loading
Hỏi Đáp Phật Pháp

Thông báo:

Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.

Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.

Sadhu sadhu lành thay!

Danh mục Hỏi Đáp Phật Pháp

Ngày gửi: 06-12-2019

Câu hỏi:

Thưa sư ông con xin chỉa sẻ sự tu tập của con. Có gì sai xin sư ông chỉ cho con biết để con điều chỉnh lại ạ.
Lúc con ngồi thiền, con thả lỏng và theo dõi sự phồng xẹp của hơi thở, con cũng ghi nhận được sự chuyển động của nó phồng lên dần rồi dừng lại một chút sau đó mới xẹp xuống hết thì dừng lại lâu hơn rồi mới lại hít vào. Khi âm thanh bên ngoài xuất hiện con ghi nhận âm thanh và cảm nhận được sự rung động do âm thanh trong đầu, Khi ăn con cũng cảm nhận được sức ép của răng và cơ hàm khi nhai. Con ghi nhận được vị ngon của thức ăn khi mới đưa vào miệng nhưng khi nhai thì nước miếng tiết ra và cảm thấy bất tịnh, rồi khi nuốt xuống con cũng cảm nhận được sự co bóp của cổ họng khi đẩy thức ăn xuống. Những khoảnh khắc đó con nhận biết được một cách trong sáng và thuần túy chỉ một vài giây thôi, thậm chí có thể ít hơn thì sau đó có ngôn ngữ xuất hiện diễn tả, đọc tên...

Trong lúc quan sát, con để tâm vào đâu thì con biết ở chỗ đó, khi tập trung vào đối tượng nào thì con biết được đối tượng đó thôi còn các thứ khác thì không biết rõ nên con tự hỏi cái thấy này có vẻ hữu hạn, cái thấy này là cái bản ngã muốn thấy hay là cái thấy tự nhiên? Ví dụ lúc ăn thì con cũng có tác ý muốn tập trung vào việc nhai nên con ghi nhận được, lúc con tác ý theo dõi hơi thở thì có sự chủ động, nhưng âm thanh xuất hiện mà con ghi nhận thì nó là tự nhiên, con không chuẩn bị muốn nghe mà vẫn nghe được.
Con tự hỏi ko biết cái nào là cái biết của bản ngã và cái nào là tánh biết biết pháp tự nhiên?
Tánh biết và bản ngã có mặt cả trong suy nghĩ và hành động có ý thức và vô thức?
Có phải là có những hành động và suy nghĩ có ý thức nhưng nó lại là hành động và suy nghĩ của bản ngã?
Cũng có lúc hành động và suy nghĩ có ý thức (có tác ý) nhưng lại vô ngã vị tha.
Có những hành động và nhận biết vô thức do thói quen, tập khí hay kinh nghiệm được lưu trong tàng thức.
Có những hành động hay nhận biết tự nhiên vô ngã.

Có đúng không ạ? Con thấy mình cũng hơi kì quặc, chắc do con nghe pháp nhiều lại mới tu nên nhiều khi vẫn còn thắc mắc và sợ hiểu sai, hành sai. Cũng không biết mình đi đúng hướng hay không. Xin sư ông chỉ cho con biết bệnh của con để con tu tập cho đúng theo lời dạy của sư ông ạ.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 06-12-2019

Câu hỏi:

Kính gởi sư ông,
Con được nghe sư ông giảng về cách nhìn trọn vẹn khi tham, sân nổi lên. Con không hiểu cách nhìn trọn vẹn này là thế nào mới trọn vẹn. Con xin trình bày cách của con mong sư ông xem xét và chỉ bảo cho con rõ. Những việc mà con tạm gọi là "khổ" (có cả buồn và vui luôn). Khi có 1 việc đến với con, con sẽ nhìn nhận 1 cách thật công tâm, sau đó con phân tích tại sao con buồn (hay vui). Cái cảm thọ này có phải làm con ghét (thích) do chạm vào bản ngã của mình không. Nếu như cảm thọ vui thì con sẽ tự phân tích 1 mình và trả nó về thực tại 1 cách dễ dàng, còn khi cảm thọ buồn thì con phân tích tiếp: nếu buồn do người ta hiểu sai về con (hoặc ai đó) thì con sẽ tìm cách cho họ hiểu đúng, cách này con thấy "rút ngắn" thời gian hiểu lầm, hờn giận, nhưng rất tốn thời gian và nói chuyện nhiều (giống như thanh minh, làm con mệt, mỏi miệng), nhưng được cái là mọi người vui vẻ hiểu nhau và dần dần cũng bớt chuyện (bớt pháp). Còn chuyện buồn là thật sự do con gây ra thì con cũng phân tích xem tại sao con làm vậy, chia chẻ nhỏ ra để thấy thật sự mình sai ở chỗ nào mà tự sửa chữa.
Nói chung là con không im lặng nhìn sự việc một cách hoàn toàn, mà tùy vào sự việc đến với con, cần nói, cần phân tích thì con cứ tích cực làm sao cho nó nhỏ đi nhất có thể. Sư ông cho con hỏi:

