loading
Hỏi Đáp Phật Pháp

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 05-07-2016

Câu hỏi:

Dạ thưa Thầy! Con muốn xin Thầy hướng dẫn cho con. Con muốn trong tháng này thỉnh tượng Phật trên chùa về thờ con phải cúng như thế nào? Nhà con chưa có bàn thờ, con muốn làm bàn thờ Phật ra sao?

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-07-2016

Câu hỏi:

Thưa Thầy!
Cho con hỏi Phật giáo Nguyên Thuỷ không có ăn chay phải không Thầy, con ăn chay có lợi ích gì cho chúng sinh động vật không? Con có đọc 1 số sách của Phật giáo hiện đại có giải thích là ăn chay nhằm hạn chế việc sát sanh, nhưng con thấy đồ ăn đó con không ăn người ta cũng bỏ đi chứ đâu có để lại dành cho bữa sau nên không thấy được sự giảm đi sát sinh trong việc con không ăn thịt, trong các giới luật của 1 người muốn tu tập tại gia thì cần tuân thủ những điều gì vậy Thầy?
Trước đây con rất thương các vật nuôi nhưng từ khi nghe các pháp thoại của Thầy thì con thấy thương tất cả chúng sinh động vật, có nhiều tình huống con rất khó xử trong việc sát sanh ruồi muỗi, con của con còn rất bé có khi cháu bị muỗi cắn thì vợ con kêu con vợt các con muỗi đang gần em bé đi, con rất bứt rứt nhưng gia đình con không phải là theo Đạo Phật nên không có khái niệm không sát sanh những sinh vật như kiến và muỗi. Và con cũng lo là cháu bị muỗi và kiến đốt nếu mình không xua đuổi hay giết đi. Xin Thầy hướng dẫn con phải sống thế nào cho đúng ạ?
Con cảm ơn Thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-07-2016

Câu hỏi:

Thưa thầy!
Gần nhà con có chị bị ung thư giai đoạn cuối. Theo con, sự sống của chị ấy chỉ tính bằng ngày (mấy ngày nay chị ấy không ăn uống gì được, thèm nước uống chút nước cũng bị trào ngược lên mũi). Chị ấy sống 1 mình không chồng con. Vì đau đớn và cô quạnh nên chỉ muốn sớm được ra đi.
Không biết làm sao để giúp chị, nên con muốn mở pháp thoại của Thầy cho chỉ nghe, nhưng không biết bài pháp thoại nào phù hợp với hoàn cảnh chị hiện tại. Xin Thầy chỉ dẫn giúp con.
Con cảm ơn Thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-07-2016

Câu hỏi:

Thưa Thầy.
Ngày hôm nay tình cờ con phát hiện ra điều này rất thú vị, con xin thưa với Thầy, đó là niềm vui khi ngồi thiền. Làm thế nào có thể nhìn được tâm mình, có thể nhìn được khi ngồi thiền trong lúc rảnh rỗi. Khi tâm thiện lành trong sạch biết là có tâm thiện lành trong sạch, khi tâm an vui biết là có tâm an vui, khi tâm phiền não sân hận biết có tâm phiền não sân hận, có một cái tâm đang nhận biết cái tâm kia. Cái tâm có lúc thiện lành trong sạch phiền não kia là tâm ai và cái tâm đang nhận biết là tâm ai?
Con biết rằng cái tâm đang nhận biết chỉ thấy được sự thật đang diễn ra của cái tâm kia và muốn biết bạn đang như thế nào thì chỉ cần ngồi xuống để nhìn thấy, vui lắm. Cho đến một ngày, khi ngồi xuống, chỉ thuần thấy có một cái tâm hân hoan trong sáng, và gì là sau đó, từng trạng thái tâm lần lượt xuất hiện ngoài sự tưởng tượng của con, lạ lùng lắm, và việc của con bây giờ là chỉ thuần nhận biết thôi, vui lắm.
Con xin thưa với Thầy trạng thái tâm con hôm nay, xin Thầy dạy con thêm!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-07-2016

Câu hỏi:

