thầy con đã trải qua gần 2 tháng thực hành theo pháp Thầy hướng dẫn giờ đây con đã nhìn thấy pháp vận hành trên thân và tâm con rõ hơn lúc trước, chẳng hạn khi sân con nhìn thấy sân, khi tham con nhìn thấy tham, khi khó chịu trong người con nhìn thấy khó chịu (con không dám nói là thấy rõ 100% nhưng cũng được 30-40% vì con nghĩ trình độ và khả năng của con chỉ được vậy thôi).<p>
6- Điều con vui là bệnh rối loạn Thần kinh thực vật của con đã đỡ hơn trước nhiều. Tuy chưa khỏi hẳn nhưng có đỡ là cũng tốt rồi.<p>
Hôm nay con xin trình pháp với Thầy bấy nhiêu vì những gì con đã trải nghiệm được. Con xin cám ơn Thầy đã chỉ dạy cho con.


Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 03-01-2015

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy, <p>

Sadhu lành thay! Con chân thành cảm ơn Thầy đã tặng cho học trò 2 cuốn BẢO BỐI "Thực Tại Hiện Tiền & Sống Trong Thực Tại" rất nhiều. Con đọc được một phần rồi, con nhận thấy con rất có Duyên và rất quen thuộc với Pháp Thầy dạy (như là kiếp trước con là đệ tử Thầy vậy). Ví dụ: trước đây con hay nói với Bạn bè là con luyện "Cửu Âm Chân Kinh" và con luyện cũng giống Trương Vô Kỵ, hy vọng là con sẽ thành công. Con có "Tâm Nguyện" là sẽ hỗ trợ Chánh Pháp (do Thầy chỉ dẫn) phát triển trong khả năng của con.
Chúc Thầy an vui trong Thiện Pháp.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 01-01-2015

Câu hỏi:

Kính bạch thầy, bữa nay em con cho con chiếc máy tính bảng và em ấy đã cài đặt sẵn, khi mở máy trang web Trung Tâm Hộ Tông liền hiện ra. Con hoan hỷ lắm, từ nay mỗi bước chân con đi nếu có chỗ nào chưa hiểu con tự do hỏi thầy mà không cần nhờ ai viết nữa thầy ạ. <p>

- Thưa thầy, lúc trước con rất sợ ma nhưng bây giờ con không còn sợ hãi nữa. Con suy ngẫm cõi âm có phải là âm bản của những ai còn ảo tưởng hoang đường vì họ cho là có và luôn sống với thế giới huyền ảo đã cảm vời ra rồi tự thọ nhận những cảnh giới ấy, phải không thưa Thầy? <p>

- Thưa thầy, những ai luôn trong lành định tĩnh sáng suốt, sống cuộc đời tùy duyên thuận pháp vô ngã vị tha là người thoát khỏi sanh tử luân hồi, chỉ còn pháp đang là, khi chết tánh chất nào trở về với tánh chất ấy, thực tánh thanh tịnh trong sáng sẵn có trong mỗi con người cũng thể nhập vào thực tánh của vũ trụ, từ đó chấm dứt hoàn toàn không còn sanh vào động vật, khoáng vật, thực vật... nữa có phải không ạ? <p>
Con thành kính đảnh lễ tri ân thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 14-12-2014

Câu hỏi:

Thưa thầy con xin phép được hỏi thầy 1 câu, con kính mong thầy giải thích cho con hiểu ạ. <p>
Thưa thầy khi mình hiểu được cái biết là mình vốn định tĩnh trong lành sáng suốt trước các pháp đến và đi. Và những việc lợi người lợi mình thì mình làm, vậy tức là mình đã có quan sát có chánh niệm để biết được niệm nào là thiện, niệm nào là ác để mình sử dụng. Vậy cái biết đó vẫn còn phân biệt để sử dụng vào mục đích. Pháp thì vẫn vận hành không có đúng có sai, đúng sai đó là do xã hội đặt ra vậy có những lúc pháp xấu hiện về mà mình dùng chánh niệm quan sát thì 1 là trở thành hành động, 2 là quan sát được sự sinh diệt của pháp. Nhưng con nghĩ là mình nên bộc lộ ra bên ngoài 1 cách không phán xét để xem hậu quả của pháp đó đối với mình như thế nào. Tuy rằng tâm mình không bị cấu nhiễm bởi pháp đó nhưng cũng không để pháp đó làm mình quan sát. Con có suy nghĩ như vậy mong thầy nói cho con hiểu ạ. Con xin cảm ơn.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 29-11-2014

Câu hỏi:

Kính bạch thầy, cách đây mấy hôm, do một duyên khiến con khóc, nước mắt cứ chảy dài, câu nói của thầy ẩn hiện trong con là do lúc trước con hay nuốt nước mắt vào trong vô thức, nay gặp duyên nó trổ ra, thế là nước mắt con cứ chảy rồi con cho nó chảy, trọn vẹn với nó được một lúc là con loay hoay, tính toán, thêm bớt, lấy bỏ, bỗng nhiên con nhớ được lời thầy (lấy ngã để buông xả và xả ngã là hai vấn đề khác nhau, phải chánh niệm tỉnh giác để nhận ra). Vâng đúng rồi, con đang loay hoay tìm cách buông xả, khi tánh biết thấy ra lòng con nhẹ nhàng rỗng rang trong sáng, lúc đó con mỉm cười thấy ra tên chủ ngục vô minh, nó đã lừa con thật là vi tế. <p>