1. Việc con phân tích, chẻ nhỏ đó được gọi là gì, và như vậy thì kết quả lâu dài là ra sao, có tốt không sư ông?

2. Con hiểu cái nhìn trọn vẹn mà sư ông nói là sự im lặng, nhìn nhận có phải không ạ? Nhưng có 1 số sự việc trong cuộc sống mà im lặng thì sẽ đem lại hậu quả lớn cho cuộc sống người đó ví dụ như con thấy chị dâu con bị hiểu lầm, nếu con không lên tiếng giúp thì chị và các anh, chị em sẽ hiểu lầm, ghét nhau, dần dần trở thành hiềm khích bằng mặt mà không bằng lòng... mà người đời gọi là thành kiến (các mối quan hệ mẹ chồng, nàng dâu, anh chị e dâu, rể...) cũng xuất phát từ các thành kiến, sự im lặng, nhẫn nhịn nhau mà thành, và con là người trong nhà phá đi cái thành kiến này khi con học đạo, và anh em nhà con ít có chuyện giận hờn, nói xấu nhau (chí ít là đối với con, họ không dám nói xấu ai khi có con, con cũng không biết là họ "sợ" con giảng đạo hay sợ con "phân tích" hay thật sự là hiểu nhau... Nhưng có con là họ bớt nói xấu nhau.

3. Mẹ con qui y hơn 30 năm (theo Tịnh độ). Khi ba con mất mẹ con xuất gia (làm lễ cạo tóc) nhưng vì mẹ già 70 tuổi nên vẫn ở nhà. Hàng ngày bà đọc sách, và niệm Phật và mong muốn vãng sanh. Bà chỉ đọc những sách nói về cảnh tịnh độ, của những quý sư tu tịnh độ, không coi sách bất kỳ của sư thầy nào khác (thiền, mật...), hễ sách nào ai nói hay là bà hỏi thầy đó tu gì, nếu mẹ biết không phải tịnh độ là nhất định không xem, nên con khó "dụ" bà nghe pháp sư ông giảng dù rất hay, rất dễ hành (con xin nói thêm là mẹ con sinh 1942, là nữ sinh trường Trịnh Hoài Đức xưa kia chứ không phải "bà già trầu" không hiểu biết, thế mà theo tịnh độ gần 40 năm giờ gần như lẩm cẩm luôn rồi sư ông ạ). Nhìn mẹ mà con xót xa quá. Con phải làm sao giúp mẹ đây, sư ông cứu con?
Con cám ơn sư ông nhiều lắm.

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 06-12-2019

Câu hỏi:

Thưa Sư!
Có phải tâm thức nó tự động biết cần phải làm gì không ạ? Càng lúc con càng cảm thấy như rằng khi tâm thức con vướng kẹt chỗ nào thì y như rằng trong cuộc sống tự nhiên con sẽ gặp vị nào đó dạy dổ cho con.

Hình như nó tự chuyển hóa 1 cách vô tình mà chính con cũng k biết được.
Con đến với Đạo k phải cầu giải thoát, k phải cầu mình sẽ được gì.
Con chỉ muốn biết và muốn tự khám phá thật ra sự sống đích thực là gì, tại sao con người lại khó hiểu đến thế? Tại sao cuộc sống như 1 vòng xoáy khiến mọi người ai cũng chay theo những cung bậc của cảm xúc và rồi hạnh phúc và khổ đau như 1 lập trình cứ lập đi lập lại...

Đến giờ con đã tu được 2 năm và con thấy rằng cái mà con đáp trả với cuộc đời này, đó chính là con. Khi con nhìn vào cuộc sống, thưởng thức nó như 1 điệu múa đầy rực rỡ, như 1 bài hát êm dịu mà âm vang không bao giờ dứt.

Kính mong Sư chỉ dạy phương pháp tu tập của con. Đôi lúc con cũng không quan tâm là nó là đúng với Đạo Phật k nữa... Nếu con đi sai đường kính Sư chỉ dạy khai thị giúp con!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 06-12-2019

Câu hỏi:

Kính bạch thầy, ngày mai (thứ 7, ngày 7/12/2019) thầy có đang ở chùa Bửu Long không ạ? Chúng con thành kính đến học Pháp và đảnh lễ thầy ạ.
Nếu có thì chúng con đến vào lúc mấy giờ được ạ?
Con xin tri ân thầy.
Con chúc thầy bình an ạ!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 06-12-2019

Câu hỏi:

Thưa Thầy, con hay mua vé số để cầu may trúng độc đắc và tâm con bị phiền muộn vì mong cầu suốt. Vậy làm thế nào để con có thể loại bỏ được điều này ạ. Mong Thầy chỉ bảo con. Con cảm ơn Thầy rất nhiều!

