Thông báo:
Trong một thời gian dài, mục Hỏi Đáp Phật Pháp của trang web đã nhận được rất nhiều câu hỏi của Phật tử từ khắp nơi gởi đến. Thầy Viên Minh đã trả lời tất cả các câu hỏi liên quan đến vấn đề học Pháp, hành Pháp. Hiện tại mục Hỏi đáp đã có khoảng hơn hai mươi ngàn câu hỏi đáp, trong đó Thầy đã chỉ ra cốt lõi của việc hành đạo, sống Thiền. Do vậy Thầy đã quyết định tạm ngưng mục Hỏi đáp trong một thời gian để có thể chuyên tâm làm các Phật sự cần thiết khác.
Vậy, nếu có nhu cầu, Quý vị có thể sử dụng mục Tìm kiếm bên dưới (gõ từ khoá) hoặc bấm vào các tag đã được gắn theo từng chủ đề để tham khảo các câu Hỏi - Đáp về vấn đề của mình hoặc tương tự.
Sadhu sadhu lành thay!
Ngày gửi: 16-12-2010
Câu hỏi:
Kính thưa Sư, từ hồi nhỏ, mỗi lần trong nhà có họp gia đình hay trong sở có tiệc tùng là con hay cảm thấy trong lòng trống vắng, chán ngán sau đó mặc dù không ai làm con phiền lòng chi cả. Những lúc như vậy con chỉ muốn khoác lên người chiếc áo tu, ở một nơi thật vắng vẻ. Thưa Sư, có phải đó cũng là tâm sân không ạ và con phải làm sao để trị nó? Con kính tri ân Sư.
Ngày gửi: 15-12-2010
Câu hỏi:
Thưa thầy! Con đã trải qua tuổi trẻ vất vả, cơ cực vì hoàn cảnh gia đình bao nỗi éo le. Con cũng chứng kiến những vất vả cuộc sống của bao gia đình khác. Có những khi, trong nước mắt con đã thề với cuộc đời này rằng, con đã thấm thía nỗi khổ của cuộc đời, của gia đinh - nơi mà người ta vẫn cho là tổ ấm hạnh phúc nhất. Đó là bài học đắt giá mà tuổi thơ con, tuổi trẻ của con được trải nghiệm. Nhưng thưa thầy, vậy tại sao khi con đã học được như vậy, mà Pháp dường như vẫn muốn con lấy vợ để học tiếp về cuộc sống gia đình ạ? Con cảm ơn thầy.
Ngày gửi: 15-12-2010
Câu hỏi:
Kính thưa sư. Con là người hỏi câu hỏi về nghiệp và luân hồi trong ngày 14/12 vừa rồi mà vừa được sư chỉ bảo. Con rất vui khi được nhận sự chỉ bảo của sư trong câu hỏi vừa rồi. Nhưng con muốn hỏi thêm sư về điều này, như trong trả lời của sư về vấn đề này lần trước nếu con nhớ không lầm thì sư có nói đến trong trường hợp người mất lưu luyến người thân hay còn bị mắc kẹt vào một lý do gì đấy mà ở lại quá lâu thì càng ngày càng khó siêu thoát hay tái sinh sang các cõi lành khác. Vậy theo con hiểu càng ở lâu năng lực của người này càng giảm và yếu đi đúng không ạ? Theo con hiểu truyền thống dân gian thường cúng 49 ngày để trợ thêm năng lực cho người chết có thể siêu thoát về các cõi lành hơn. Có phải đây là ý nghĩa của tục cúng 49 ngày? Và còn tục cúng giỗ ba đời của con cháu thì cũng có ý nghĩa nào đấy gần gần tương tự?
Việc tái sinh của người chết về đâu phụ thuộc vào trạng thái tâm của người đó ngay trước lúc mất và phẩm chất tâm của người đó được thanh lọc qua cuộc sống đến đâu, nhiều ít phiền não hay ô nhiễm không?
Và về cơ bản khi còn ở trong luân hồi thì các giải pháp như vậy cũng chỉ là tạm thời thôi đúng không ạ?
Xin cám ơn sư và mong nhận được sự chỉ bảo của sư.
Ngày gửi: 15-12-2010
Câu hỏi:
Namo Buddhaya!
Kính bạch thầy, từ ngày con tham dự khóa giảng 7 ngày của thầy ở Hà Nội (vào trung tuần tháng 4 năm 2010) đến nay con đã thôi không tụng Kinh nữa vì lời dạy trong Kinh đối với con rất trừu tượng khó thực hành trong cuộc sống. Nay con chỉ niệm Phật, sám hối và làm theo như lời thầy đã chỉ dạy là thận trọng, chú tâm, quan sát trong mọi công việc hàng ngày. Nhưng kết quả đến với con rất chậm, thất niệm vẫn rất nhiều. Con kính xin thầy hoan hỉ dạy rõ cho con cách sám hối như: sám hối cái gì? Sám hối thế nào? Hoặc tìm hiểu bài sám hối ở đâu? Có phải sám hối là thân, khẩu, ý sám hối không? Lạy Phật có phải là sám hối không? Con vô cùng tri ân công đức bố thí Pháp của thầy. Con kính mong thầy luôn an lạc ạ!
Ngày gửi: 14-12-2010
Câu hỏi:
Namo Buddhaya!