Thưa thầy, những ý con hiểu, con xin phép được nói ra, nếu thiếu sót chỗ nào, xin thầy dạy thêm cho con. Trong kinh Phổ Môn quyển nhật tụng mà lúc trước con vẫn tụng, có đoạn "gió đông đi biển chìm thuyền/ Niệm danh Bồ-tát sóng tan hết liền", giờ con mới hiểu niệm này là niệm giác, nhờ nghe tiếng lòng mà con đã thoát ra được. Thì ra quán âm bồ tát chính là quán tiếng lòng, gió đông chỉ là những tác duyên, nước biển đó chính là nước mắt chúng sanh, con đã bị thủy đại nhấn chìm. Con thật là vô minh, chính mình đã hại mình. Pháp đã nhắc con rằng khóc như vậy rất tổn hại cho thần-ý-khí-hình, tứ đại bất điều hòa là do nơi mình, một lần nữa con thực niệm lời thầy dạy cho một Phật tử ở xa điện thoại về đang khóc nức nở, không được thầy vỗ về mà thầy còn khuyên: "khóc đi con, khóc nữa đi con, rồi pháp sẽ đạy cho con tự biết cách điều chỉnh". <p>

Vâng thưa thầy, đúng là vậy, chỉ có tự mình mới thấy ra chính mình mà thôi. Cũng liền lúc đó, con mới có thể hiểu được lời thầy dạy, chỉ có giải thoát trong sự tương giao, vâng đây chính là sự tương giao giữa thân-tâm-cảnh. Những lời thầy dạy nghe qua rất bình thường và giản dị, nhưng vời vợi thẳm sâu. Từng giây phút chiêm nghiệm, con tỏ rõ lời thầy. Trên con đường tu tập, lúc nào cũng êm ả, phẳng lặng thì con ngã mạn biết chừng nào, đừng vẽ rắn thêm chân nữa, cứ đáng lẽ, sẽ là, phải là,... hoài thì toàn là khổ đau, mỗi một lần vấp là một lần con vững chãi thêm thầy ạ. <p>
Cho tới giờ này, con tĩnh lặng mà suy ngẫm thầy dạy không hư dối, vạn pháp vô thường biến chuyển là chân lý, trở về trọn vẹn tỉnh thức với đang là, tại đây và bây giờ, buông hết những ảo tưởng lăng xăng tạo tác ra thì ngay đó là giải thoát, không cần phải thêm hay bớt gì cả. <p>
Con thành kính đảnh lễ tri ân thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 28-11-2014

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con xin trình pháp với Thầy là có 2 điều xảy ra với con trong ngày hôm nay như sau: <p>
1. Từ khi con nghe được lời Thầy dạy thì con luôn hành theo. Con luôn chú tâm quan sát mọi hoạt động hàng ngày và lắng nghe trọn vẹn thân, thọ, tâm, pháp thì ngày hôm nay trong tâm của con tự nhiên rỗng lặng một cách lạ thường mà không phải do con tự làm rỗng lặng. Tuy nhiên tâm rỗng lặng này phát sinh lên khoảng vài phút rồi biến mất, như vậy là sao thưa Thầy? Dù chỉ được vài phút ngắn ngủi nhưng con thấy rằng tất cả các pháp bản chất là thanh tịnh, chỉ vì cái ngã hay cái ta ảo ảnh xen vào nên làm cho các pháp không còn bản chất thực của nó nữa mà dẫn tới sự đau khổ triền miên. Con nghĩ như vậy có đúng không Thầy? <p>
2. Hôm nay con bị cảm cúm, cơ thể rất mệt mỏi, cộng thêm sự lo sợ đến giờ phải đi đón 2 đứa con đi học về. Vì con chánh niệm nên con biết sự lo sợ và mệt mỏi đang diễn ra trên thân này. Con kiếm chỗ nằm một mình và theo dõi nó, được khoảng 30 phút thì tự nhiên trong cơ thể con như có một luồng điện chạy rần rần từ đầu đến chân. Luồng điện này chạy khoảng 10 phút, sau đó con thấy khỏe hẳn và con chạy xe đi đón 2 con được. Hiện tượng như vậy là sao thưa Thầy? <p>
Con xin cám ơn Thầy.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 20-11-2014

Câu hỏi:

Con xin đảnh lễ Thầy! <p>
Hôm nay nhân ngày thầy giáo Việt Nam, sau khi tư duy về bài pháp Thầy giảng trong buổi trà đạo hôm thứ hai, con kính tặng Thầy mấy vần thơ ạ! <p>
Cái này có, có cái kia <p>
Dòng nghiệp thức, triền miên chảy <p>
Sanh rồi diệt, trong thời không <p>
Nơi trật tự, toàn hoàn hảo.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 17-11-2014

Câu hỏi:

Thưa thầy con xin chia sẻ một câu chuyện tương tự của con với một đạo hữu sống trong ngôi nhà "hướng tử". Năm con 21 tuổi, con gặp một sư cô. Sau mấy tháng, sư cô ấy rất quí con nhưng sư cô buồn rầu nói với con rằng, con sẽ CHẾT YỂU. Nếu sư cô đó không nhầm thì ở tuổi 31. Sau đó 1 năm, lúc con 22 tuổi, con tình cờ lại gặp người khác. Người này cũng bảo con CHẾT TRẺ ở tuổi 28. Kể từ đó con vô cùng buồn bã, tháng ngày nặng trĩu như bị đeo án tử hình. Nay con đã qua sinh nhật lần thứ 30, tuổi dương con đang là 31, và tuổi âm có thể là 32. Như vậy, kết luận là những điều họ "phán" với con là không đúng. Hoặc từ giờ đến cuối năm nếu con chết biết đâu lại là một điều không tệ thì sao. Chết đi chắc gì đã xấu. Biết đâu lại được học lại pháp từ đầu. Con muốn nhắn tới đạo hữu kia không nên tin vào nhận xét đó mà đánh mất cuộc sống thật của mình. Cảm ơn thầy!

Xem Câu Trả Lời »