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-12-2019

Câu hỏi:

Kính bạch sư. Thành kính tri ân sư đã không quảng ngại thời gian để trả lời những thắc mắc của hàng Phật tử hậu học như chúng con, và trên đường tu học những thắc mắc càng nhiều sự giải nghi càng rộng thì sự giải ngộ và tín tâm cũng tăng trưởng theo đó, vì vậy có điều chi chưa thông suốt con xin được hỏi sư.
Trong kinh có câu "Tri huyễn tức ly ly huyễn tức Giác" đối với tất cả Pháp (Thân Thọ Tâm Pháp) và nếu buông được ngay trong sát-na Tâm vừa chớm sanh khởi đó thì các tâm sở, lậu hoặc, tập khí... cũng theo đó tự mất dần, như vậy vẫn có Tánh biết các pháp mà không qua quá trình trải nghiệm, hai nữa điều này dẫn đến hiệu ứng là Tâm không bị đồng hóa với các pháp và tách rời được các cảm thọ khi chúng sanh khởi cùng Tâm, điều con hiểu như trên có gì không thông suốt, kính mong sư khai thị.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-12-2019

Câu hỏi:

Thưa Thầy,
Hôm nay con được qua chùa gặp Thầy, nhìn thấy Thầy, lòng con hoan hỉ quá. Con cảm ơn vì Thầy đã dành thời gian cho chúng con. Vì chút lúng túng mà con chưa hành lễ Thầy được trọn vẹn. Mong Thầy hoan hỉ.
Dù biết đời là vô thường nhưng từ tận đáy lòng, con không mong gì hơn Thầy được sức khỏe.
Con xin đảnh lễ Thầy!

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-12-2019

Câu hỏi:

Con xin chào thầy!
Con mới thỉnh về một lá bùa và một linh vật thuộc dạng mang lại may mắn, sức khỏe. Nhưng giờ con không muốn thỉnh nữa, và con không biết loại bỏ lá bùa đã thỉnh như thế nào. Mong thầy chỉ giúp cho con.
Con xin chân thành cám ơn thầy

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-12-2019

Câu hỏi:

Thầy ơi xin thầy chỉ dạy cho con. Mỗi ngày con thực tập tinh tấn chánh niệm tỉnh giác, con thấy chính con những hành động suy nghĩ của con, rồi cũng thấy những người những vật xung quanh con, rồi con lại thấy những người xung quanh con những vật xung quanh con cũng là chính con, con đang bị trói buộc trong cái ta, của ta rồi đâu khổ trong tự ngã của ta, cái gì cũng là ta phải không thầy. Con cảm thấy mình không đón nhận được cái gì mới mẻ xung quanh cả. Ngày hôm nay tiếp nhận cái gì mà con muốn nhớ thì ngày mai lại quên sạch, con cảm thấy con không nương tựa được trí nhớ nữa. Con đang rất muốn học tốt tiếng Nhật vì con đang ở Nhật. Con đã ở Nhật 3 năm rồi mà con không học tốt được. Con chẳng biết mình đang đi vào tình trạng gì nữa. Con chẳng biết nương tựa vào gì để con tự tin sống và tiếp xúc với thế giới xung quanh con. Nhiều lúc còn không muốn tinh tấn chánh niệm với những gì xung quanh mình nữa, con muốn mặc kệ tất cả. Chỉ cần làm gì thoả mãn cảm xúc của mình là được. Khi khởi lên suy nghĩ như vậy con tự nói với mình đó là điều không nên, vì như vậy sẽ rất dễ làm hại người rồi mình sẽ hối tiếc cho khoảng thời gian mình sống như vậy. Tâm trạng con bây giờ là như vậy con không biết tâm sự với ai nên viết lên trang web của thầy. Mong thầy hoàn hỉ cho con, con cảm ơn thầy.

Chủ đề liên quan:

Xem Câu Trả Lời »

Ngày gửi: 05-12-2019

Câu hỏi:

- Kính thưa Sư
- Sư cho con hỏi câu nào là câu đúng nhé ạ
" Trong nghe chỉ nghe
Trong thấy chỉ thấy "
Hay
" Trong nghe chỉ biết nghe
Trong thấy chỉ biết thấy " là câu đúng ạ

- Con xin cảm ơn Sư.

Xem Câu Trả Lời »