Con xin thành kính đảnh lễ Thầy tôn kính.
Thưa thầy như con thấy cuộc đời mỗi người có 3 vị thầy và một người học trò.
1. Vị thầy thứ nhất là cuộc sống mà tâm điểm là luân hồi sinh tử phiền não khổ đau, nhờ có vị thầy này mà mỗi cá nhân trên trái đất này đến một lúc nào đó sẽ nhận ra mình không thể cứ tiếp tục chạy theo cuộc sống tưởng chừng như hạnh phúc mà sự thật lại là vô thường và phiền não khổ đau.
2. Vị thầy thứ 2 là những bật giác ngộ, ví dụ như Thầy chẳng hạn, nhờ có thầy chỉ dẫn nên con đường trở về với sự thật nhanh và chính xác. Nếu không có những vị thầy này thì không biết mỗi người phải mày mò đến bao lâu và không biết đến bao giờ mới hiểu ra được những bài học kỳ diệu mà pháp mang đến.
3. Vị thầy thứ 3 là bản ngã ảo tưởng nơi mỗi người. Tánh biết nhận ra sự thật là nhờ thấy ra bàn ngã ảo tưởng, thấy ra sự lầm lạc của bản ngã, thấy ra bàn ngã 100% là giả, nhờ vậy mà tánh biết nhận ra thế nào là vô ngã.
Người học trò mà con muốn nói chính là tánh biết.
Thầy dạy cho con rất nhiều về việc thấy pháp bằng thái độ vô ngã thông qua các bài giảng ở mục pháp thoại. Con xin trình bày thêm về đề tài “thấy’
Thấy pháp hay thực chứng pháp là điểm khởi đầu cho cuộc sống quay về, một cuộc sống hoàn toàn mới. Tiến trình thấy pháp với con có 2 giai đoạn:
- Giai đoạn 1 là giai đoạn tánh biết thấy pháp nhưng vẫn có bản ngã chen vào, giai đoạn này là giai đoạn mang tính giáo dục bản ngã để bản ngã nhận ra sai lầm và xác định chính xác bản ngã là nguyên nhân gốc rễ của phiền não khổ đau chứ không phải đối cảnh bên ngoài.
- Giai đoạn 2 là giai đoạn tánh biết có thể độc lập thấy vận hành của bản ngã, ở giai đoạn này bản ngã dễ dàng bị phát hiện, bản ngã dần nhỏ nhoi và nhường chỗ cho tánh biết hoạt động. Khi tâm thực sự định tĩnh thì chỉ còn lại là tánh biết thấy các pháp và thấy bản ngã sinh, diệt. Con nhận thấy hoạt động đời sống là hoạt động tự nhiên, bản ngã chỉ chen vào đánh lạc hướng trong một phạm vi nào đó chứ bản ngã không bao trùm hết đời sống của bất kỳ ai, dù người đó không biết tu hay đang phiền não khổ đau. Ví dụ như một người đang đi thì hoạt động đi thực chất là hoạt động vô ngã, bản ngã chỉ chen vào gây ra chút rắc rối, vì vậy cho nên ít ai có thể chánh niệm trên hoạt động đi. Tóm lại khi bản ngã vắng mặt thì mọi hoạt động đời sống không hề thay đổi, chỉ có thái độ thay đổi, cho nên lúc này pháp tự vận hành và không có tôi hoạt động… Chánh niệm không phải là một nỗ lực quan sát thân, thọ, tâm, pháp mà chánh niệm là không có bản ngã chen vào, khi không có bản ngã chen vào thì tất yếu sẽ chánh niệm, tỉnh giác và đương nhiên là chánh niệm tỉnh giác trên thân, thọ, tâm, pháp vì thế giới của mỗi người chỉ có vậy.
Con xin cảm ơn Thầy vì đã đọc trình pháp hơi dài của con. Con chúc Thầy luôn mạnh khỏe.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-07-2016

Câu hỏi:

Kính bạch Thầy.
Con lại gặp một tình huống khó, và không biết nên ứng xử như thế nào. Con xin lỗi Thầy vì con hỏi về việc tu tập thì ít mà toàn hỏi về những tình huống ứng xử trong đời sống cá nhân của mình thì nhiều. Mong Thầy từ bi tha thứ cho con.
Thưa Thầy, từ nhỏ con đã phải sống với ông bà, ba mẹ thì bỏ xứ đi vì nợ nần mang theo em con, thế là cả hai chị em con bắt đầu với những bài học từ đời nhiều hơn từ gia đình. Hai chị em không được ở gần nhau, cũng ít có dịp trò chuyện, chia sẻ, tâm tình. Rồi khi con học xong đại học thì em con cũng đã định hình những thói hư tật xấu. Em nó thích ăn chơi hơn học hành, tiêu tiền, đua đòi, bè bạn, rất hay nói dối, học giữa chừng năm lớp 10 thì nó nghỉ học. Thương ba mẹ tảo tần mua bán lại phải lo cho nó, trăn trở về tương lai của em nên con đưa em nó xuống thành phố sống chung với vợ chồng con, tìm cho nó một nơi học nghề rồi có một chỗ làm.
Nhưng đâu lại vào đấy, làm một thời gian nó lại kết bạn bè, sau giờ làm lại đi chơi đến 1-2 giờ sáng, có lúc đi thâu đêm. Tiền lương dù 6 triệu vẫn tiêu hết, còn mượn nợ nần. Con đã nói chuyện, phân tích nhiều, cho rất nhiều cơ hội để sửa đổi nhưng nó cũng không hiểu, rất hay nói dối và sống rất vô trách nhiệm. Thầy ơi, giờ con rất sợ nó giao du với những thành phần xấu và gây chuyện phạm tội. Nó cũng từng đánh nhau vài lần, rất bồng bột, nông cạn. Thực tình con không cách nào quản lý, kiểm soát nổi. Vài người khuyên con, có thể bạn bè dụ dỗ, coi chừng nó bắt cóc con của con để đòi tiền chuộc khi nó túng thiếu quá. Thực ra chưa chắc đến nông nỗi đó, nhưng bản ngã của con vẫn trổi dậy, suy nghĩ đến tình huống đó con cũng bất an lắm.
Rồi con cũng báo về nhà, vì nghĩ không thể dạy dỗ hay quản lý nổi. Hầu như mọi chuyện nó nói với con đều là nói dối, về việc mượn tiền, đi chơi khuya, lúc nào cũng nghĩ ra một cái cớ nhưng toàn bịa ra cả. Nói dối đã ăn sâu vào tiềm thức nó rồi, từ một việc rất nhỏ nó cũng không thành thực được. Con thấy thương em và xót xa quá. Con cũng rất thương ba mẹ, nhưng nếu tiếp tục vậy mai mốt nó gây ra chuyện gì thì con lại có lỗi với ba mẹ hơn. Nhưng mà giờ cho nó về quê thì nó sẽ lông bông tiếp, tương lai cũng không có. Con thấy mình quá lo nghĩ rồi. Làm sao con có thể dám chắc về tương lai của ai đó mà cho rằng nó ở thành phố hay quê sẽ tốt hơn? Nhưng giờ quyết định cho nó về quê hay ở lại thành phố tiếp tục làm việc là do con cả. Theo Thầy thì con nên làm thế nào ạ? Con rất muốn dùng tình yêu thương để cảm hóa nó, nhưng chắc nó phải đụng phải chuyện gì thì mới sáng ra được. Làm sao để con có quyết định thuận pháp trước khi mọi chuyện quá muộn thưa Thầy?
Xin Thầy hoan hỷ cho con lời khuyên ạ!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-07-2016