Đầu tiên con gửi lời vấn an đến thầy ạ! Kính thưa thầy cho con được hỏi: Sự nhẫn nhục đến mức độ không chịu đựng được nên có những lời nói và hành động không kiểm soát được thì đấy có phải bản ngã cố gắng dằn lòng để chịu đựng không? Đó có phải là nhẫn nhục không? Muốn có sự nhẫn nhục thật sự thì phải làm thế nào? Kính mong thầy chỉ giáo. Con vô cùng tri ân công đức bố thí Pháp của thầy ạ!
Ngày gửi: 14-12-2010
Câu hỏi:
Thưa sư cho con được hỏi, như một trả lời trước đây trong mục này, sư có nói đến trường hợp một người đã mất còn lưu luyến người thân chưa siêu thoát được thì nên làm những việc công đức rồi hồi hướng phước để giúp người này có thể siêu thoát được...
Con có đọc trong cuốn "chánh kiến và nghiệp" có đoạn ngài Ledi Sayadaw nói, ngay khi vừa chết đi là đã lập tức chuyển sang một cõi khác trong 6 cõi luân hồi. Vậy trong trường hợp chưa siêu thoát ở đây là đang ở cõi nào, con nghĩ chắc đang ở cõi ngạ quỷ có đúng không ạ?
Con thấy một số truyền thống Phật giáo khác có thực hành việc cầu siêu cho những người đã khuất. Việc này giúp cho những người trong cảnh ngạ quỷ và một số cảnh giới địa ngục được thoát khỏi cảnh khổ và tái sanh vào kiếp khác, con hiểu vậy có đúng không thưa sư?
Con thấy Phật giáo Nguyên thủy ít tổ chức những lễ cầu siêu như vậy mà thường tập trung vào nhiều việc khác mang tính chất tu tập hơn. Con hiểu vậy không biết có chỗ nào khiếm khuyết, mong được sư chỉ bảo.
Ngày gửi: 13-12-2010
Câu hỏi:
Bạch thầy, con biết định luật nhân quả chi phối cả vũ trụ và nhân sinh. Làm phước thì được phước. Những người làm ăn thành công ở đời thì thế gian cho là họ có số hên, trong Đạo thì giải thích đó là do phước hay quả của quá khứ, người ấy đã làm các việc thiện như bố thí, giúp đỡ người nghèo khó... Con rất muốn thực hiện hạnh bố thí, nhưng nếu không có điều kiện thì làm sao tích lũy phước cho đời sau? Mong thầy từ bi chỉ dạy. Con cám ơn thầy.
Ngày gửi: 13-12-2010
Câu hỏi:
Kính thưa thầy. Con có quen một cô kia, thường xuyên bị chồng đánh mắng. Cô rất hiền, người thân và ngay cả con khuyên cô nên ly dị vì không tốt cho các con cô khi phải chứng kiến những cảnh này. Cô bảo chấp nhận trả cho hết nghiệp. Cô đó nghĩ như vậy có đúng không thầy vì con thấy nhiều người thôi chồng thì tự nhiên đời sống được ổn định hơn, con cái cũng được nhờ và người chồng vũ phu không có cơ hội làm ác nữa. Con cảm ơn thầy.
Ngày gửi: 13-12-2010
Câu hỏi:
Kính thưa Thầy. 1) Ngày đầu nghe Thầy mở khóa giảng thiền, lòng con hớn hở tham dự với ước vọng kỳ nầy sẽ được ngồi thiền, nhập định rồi tương lai sẽ về cõi tốt đẹp, nhưng ngày đầu con đã hụt hẫng, tại sao mình muốn ngồi thiền mà Thầy lại giảng bài? Rồi 1 bài, 2 bài... đến nay đã 4 bài rồi. Nay con mới ngộ ra rằng Thầy đang chỉ đường cho chúng con bằng cách nhìn lại mình xem đã sáng suốt, định tĩnh, trong lành hay chưa? Đã tinh tấn, chánh niệm, tỉnh giác chưa? Có từ bi hỷ xả cứu giúp mọi người chưa? Khi làm được những điều như thế rồi, thân tâm an lạc lúc đó hãy đi tiếp. Con có tải về bài giảng của Thầy, đó là những bài rất quý giá theo ý con, nghe tới nghe lui để tìm cho mình một sự an lạc trong thấy biết đúng. Hành theo đúng lời Thầy dạy thì lúc đó sẽ không bị ngơ ngơ phải không Thầy. 2) Con từ đạo Cao Đài chuyển qua Tịnh Độ tông, ăn chay trường niệm PHẬT cầu vãng sanh, vài ngày đi chùa tụng kinh, bố thí (ít thôi), kinh sách nào cũng mua về tụng nhưng sau nầy con mới biết rằng tất cả cũng do người đời viết ra mà thôi. Đúng có, sai có. Vỡ mộng, vì sao? Vì khi buông ra con vẫn bị cái tham sân si đeo đuổi, cái bản ngã vẫn còn. Nay con có nhân duyên gặp Thầy, con chỉ niệm PHẬT và sám hối mà thôi, không cầu gì cả, đồng thời tích cực làm lành, cúng dường bố thí thật nhiều hơn nữa. Những lời con nói như trên không biết đúng hay sai kính xin Thầy chỉ dạy thêm. Chúc Thầy nhiều sức khỏe.
Ngày gửi: 12-12-2010
Câu hỏi:
Xin quý ban Biên tập và Chư Tăng Ni hoan hỉ cho con được biết Lễ dâng y là gì? Tại sao và diễn ra vào thời gian nào ạ?
Nam-mô A-di-đà Phật.