Câu hỏi:

Kính thưa Thầy.
Con có 1 thắc mắc xin nhờ Thầy giải đáp. Từ "dính mắc" nên hiểu thế nào cho đúng ạ. Một người vì công việc hay phải xa gia đình mà cảm thấy rất đau khổ có phải là "dính mắc" không ạ?

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-07-2016

Câu hỏi:

Kính Thưa Thầy!
Tối hôm qua, con đọc đi đọc lại câu trả lời của Thầy: “Đó là bí mật của Pháp, có những lúc Pháp vận hành rất kỳ lạ…” rồi chiêm nghiệm lại những sự kỳ lạ xảy ra với con trong nhiều năm nay và thấy như bừng sáng ra một điều gì đó, hiểu ra một số vấn đề gì đó. Con xin trình Thầy để Thầy kiểm tra lại xem con hiểu có đúng không?
Con gặp rất nhiều sự kỳ lạ trong cuộc sống đời thường cũng như trong tu tập. Con nghĩ là có vị Bồ Tát nào đó hay có Tha Lực nào đó đang theo dõi con, trợ duyên cho con trong từng sát na nên dần dần con buông xả mọi thứ dễ hơn. Nhưng sự buông xả này chỉ là do nghĩ rằng “đằng nào cũng có người lo cho mình, hơi đâu mà mình phải nghĩ cho mệt”.
Khi đọc câu trả lời của Thầy, suy ngẫm, chiêm nghiệm lại con hiểu rằng: mỗi Pháp đều có nhân và quả riêng của nó. Có những Pháp rất đơn giản nhưng giá trị của nó to lớn vô cùng, vấn đề là mình có thấy giá trị của nó hay không. Khi thấy được rồi thì cũng sẽ hiểu được rằng ”Vạn Pháp chẳng có Pháp nào liên quan đến ta cả”. Vì vậy mà con sống chung được với bệnh tật, con thấy trạng thái thiền khi giao tiếp, vì vậy mà con thấy mình có hai thân nhưng chẳng có thân nào là con cả. Sự buông xả của con trước đây cũng chỉ là của bản ngã mà thôi.
Con không biết cách diễn tả hết cảm nhận của con, con cũng thấy ngôn từ chẳng nói hết được nhưng con biết Thầy hiểu con đang nói gì.
Kính xin Thầy chỉ cho con biết con hiểu như vậy có đúng không? Nếu đúng thì con làm gì để thấu triệt hoàn toàn vấn đề này.
Con thành kính đảnh lễ Thầy!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 04-07-2016

Câu hỏi:

Bạch Thầy.
Thầy cho con hỏi có phải tất cả những bài pháp thoại mà Thầy dạy là về thiền vipassana không ạ, có gì khác không ạ ? Nếu có khác thì pháp Thiền Thầy dạy tên là gì ạ?

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 04-07-2016

Câu hỏi:

Con xin chào Thầy.
Con có câu hỏi này mong Thầy giúp đỡ.
Khi thiền tuệ tánh biết biết "cái đang là..." có nghĩa là tâm vô niệm vô ngôn nhưng tánh biết rõ ràng vẫn thấy TƯỚNG, vậy con muốn hỏi là khi thiền làm sao mà thấy được Vô Tướng?
Con xin chân thành cảm ơn Thầy!

Xem Câu Trả Lời »